Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi [Huyền Học] - 78

Cập nhật lúc: 2025-02-22 09:42:35
Lượt xem: 11

Phùng Kiện nhận ra hướng la bàn chỉ chính là vị trí Phó Vãn xuất hiện tối hôm qua.

La bàn vốn là la bàn nam châm, nếu có âm hồn quấy nhiễu nhiễu loạn từ trường, kim đồng hồ sẽ lập tức chuyển động.

Trước đây nếu gặp được âm hồn, la bàn sẽ lập tức chuyển động, nhưng hôm nay xảy ra chuyện gì vậy?

Đây là đồ thầy tặng cho cậu ấy, nghe nói là bảo vật Thiên Cực Huyền Môn truyền lại, không thể đột nhiên hỏng như vậy được.

Tạ Khiêm gỡ kiếm gỗ đào xuống, nhìn chằm chằm hướng kim đồng hồ chỉ, trầm giọng nói: "Tôi muốn xuống hồ xem thử."

Cảnh tượng kinh hoàng buổi trưa hôm qua vẫn còn in đậm trong tâm trí Phùng Kiện và những người khác. Khi ấy, dù rất đông người nhưng không ai có thể cứu được cô bé, Tạ Khiêm đêm khuya bất chấp nguy hiểm lao xuống sông, nếu xảy ra chuyện gì, hậu quả sẽ khó mà lường được.

"Tôi có bùa bình an do sư phụ vẽ bằng tâm huyết hộ thân, không cần lo lắng cho tôi."

Phùng Kiện không thể để Tạ Khiêm một mình liều mạng, anh ấy cắn răng dặn dò những người còn lại vài câu rồi nói: "Tôi đi cùng anh."

Tạ Khiêm nhìn Phùng Kiện, giơ tay phải lên, dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp lại vẽ một bùa chú lên n.g.ự.c anh ấy.

Hai người cùng xuống nước, Tạ Khiêm dẫn anh ấy đi về phía hạ lưu. Sông Ninh Thành có độ sâu trung bình khoảng năm mét, chỗ sâu nhất lên tới tám mét.

Lúc này, Tạ Khiêm và Phùng Kiện được chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng nhất trong đời—

Con ma nước nam giới bị mắc kẹt dưới lớp bùn sông, không thể cử động được. Cái đầu duy nhất lộ ra của gã ta to như người khổng lồ, làn da xanh rêu sưng vù thối rữa biến chất, đôi mắt sắp bị lồi ra khỏi hốc mắt đang nhìn chằm chằm vào họ.

Đó là hồn ma, không phải xác chết...

Thủy quỷ tỏa ra hắc khí mịt mù khắp người, Tạ Khiêm chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra con thủy quỷ đã hại không ít người.

Quỷ hồn được chia thành nhiều loại, có loại vừa mới thoát khỏi cơ thể, âm hồn vô cùng thuần khiết; có loại đã từng hại người, quanh thân tỏa ra khí đen ác độc, còn có loại quỷ có thể hại cả một phương, quanh thân tỏa ra làn khí đỏ au. Con quỷ nước trước mặt rõ ràng thuộc loại thứ hai, tuy không phải lệ quỷ nhưng đã làm nhiều việc ác, số lượng còn không ít.

Đôi mắt cá c.h.ế.t của nó vẫn nhìn chằm chằm vào họ, Tạ Khiêm không khỏi tức giận, lập tức rút kiếm gỗ đào từ vỏ kiếm bên trong ra, định xử lý con quỷ nước độc ác này.

Một bàn tay đè lại cánh tay Tạ Khiêm, Phùng Kiện vội vàng chặn lại nói: "Đừng vội, chúng ta còn phải dựa vào nó để biết thêm manh mi... Tôi có thể nói được trong nước?"

Phùng Kiện sờ sờ yết hầu, vẻ mặt kinh ngạc.

Phùng Kiện lập tức nghĩ đến việc Tạ Khiêm vẽ bùa lên n.g.ự.c mình trước khi xuống nước, trong lòng anh ấy kinh hãi, có lẽ là do lá bùa đó. Không chỉ ở trong nước như trên đất bằng, mà còn có thể gặp quỷ. Đây là lần đầu tiên Phùng Kiện nhìn thấy âm hồn, nó hoàn toàn khác biệt với xác chết, không ngừng tác động vào thế giới quan của Phùng Kiện. Dù sao Phùng Kiện cũng xuất thân là cảnh sát, anh ấy có bao nhiêu năm kinh nghiệm phá án, tuy rằng lần đầu tiên gặp quỷ khiến anh ấy sững sờ một lúc lâu, nhưng anh ấy khôi phục lại cũng khá nhanh, đánh giá con quỷ nước hung tợn trước mặt đang nhìn chằm chằm vào họ.

Cổ họng thủy quỷ hoàn toàn bị mắc kẹt trong bùn dưới đáy sông, không thể cử động, Phùng Kiện lập tức nhớ đến Phó Vãn, giữa trưa hôm qua cô đột nhiên xuất hiện, ấn tay xuống sông, chẳng lẽ...

Phùng Kiện hít một hơi thật sâu, chẳng lẽ lúc ấy cô ấn xuống chính là con quỷ nước này?

