Khủng bố nữ chủ bá - Chương 17: Chữa Sẹo Cho Nữ Minh Tinh
Cập nhật lúc: 2025-06-30 08:09:49
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ là, khuôn mặt này vẫn không thể nhìn được.
Trong lòng tôi tràn đầy hy vọng, một ngày nào đó, tôi sẽ biến thành đại mỹ nhân.
Vậy thì, bây giờ vấn đề nảy sinh, tôi nên làm thế nào để quảng bá sản phẩm này đây? Ai sẽ tin tưởng một sản phẩm “ba không”? (không thương hiệu, không nguồn gốc, không kiểm định)
Không còn cách nào, vẫn đành phải cầu cứu Đường Minh Lê.
Đường Minh Lê nói cho tôi biết, sau khi tôi rời đi, cảnh sát đã đến và đưa giám đốc Lâm đi, còn cô lễ tân bị g.i.ế.c kia, là tình nhân của hắn, hắn đã ngoại tình.
Hơn nữa, đối tượng ngoại tình của hắn không chỉ có một người, mấy người kia lại cũng không hề biết hắn đã kết hôn.
Cha vợ của giám đốc Lâm biết chuyện thì nổi trận lôi đình, vợ hắn đã nhanh chóng ly hôn, lấy đi tất cả cổ phần và tiền của hắn.
Hắn ta trắng tay, còn phải ngồi tù vài chục năm.
Còn những chuyện khác, anh ấy nói cho tôi biết, anh ấy đều đã xử lý xong.
Ngay cả loại chuyện này cũng có thể xử lý, thật là thần thông quảng đại.
Tôi hỏi anh ấy, có quen biết bạn bè nào giàu có không, tốt nhất là phụ nữ, trên người có vết sẹo khó coi.
“Trùng hợp thật.” Anh ấy cười trong điện thoại, nói, “Tôi vừa hay có quen một người.”
Chu Linh, từng là nữ minh tinh điện ảnh nổi tiếng một thời, cô ấy có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành, vóc dáng quyến rũ, kỹ năng diễn xuất tuyệt vời, vừa ra mắt đã gây chấn động, bảy bộ phim cô ấy đóng chính, mỗi bộ đều giành được giải thưởng lớn quốc tế.
Nghe nói, chỉ cần là phim do cô ấy đóng, cho dù là phim dở tệ cũng có người xem.
Nhưng mà, khi sự nghiệp của cô ấy đang ở đỉnh cao, cô ấy lại bị bỏng trong một lần quay phim, gần nửa khuôn mặt đều bị hủy hoại.
Mặc dù giữ được mạng, nhưng khuôn mặt thì không còn, mọi thứ đều không còn, may mắn là trong tay cô ấy vẫn còn tiền tiết kiệm dồi dào, không lo ăn mặc, nhưng cả ngày cô ấy buồn bã trong phòng, không chịu bước ra khỏi cửa phòng một bước.
Đường Minh Lê có chút giao tình với cô ấy, gọi điện cho cô ấy, cô ấy đồng ý gặp mặt.
Đường Minh Lê lái xe đưa tôi đến tòa biệt thự ven hồ ở ngoại ô Sơn Thành Thị, tòa biệt thự này có kiến trúc độc đáo, phong cách hậu hiện đại, đơn giản mà sáng sủa, phối hợp với hồ nước trong vắt và ngọn núi xanh tươi đối diện, tạo nên một vẻ đẹp tương phản.
Một người hầu gái trung niên dẫn chúng tôi vào, cô ấy nhỏ giọng nói: “Cô Chu hôm nay tâm trạng có chút không tốt, hai vị xin hãy thông cảm một chút, ngàn vạn lần đừng kích động cô ấy.”
Trên mặt cô ấy mang theo vài phần vẻ mặt u sầu, là thật sự quan tâm Chu Linh.
Chúng tôi đi vào phòng ngủ của Chu Linh, cô ấy ngồi trước cửa sổ kính lớn, bóng dáng cô tịch và cô đơn.
“Chu Linh.” Đường Minh Lê nhẹ giọng nói, “Chúng tôi đến rồi.”
Chu Linh từ từ quay đầu lại, dưới mái tóc đen dài, rõ ràng là nửa khuôn mặt bị cháy sém.
“Đường thiếu, không ngờ anh lại đến thăm tôi.” Chu Linh mặt không biểu cảm nói, “Từ khi tôi gặp chuyện, những người trước đây vây quanh tôi, giống như chó chạy tới chạy lui, tất cả đều tránh tôi như tránh tà.”
Đường Minh Lê nói: “Loại người như vậy, không đến cũng tốt, đỡ phải nhìn mà mất hứng.”
