Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Khủng bố nữ chủ bá - Chương 53: Cửu Dương Phục Quỷ Trận

Cập nhật lúc: 2025-07-03 11:44:19
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vì vậy, vừa vào đêm, trong núi liền âm khí dày đặc, những năm gần đây lại xảy ra vài vụ án g.i.ế.c người liên quan đến cung điện, sau khi đêm xuống không ai dám vào.

________________________________________

Rừng cây tĩnh lặng đến cực kỳ, ngay cả tiếng côn trùng kêu cũng không nghe thấy. Chúng tôi bò đến đỉnh núi, một cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi xuất hiện trước mặt.

Tôi mở phòng live stream, đơn giản kể lại đầu đuôi câu chuyện, nói: "Các bạn xem, như các bạn đã thấy, năm đó Xuân Hạnh đã bị chôn sống dưới gốc cây này. Nhiều năm qua, nàng ta hấp thu vô số âm khí của những người c.h.ế.t oan, tu vi tăng tiến rất nhiều. Những vụ án xảy ra trong núi trước đây, hung thủ mười có chín tám cũng là bị nàng ta mê hoặc."

Lời tôi còn chưa nói xong, phòng live stream đã bị spam.

【Chủ bá, đừng giải thích nữa, mau nhìn trên cây kìa!】

Tôi chợt ngẩng đầu, liền thấy trên thân cây cổ thụ, bỗng nhiên hiện ra một gương mặt xanh xao, nàng ta âm trầm trầm nhìn chúng tôi, lộ ra nụ cười gian tà.

Một bàn tay mục nát đột nhiên từ dưới đất vươn ra, siết chặt lấy chân tôi. Đường Minh Lê động thủ, rút ra con d.a.o găm của hắn, ngang trời kéo một cái, chặt đứt cánh tay đó.

Vô số cánh tay từ dưới đất vươn ra, Đường Minh Lê c.h.é.m g.i.ế.c tả hữu, nhưng căn bản không sao c.h.é.m hết.

Tôi từ ba lô lấy ra một bộ cờ nhỏ, mỗi mặt cờ đều vẽ bùa chú: "Bạo Quân, bên này anh chống đỡ, tôi đi bày trận."

"Được!" Cổ tay hắn vừa động, lại chặt đứt một mảnh cánh tay, tôi thừa cơ lùi lại vài bước, đổ linh khí vào cờ xí, chọn vị trí tốt, phất tay ném ra, cờ xí vững vàng cắm vào bùn đất.

Tổng cộng chín mặt cờ chú màu đỏ, tạo thành Cửu Dương Phục Quỷ Trận mà Chánh Dương Chân Quân đã dạy tôi.

Gương mặt người trên cây kia lộ ra hung quang, mấy cánh tay mục nát chui ra khỏi mặt đất, chụp vào cờ xí, nhưng lại như bị lửa đốt mà rụt lại, mùi thịt thối cháy khét bốc lên từng trận tanh tưởi.

Những lá cờ đỏ này, tất cả đều được nhuộm bằng chu sa đặc chế, trừ phi là Ác Quỷ cấp cao, nếu không thì chạm vào cũng không thể.

Chín mặt cờ xí cắm xong, tôi hai tay kết một pháp ấn trước ngực, cao giọng nói: "Cửu Dương trấn âm, chiếu sáng huyền minh. Ngàn thần vạn thánh, hộ ngã chân linh. Năm phương ma quỷ, vong thân diệt hình. Cấp tốc phụng mệnh."

"Rầm rầm rầm!"

Chín mặt cờ xí ầm ầm nổ tung, bốc cháy lên ngọn lửa hừng hực, ngọn lửa vụt ra, đầu đuôi tương liên, bao vây phạm vi 20 mét vào trong đó, những cánh tay mục nát bên trong trận pháp cũng đều bốc cháy lên, hóa thành từng sợi hắc khí, tiêu tán giữa không trung.

________________________________________

【Chủ bá còn biết bày trận nữa, có gì là chủ bá không biết sao?】 【Chủ bá thiên thu vạn đại nhất thống giang hồ!】

Các loại phần thưởng điên cuồng bay tới tôi, tôi ngẩng đầu, nhìn về phía nữ quỷ, lớn tiếng nói: "Xuân Hạnh, ngươi hại người vô số, phạm phải tội ác tày trời, ngươi có biết tội không?"

Xuân Hạnh đầy mặt phẫn nộ, tán cây đại thụ kịch liệt run rẩy, trong núi âm phong từng trận, thổi đến lá cây bay loạn xạ.