Nơi này sâu khoảng 8 mét, Phó Vãn một mình ấn một con âm hồn xuống đáy sông khiến nó không thể cử động được, điều này, điều này...

"Phó Vãn có ý gì?" Tạ Khiêm bị Phùng Kiện ngăn lại không ra tay được, cậu ấy nắm chặt kiếm gỗ đào trong tay, cau mày.

Cậu ấy cũng biết chuyện xảy ra giữa trưa ngày hôm qua, tình trạng thảm khốc của thủy quỷ trước mặt chắc chắn là do Phó Vãn làm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi-huyen-hoc/78.html.]

Nhưng tại sao cô lại làm như vậy? Đã như vậy rồi, tại sao không xử lý triệt để con thủy quỷ này đi?

Có lẽ... là để thể hiện rằng con lệ quỷ mà cô nuôi là trong sạch? Có lẽ là vì lý do này rồi, thân là Thiên sư rất coi trọng danh dự, nếu nuôi quỷ, chắc chắn cũng sẽ quan tâm đến danh dự của nó.

Tạ Khiêm không suy nghĩ nhiều, cậu ấy lấy từ bên hông một chiếc túi màu xám, mở túi ra, lắm nhằm niệm chú.

"Aaaaa—"

Quỷ nước gào lên từng tiếng, tai Phùng Kiện khó chịu sắp ù đến nơi rồi. Chỉ trong chốc lát, con quỷ nước biến thành một làn khói đen bay vào chiếc túi màu xám của Tạ Khiêm, Tạ Khiêm lập tức buộc chặt dây thừng trên đó lại. Bởi vì trước đây đã từng xảy ra việc dây thừng túi câu hồn lỏng lẻo, âm hồn bên trong trốn thoát.

Sau khi buộc chặt dây thừng, Tạ Khiêm treo lại bên hông sau đó mới nói với Phùng Kiện đang bối rối: "Cảnh sát Phùng, chúng ta đi lên thôi."

"... Ừ."

Phùng Kiện cũng nhận thấy n.g.ự.c mình hơi khó chịu, anh ấy đồng ý xong hai người cùng bơi lên mặt sông.

Nhóm cảnh sát nhỏ đang nóng lòng chờ đợi trên bờ sông Ninh Thành, nhìn thấy hai người bơi lên, lo lắng của họ cuối cùng cũng được giải tỏa, nhanh chóng chạy tới kéo hai người lên.

"Mấy anh không sao chứ? Mười phút rồi không thấy tin tức gì, anh em chúng tôi đã chuẩn bị xuống dưới tìm cách cứu viện rồi."

Phùng Kiện nhận lấy chiếc khăn lông đã chuẩn bị sẵn, ho khan vài tiếng, nói: "Tôi không sao."

Nhưng những sự kiện xảy ra đêm nay đã để lại trong anh ấy một ấn tượng sâu sắc.

Tạ Khiêm đứng trên bờ sông Ninh Thành, cậu ấy nhìn xuống mặt nước phẳng lặng, vẻ mặt nghiêm trọng.

Phùng Kiện ngồi ở bờ sông một lúc lâu mới dần lấy lại bình tĩnh, định mở miệng nói gì đó thì Tạ Khiêm đã chỉ tay về phía xa: "Cảnh sát Phùng, sáng sớm mai sai người xuống sông đào tìm t.h.i t.h.ể thủy quỷ đi."

Nhóm cảnh sát rùng mình, nhìn Phùng Kiện hỏi: "Anh, nơi này thực sự có thủy quỷ sao?"

Phùng Kiện không trả lời họ, chỉ gật đầu với Tạ Khiêm.

Bình thường mà hỏi loại câu hỏi này, Phùng Kiện sẽ mắng cho xối xả, nhưng hôm nay anh ấy không mắng họ, chứng tỏ trong lòng có vấn đề. Nhóm người bắt đầu quay trở về, dọc đường đi Phùng Kiện nhìn Tạ Khiêm muốn nói lại thôi.

Tạ Khiêm mỉm cười: "Cảnh sát Phùng có gì cứ nói thẳng."

Phùng Kiện ho khan một tiếng, hơi ngượng ngùng nói: "Chuyên gia Tạ, bùa chú của anh cũng khá hữu ích..."

Tạ Khiêm hiểu ngay ý của Phùng Kiện. Là cảnh sát, họ thường xuyên gặp nguy hiểm hơn người bình thường rất nhiều, cậu ấy nói: "Xin lỗi cảnh sát Phùng, bùa bình an rất khó vẽ, bùa bình an tôi có là do sư phụ tôi cố ý vẽ cho tôi, trên đó có bát tự sinh thần của tôi, người khác không dùng được."

"Nếu các anh muốn, lần sau tôi sẽ gọi điện thoại cho sư phụ xin cho các anh." Có người hỏi: "Giá cả thế nào?"

Tạ Khiêm nghĩ lại giá bùa bình an của thầy mình, mỉm cười nói: "Có hơi đắt."

"Bùa bình an loại rẻ nhất là 188.000 đồng."

Tạ Khiêm tạm thời không nói đến giá bùa bình an loại cao cấp, cũng phải bằng giá một căn hộ chung cư bình dân ở thành phố lớn.

Giá cả này khiến mấy người Phùng Kiện khiếp sợ chùn bước, đúng là quá đắt rồi.

Loading...