Phiêu Vũ Miên Miên
Ánh mắt Chu Linh từ từ chuyển sang tôi, ánh mắt không mấy thiện cảm nói: “Đường thiếu, đây là người anh nói đúng không? Cô ấy thật sự có loại thuốc mỡ có thể chữa lành vết bỏng của tôi sao?”
Tôi gật đầu, nói: “Chính là vậy.”
“Là thuốc mỡ đông y sao?” Cô ấy lại hỏi.
Tôi lại lần nữa gật đầu: “Đúng vậy.”
Sắc mặt cô ấy trầm xuống, nói: “Đường thiếu, tôi nể mặt anh, mới đồng ý gặp cô ấy, nhưng anh nên biết, tôi vẫn luôn không tin đông y. Đông y chẳng qua là thầy cúng, đều là kẻ lừa đảo, từ nhỏ đến lớn, tôi chưa từng chạm vào thuốc đông y.”
Cô ấy quay người nói: “Các người về đi.”
Đường Minh Lê còn muốn nói gì, tôi tiến lên một bước, nói: “Cô chắc hẳn đã thử qua tất cả các biện pháp rồi phải không? Ghép da cũng đã làm rất nhiều lần rồi, đều không thể chữa lành vết thương trên mặt, đã vậy, tại sao cô không thử xem? Tục ngữ nói, ‘còn nước còn tát’, dù sao cô cũng sẽ không mất gì cả.”
Chu Linh hừ lạnh một tiếng: “Chẳng lẽ cái loại thuốc mỡ gì đó của cô không cần tiền sao?”
“Đương nhiên là cần,” tôi nói, “Hơn nữa giá cả không thấp đâu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/khung-bo-nu-chu-ba/chuong-17-chua-seo-cho-nu-minh-tinh.html.]
Chu Linh liếc mắt nhìn Đường Minh Lê, mắt lộ ra ánh nhìn ác độc: “Anh lại dẫn một kẻ lừa đảo như vậy đến gặp tôi sao? Không khỏi quá coi thường người khác rồi.”
Tính cách của Chu Linh chính là như vậy, thẳng thắn, cũng bất kể đối phương là thân phận gì, cho nên đã đắc tội không ít người. Khi cô ấy đang trên đỉnh cao, những người đó tự nhiên ẩn mình không phát tác, sau khi cô ấy thất thế, ai cũng xúm vào giẫm đạp, ai cũng muốn giẫm lên một chân.
Sắc mặt Đường Minh Lê cũng có chút không tốt, đang định mở miệng, tôi bỗng nhiên gỡ mũ và khẩu trang của mình ra, lộ ra khuôn mặt xấu xí của tôi.
Chu Linh nhìn thoáng qua, lộ ra vẻ không thể tin được.
“Đây là nốt ruồi thịt, từ khi còn rất nhỏ, bác sĩ đã nói không chữa khỏi được, cả đời tôi chỉ có thể sống với khuôn mặt này.” Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy, nói, “Nhưng tôi cũng không nản chí, cho dù cuộc sống có gian nan đến mấy, tôi cũng muốn kiên cường mà sống sót. Cho nên, tôi có thể hiểu được nỗi đau của cô, cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không lừa gạt cô.”
Lời tôi nói dường như đã khiến cô ấy xúc động, rất lâu sau, cô ấy mới thở dài, nói: “Được, tôi đồng ý thử, nhưng nói trước nhé, nếu không có hiệu quả, tôi sẽ không trả tiền.”
“Đương nhiên.” Tôi vội vàng gật đầu, “Cô có thể bôi thử một chút, xem hiệu quả thế nào.”
Hộp phấn mặt làm bằng sứ Thanh Hoa, điềm tĩnh cao nhã, tôi vừa mở hộp, một mùi hương thanh khiết nồng đậm xộc vào mũi, ánh mắt Đường Minh Lê sáng lên, ngay cả Chu Linh không tin đông y cũng lộ ra vài phần biểu cảm hưởng thụ.
Tôi tự mình lấy một cục nhỏ, bôi lên má phải của cô ấy, chỉ bôi một chút xíu, sau đó nói: “Tối nay không cần rửa mặt, sáng mai là có thể nhìn thấy hiệu quả.”
Chu Linh lạnh lùng cười nhạo một tiếng, rõ ràng là không tin.
Tôi cũng không tranh cãi với cô ấy, đến lúc đó sẽ rõ kết quả.
Trên đường trở về, Đường Minh Lê nhịn không được nói: “Cô không nên nói ngày mai là có thể nhìn thấy hiệu quả, dù là linh đan diệu dược, cũng không có tác dụng nhanh như vậy. Đừng nhìn Chu Linh bây giờ đang sa sút, thật ra chú của cô ấy là đại ca thế lực ngầm Dung Thành, cho nên trước đây cô ấy đắc tội nhiều người như vậy, cũng không ai dám đến gây rắc rối cho cô ấy.”