"Ta không phục!" Tiếng thét chói tai của nữ quỷ vang lên bên tai, chấn đến màng nhĩ đau đớn, "Ta phải chịu nhiều tội như vậy, bị tên cường hào họ Trương tra tấn đến người không ra người, quỷ không ra quỷ. Hắn tội ác tày trời, ai đã trừng phạt hắn? Ai lại đến cứu ta! Ta hận! Ta hận các ngươi, ta hận tất cả trên đời này!"

"A!" Nàng ta phát ra một tiếng thét thê lương, cả ngọn núi đều rung chuyển.

________________________________________

【Đây là logic của kẻ cướp! Ngươi bị hại, liền phải đi hại người khác? Ngươi vô tội, người khác liền không vô tội sao?】 【Rõ ràng là chính ngươi hèn nhát, có bản lĩnh ngươi đi tìm tên cường hào họ Trương đã g.i.ế.c hại ngươi để báo thù đi, hại người xa lạ tính là gì?】 【Hừ, người ta nếu là một cường hào một phương, khẳng định bên cạnh có đại sư lợi hại bảo hộ, nàng g.i.ế.c không được hắn, liền tìm những người dân bình thường này để xả giận đó.】 【Cuộc đời ghét nhất loại người ta yếu ta có lý, chủ bá dỗi c.h.ế.t nàng ta đi!】

Sắc mặt tôi trầm xuống, cao giọng nói: "Nếu ngươi đã ngoan cố không chịu an phận, ta cũng chỉ có thể thay trời hành đạo!"

Xuân Hạnh cười lạnh nói: "Chỉ bằng ngươi? Một tiểu nha đầu hèn mọn, cũng dám tới g.i.ế.c ta!"

"Vậy thử xem đi." Ánh mắt tôi đanh lại, từ sau lưng rút ra kiếm gỗ đào, cắm xuống đất, cắn chót lưỡi, phun một ngụm m.á.u lên thân kiếm.

Phiêu Vũ Miên Miên

Thân kiếm tức khắc sáng lên kim sắc lưu quang, ngọn lửa của chín lá cờ nhỏ đang cháy tức khắc tăng vọt, phóng lên cao, đan xen vào nhau, hợp thành một đạo lưới trời.

Xuân Hạnh kinh hãi, sau khi chết, linh hồn nàng ta bám vào cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi này, hợp thành nhất thể với cây, sợ nhất là lửa: "Ngươi một kẻ tu sĩ nhất phẩm hèn mọn, sao lại có bản lĩnh như vậy."

Tôi trầm giọng nói: "Ngươi không biết còn nhiều chuyện lắm đâu."

Nói xong, tôi giơ tay, từ trong lưới lửa giáng xuống một đạo tia lửa, đánh vào tán cây, Xuân Hạnh phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, một mảng nhỏ tán cây bốc cháy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khung-bo-nu-chu-ba/chuong-53-cuu-duong-phuc-quy-tran.html.]

"Hỗn xược!" Xuân Hạnh giận dữ hét, "Ngươi dám làm ta bị thương!"

Trên đại thụ quấn quanh rất nhiều dây leo, chúng nó giống rắn mà kích động, sau đó chợt dựng lên, bay về phía tôi.

Đường Minh Lê vài bước xông lên trước, con d.a.o găm trong tay bay múa, c.h.é.m dây leo thành từng đoạn.

________________________________________

【Rất thích xem Bạo Quân dùng võ công, thật sự quá đẹp trai, quả thực là một loại hưởng thụ.】 【Bạo Quân vạn tuế! Tôi muốn làm ái phi của anh!】 【Bạo Quân là của chủ bá, những kẻ si mê giành đàn ông đều lui ra!】 【Ha ha, võ công tính là gì, rất nhiều người đều biết, vẫn là chủ bá lợi hại, vậy mà có thể thao túng ngọn lửa.】 【Người trước đều là não tàn sao? Bạo Quân và chủ bá tôi đều thích, có gì mà phải tranh cãi?】

Đường Minh Lê tay cầm d.a.o găm c.h.é.m g.i.ế.c dây leo với tư thế oai hùng, giống như thần linh vậy.

Tôi cao giọng nói: "Xuân Hạnh, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, ngươi có chịu hối cải làm người mới, đi địa phủ chịu phạt không?"

Xuân Hạnh gầm lên một tiếng giận dữ, căn bản không trả lời, vô số rễ cây to bằng cánh tay từ dưới đất chui ra, điên cuồng đánh về phía chúng tôi.

Đường Minh Lê một cái không chú ý, vậy mà bị một rễ cây cuốn lấy cổ, treo lên.

"Bạo Quân!"

