Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Kịch Bản Không Dành Cho Ta - 1

Cập nhật lúc: 2025-05-11 07:02:56
Lượt xem: 37

Chương 1: Biên Kịch Chết Sớm

Ánh đèn huỳnh quang trắng lạnh hắt lên khuôn mặt tái mét của Vân Thư, khiến quầng thâm dưới mắt cô càng thêm rõ rệt. Trước mặt cô là màn hình máy tính với hàng nghìn dòng chữ ngổn ngang, những đoạn hội thoại sướt mướt, những tình tiết ngược luyến tàn tâm mà cô phải cố gắng nhào nặn mỗi ngày để kiếm sống.

"Lại sửa nữa hả?" Vân Thư lẩm bẩm, tay run rẩy kéo thanh cuộn xuống cuối trang bản thảo. Cô đã viết đi viết lại cái cảnh nam chính lạnh lùng vứt xấp tiền vào mặt nữ chính rồi quay lưng bỏ đi này không biết bao nhiêu lần. Khách hàng – một trang web tiểu thuyết mạng vô danh – chỉ cần những dòng chữ rẻ tiền, những tình tiết cẩu huyết để câu kéo độc giả. Còn cô, Vân Thư, một biên kịch tài năng từng ấp ủ giấc mơ lớn, giờ đây chỉ là một con ong chăm chỉ cần mẫn viết thuê.

Tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của cô. Vân Thư nhấc máy, giọng nói the thé của Tiểu Phương, đồng nghiệp của cô, vang lên át cả tiếng ồn ào ngoài đường.

"Vân Thư, cậu đang ở đâu đấy? Mau đến quán bar X đi, hôm nay chúng ta phải 'quẩy' cho ra trò. Biết tin gì chưa? Cái dự án phim mà cậu tâm huyết bao lâu nay... bị Huệ An cướp tay trên rồi!"

Vân Thư sững người, chiếc điện thoại suýt chút nữa rơi khỏi tay. Dự án phim chuyển thể từ cuốn tiểu thuyết trinh thám mà cô đã dồn hết tâm huyết viết trong suốt hai năm trời. Cô đã cẩn thận xây dựng từng nhân vật, từng tình tiết, từng nút thắt, ấp ủ hy vọng sẽ tạo nên một tác phẩm điện ảnh thực sự có giá trị. Vậy mà...

"Huệ An? Sao lại là cô ta?" Vân Thư lắp bắp, cố gắng kìm nén cơn giận dữ đang trào dâng trong lòng.

"Thì còn sao nữa? Cô ta 'quan hệ rộng' mà. Nghe nói đã lót tay cho đạo diễn rồi, còn sửa cả kịch bản của cậu nữa chứ. Thôi, đừng buồn nữa, đến đây uống với bọn tớ đi. Uống say rồi thì cái gì cũng quên hết!" Tiểu Phương cố gắng an ủi, nhưng giọng điệu có phần hả hê của cô ta khiến Vân Thư càng thêm khó chịu.

"Tôi không đi đâu. Tôi phải làm cho ra lẽ chuyện này." Vân Thư nghiến răng nói, rồi cúp máy. Cô vội vàng mở máy tính, tìm kiếm thông tin về dự án phim của mình. Đúng như Tiểu Phương nói, tên của Huệ An đã xuất hiện trên danh sách biên kịch, và một vài chi tiết trong kịch bản đã bị sửa đổi một cách thô thiển, biến câu chuyện trinh thám đầy logic và hấp dẫn của cô thành một mớ bòng bong sến sẩm.

"Đồ ăn cắp! Đồ đạo văn!" Vân Thư gào lên, ném mạnh chiếc điện thoại vào tường. Cô cảm thấy như có hàng ngàn mũi kim đ.â.m vào tim, đau đớn và uất ức. Cô đã đổ bao nhiêu công sức, bao nhiêu tâm huyết vào tác phẩm này, vậy mà chỉ vì một kẻ có "quan hệ" như Huệ An mà tất cả đều tan thành mây khói.

Trong cơn giận dữ và tuyệt vọng, Vân Thư với tay lấy chai rượu soju trên bàn. Cô tu ừng ực, mặc kệ vị cay xè lan tỏa khắp cổ họng. Cô hận Huệ An, hận cái xã hội bất công này, hận cả bản thân mình đã quá ngây thơ và tin người.