Tôi hiểu ý anh ấy, nếu ngày mai thuốc mỡ không có tác dụng, tôi chính là đang đùa giỡn cô ấy, cô ấy muốn g.i.ế.c tôi, chỉ là chuyện trong một giây.
Tôi không tỏ ý kiến, chỉ khẽ cười cười, nói: “Có được hay không, ngày mai là có thể thấy rõ kết quả.”
Đường Minh Lê bất đắc dĩ lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ, dù sao mình cũng có thể bảo vệ cô ấy, cứ để cô ấy làm càn một lần đi.
Sáng sớm hôm sau, điện thoại của Đường Minh Lê reo vang, trong giọng nói mang theo vài phần không thể tưởng tượng: “Vừa rồi Chu Linh trong điện thoại nói với tôi, thuốc mỡ của cô thế mà thật sự có hiệu quả, muốn gặp cô ngay lập tức.”
Khóe miệng tôi cong lên một đường cong tự tin, điều này là đương nhiên, tôi đã thử trên người mình rất nhiều lần rồi mà.
Lần này khi đi vào biệt thự ven hồ, Chu Linh nhiệt tình hơn hẳn, trong ánh mắt cô ấy vốn tĩnh lặng như nước lại một lần nữa sáng lên tia hy vọng.
“Cô xem, thật sự có hiệu quả này.” Cô ấy phấn khích chào đón, chỉ chỉ vào mặt mình, chỗ bôi thuốc mỡ kia đã bóng loáng như mới, vô cùng mịn màng, giống như làn da em bé.
Đường Minh Lê càng thêm không thể tưởng tượng, nghiêng đầu tới đánh giá tôi một lần nữa.
Anh ấy thầm nghĩ, cô bé này luôn có thể mang lại cho anh ấy những bất ngờ.
“Xin lỗi, thái độ của tôi hôm qua không được tốt lắm.” Cô ấy có chút ngượng ngùng nói, “Trước đây tôi đã gặp quá nhiều kẻ lừa đảo, tự nhiên phải cảnh giác một chút.”
“Không sao cả.” Tôi vẫy tay, “Tôi lại không phải bác sĩ, cô nghi ngờ tôi cũng là chuyện bình thường. Cô Chu Linh, tôi đã chữa lành vết bỏng của cô, phí điều trị tổng cộng hai… ba mươi vạn, cô thấy thế nào?”
Chu Linh trừng lớn mắt nhìn tôi, trong lòng tôi chột dạ, chẳng lẽ là chê đắt? Hộp thuốc mỡ này của tôi vốn chỉ mấy trăm tệ, bây giờ vừa mở miệng đã là 30 vạn, liệu có bị coi là lừa đảo tống tiền không?
“Mới 30 vạn?” Chu Linh không thể tin vào tai mình, “Hóa ra lại rẻ như vậy sao?”
Lúc này tôi mới hoàn hồn, đối với Chu Linh mà nói, khuôn mặt đó chính là tất cả, đừng nói là 30 vạn, cho dù là 300 vạn, 3000 vạn cô ấy cũng móc ra. Ở nước ngoài không phải có rất nhiều minh tinh mua bảo hiểm cho chân, tay, n.g.ự.c gì đó mấy chục triệu, hàng trăm triệu sao?
Trong lòng tôi đau xót không thôi, ôi, vốn định tống tiền cô ấy một khoản kha khá, không ngờ lại nói hụt, tôi quả nhiên vẫn không thể hiểu được thế giới của người giàu.
Lần này cô ấy vô cùng sảng khoái chuyển khoản 30 vạn cho tôi, lại chuyển thêm cho tôi mười vạn, nói là tiền cảm ơn, tôi cũng đành miễn cưỡng nhận lấy.
Tôi lấy ra một lượng lớn thuốc mỡ, cẩn thận đắp lên mặt cô ấy, cô ấy vẻ mặt hưởng thụ, mời chúng tôi tối nay ở lại, sáng mai cùng cô ấy chứng kiến kỳ tích.
Tôi sợ trên đường sẽ có chuyện gì bất trắc, cũng đành đồng ý.
Chúng tôi cùng nhau ăn một bữa tối thanh đạm nhưng cực kỳ ngon miệng, buổi tối lại cùng nhau uống trà, ăn bánh trà, sau đó mỗi người trở về phòng nghỉ ngơi.
Khi đi ngang qua phòng Chu Linh, tôi ngửi thấy một mùi hương lạ, bước chân khựng lại, dừng lại.
“Sao thế?” Chu Linh hỏi.
“Cô đốt hương gì vậy?” Tôi hỏi.