Xuân Hạnh khặc khặc cười quái dị: "Người đàn ông này trong cơ thể dương khí vô cùng tinh thuần, chỉ cần hút hồn phách của hắn, ta nhất định có thể đột phá xiềng xích, lực lượng tăng tiến!"

Con nữ quỷ Xuân Hạnh này, hiện tại chỉ là Ác Quỷ sơ cấp, một khi nàng ta đột phá trở thành Ác Quỷ trung cấp, đối phó sẽ càng khó khăn.

Tôi đang định xông lên cứu người, bỗng nhiên thấy Đường Minh Lê đưa mắt ra hiệu cho tôi, bước chân tôi khựng lại, lẽ nào hắn có kế sách gì?

Rễ cây đưa hắn đến trước mặt, dây leo siết chặt lấy tứ chi hắn, khiến hắn không thể động đậy.

Xuân Hạnh từ trong thân cây chui ra, tiến đến trước mặt hắn, nâng mặt hắn, tiến sát đến môi hắn, muốn hút linh hồn hắn ra khỏi miệng.

________________________________________

【Trời ạ, con đàn bà xấu xí này dám hôn Bạo Quân nhà tôi, không muốn sống nữa à?】 【Nếu chủ bá g.i.ế.c không được nàng ta, chúng ta mỗi người ra một trăm, góp tiền tìm đại sư làm thịt nàng ta đi.】 【Góp tiền làm thịt nàng ta +1】

Ngay khi môi họ sắp chạm vào nhau, Đường Minh Lê bỗng nhiên mở to mắt, tay phải đột nhiên dùng sức, một luồng ám kình lao ra, làm vỡ nát rễ cây, sau đó rút ra d.a.o găm, hung hăng đ.â.m về phía khuôn mặt quỷ kia.

"A!" Dao găm đ.â.m xuyên qua trán nữ quỷ, Đường Minh Lê hét lớn: "Chủ bá, mau ra tay!"

Tôi hai tay lại một lần nữa kết pháp ấn, hét lớn một tiếng: "Sắc!"

Lưới lửa trên bầu trời giáng xuống, bao trùm lấy cây cổ thụ này.

Oanh!

Cây cổ thụ lập tức biến thành một ngọn lửa khổng lồ, ngọn lửa không ngừng cuộn trào trên không trung, linh hồn quỷ của Xuân Hạnh giãy giụa kêu thảm thiết trong ngọn lửa, từng tấc từng tấc bị thiêu đốt.

Dây leo bị cháy đứt, Đường Minh Lê ngã xuống đất, nhanh chóng lùi lại, ngọn lửa ngút trời chiếu sáng rực cả bầu trời đêm.

Trong ngọn lửa, bóng quỷ dần dần biến mất, một luồng oan nghiệt khí từ đỉnh ngọn lửa bay ra, xoay quanh trên không trung một vòng, cuối cùng chui vào miệng mũi tôi.

________________________________________

【Nữ quỷ cuối cùng cũng tan biến, mọi người vui mừng khôn xiết!】 【Con d.a.o của Bạo Quân chắc chắn là một Thần Khí, loại có thể diệt yêu g.i.ế.c quỷ ấy.】 【Chủ bá cô bá đạo như vậy, mẹ cô có biết không?】 【Chủ bá, nhà tôi gần đây hình như có ma, xin cô ra núi giúp tôi bắt ma thì bao nhiêu tiền? Cứ nói giá, tôi không thiếu tiền.】 【Đại gia phía trước ơi, thật ra tôi cũng biết bắt ma, hay mời tôi đi? Tôi còn có thể bán manh ấm giường nữa.】 【Cút!】

Tiếng còi xe cứu hỏa xé toạc bầu trời đêm tĩnh lặng, khi nhân viên cứu hỏa mang thiết bị chạy lên, bị Tiểu Lâm chặn lại.

Cây cổ thụ này bị quỷ hồn bám vào nhiều năm như vậy, đã biến thành hoàn toàn một cây quỷ, cần thiết phải đốt cháy hoàn toàn mới được, nếu không sẽ còn có những quỷ hồn khác bị hấp dẫn đến, chiếm cứ trong đó.

Cũng may có Cửu Dương Phục Quỷ Trận ở đó, ngọn lửa sẽ không lan tràn ra ngoài. Lúc trời hừng đông, ngọn lửa tắt, cây quỷ từ giữa nứt ra, hoàn toàn biến thành cây chết.

Mà chín lá cờ nhỏ mà tôi đã tốn rất nhiều tiền và công sức, cũng hoàn toàn phế bỏ.

Tôi đặc biệt đau lòng, những lá cờ này đã tốn của tôi rất nhiều tiền và tinh lực, nếu còn vài lần như vậy nữa, tôi sẽ lại phá sản mất.

Loading...