"Đáng lẽ mình không nên hiền lành như vậy. Đáng lẽ mình phải tranh đấu đến cùng..." Vân Thư lẩm bẩm, đôi mắt đỏ hoe ngấn lệ.

Trong lúc say khướt, Vân Thư vô tình liếc nhìn màn hình máy tính vẫn đang mở. Đó là trang web tiểu thuyết mà cô đang viết thuê. Cuốn tiểu thuyết ngôn tình "Ngược Luyến Tàn Tâm: Tổng Tài Bá Đạo Yêu Ta", một tác phẩm mà cô luôn coi thường và ghét bỏ. Cô viết nó chỉ vì tiền, vì miếng cơm manh áo. Nhưng giờ đây, nhìn những dòng chữ sến súa và vô nghĩa đó, cô lại cảm thấy một sự đồng cảm kỳ lạ.

"Cái thứ truyện rẻ tiền này... cũng giống như cuộc đời mình vậy. Bị người ta lợi dụng, bị người ta chà đạp..." Vân Thư cười chua chát, rồi bất ngờ buông ra một lời nguyền rủa: "Cái loại truyện ngược cẩu huyết này, cái loại nữ phụ ngu ngốc này... đáng lẽ nên bị g.i.ế.c c.h.ế.t ngay từ đầu mới phải!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/kich-ban-khong-danh-cho-ta/1.html.]

Nói xong, Vân Thư gục xuống bàn, chìm vào giấc ngủ say. Trong giấc mơ, cô thấy mình đang đứng giữa một không gian trắng xóa, xung quanh là những dòng chữ lấp lánh như những vì sao. Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai cô:

"Ngươi đã nguyền rủa số phận của mình. Vậy thì hãy tự mình trải nghiệm nó đi..."

Và rồi, Vân Thư cảm thấy một lực hút mạnh mẽ kéo cô vào vòng xoáy của những dòng chữ, đưa cô đến một thế giới hoàn toàn xa lạ.

Khi Vân Thư tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm trên một chiếc giường rộng lớn, xung quanh là những đồ vật xa hoa và lộng lẫy. Cô ngơ ngác nhìn quanh, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Đây là đâu?" Cô lẩm bẩm, cố gắng ngồi dậy.

Một cơn đau nhức dữ dội ập đến khiến cô phải rên lên một tiếng. Cô đưa tay lên xoa trán, và chợt nhận ra có điều gì đó không đúng. Bàn tay cô... nhỏ nhắn và mềm mại hơn rất nhiều so với bàn tay thô ráp và chai sạn của một biên kịch thường xuyên phải gõ máy tính.

"Mình... mình đã biến thành ai vậy?"

Đúng lúc đó, cánh cửa phòng bật mở, một người phụ nữ trung niên với khuôn mặt nghiêm nghị bước vào. Bà ta nhìn Vân Thư với ánh mắt lạnh lùng và xa cách.

"Tần tiểu thư, cô tỉnh rồi sao? Mau thay quần áo đi, lát nữa đến công ty gặp Lục tổng."

Tần tiểu thư? Lục tổng? Những cái tên này nghe thật quen thuộc. Vân Thư cố gắng lục lại ký ức, và rồi cô chợt nhận ra...

Cô đã xuyên vào cuốn tiểu thuyết "Ngược Luyến Tàn Tâm: Tổng Tài Bá Đạo Yêu Ta" mà cô đang viết thuê! Và không may thay, cô lại xuyên vào vai Tần Vân Thư, nữ phụ phản diện độc ác và ngu ngốc, người sẽ phải chịu một kết cục bi thảm trong truyện.

"Không... không thể nào..." Vân Thư lắp bắp, mặt tái mét như tờ giấy. Cô không thể tin được rằng mình lại rơi vào một tình huống dở khóc dở cười như thế này.

Nhưng sự thật vẫn là sự thật. Cô đã trở thành Tần Vân Thư, một nhân vật mà cô từng nguyền rủa và ghét bỏ. Và bây giờ, cô phải đối mặt với một tương lai đầy rẫy những đau khổ và bất hạnh. Số phận đã an bài, cô không thể trốn thoát.

"Kịch bản không dành cho ta... Nhưng ta sẽ viết lại nó!" Vân Thư nghiến răng, ánh mắt lóe lên một tia quyết tâm. Cô sẽ không để bản thân mình trở thành một con rối trong tay người khác. Cô sẽ thay đổi số phận, dù cho có phải trả giá đắt đến đâu đi chăng nữa.

 

Loading...