Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi [Huyền Học] - 66

Cập nhật lúc: 2025-02-21 14:18:19
Lượt xem: 12

Đóa Đóa nức nở: "Con nhìn thấy một cô bé ăn trộm con thỏ hồng của mình nên con đuổi theo bạn ấy. Con đuổi theo bạn ấy rất lâu nhưng bạn ấy bỗng đã biến mắt. Sau đó con lại đuổi theo con thỏ, con thỏ vừa nhảy xuống nước thì con đã rơi vào trong nước rồi."

Câu trả lời này rất khó hiểu, dù là Dương Chân Vinh hay cảnh sát Phùng đều nghe không hiểu.

Dương Chấn Vinh cũng cảm thấy Đóa Đóa đang hồ đồ, con thỏ hồng bị lạc ở nhà mấy ngày trước rồi, sao có thể có một cô bé đột nhiên xuất hiện và cướp con thỏ hồng của Đóa Đóa?

Đóa Đóa nép vào trong n.g.ự.c Dương Chấn Vinh, nghẹn ngào nói: "Con thỏ kéo tay con trong nước, kéo chân con, ôm lấy eo con."

Phùng Kiện nghĩ đến tình huống lúc đó, vẻ mặt có hơi nghiêm túc Sự việc hơi kỳ lạ nhưng có vẻ khó giải thích một cách khoa học.

Một cảnh sát trẻ tuổi bước nhanh tới, nhỏ giọng vào tai cảnh sát Phùng: "Sếp Phùng, chuyên gia đến rồi."

Nghe vậy, cảnh sát Phùng đứng dậy vỗ vai Dương Chấn Vinh nói: "Đồng chí, chúng tôi sẽ giám sát gần sông. Nếu anh có manh mối gì thì hãy cung cấp cho chúng tôi."

"Sau này hãy nhớ chăm sóc trẻ con thật tốt, anh làm người lớn cũng đã thất trách trong nhiệm vụ của mình rồi."

Dương Chấn Vinh sợ đến nỗi không ngừng gật đầu: "Tôi hiểu rồi, hai tháng tới tôi sẽ mời bảo mẫu đến chăm sóc con bé." Cha mẹ của Dương Chân Vinh đều qua đời khi còn trẻ nên anh ấy không thể nhờ ông bà chăm sóc. May là thu nhập của anh ấy không hề thấp, bám bụng cũng có thể thuê một người trông trẻ.

Cảnh sát Phùng gật đầu, sau khi dặn dò mấy câu, anh ấy cùng viên cảnh sát rời khỏi bệnh viện.

Ngồi trên xe cảnh sát trên đường trở về, cảnh sát Phùng nói: "Lấy đoạn video gần sông Ninh Thành lại, lát nữa điều tra thêm."

Viên cảnh sát trẻ tuổi gật đầu đồng ý, Phùng Kiện thấy vẻ mặt cậu ấy có chút kỳ quái, hỏi: "Sao vậy?"

Viên cảnh sát trẻ tuổi nháy mắt ra hiệu: "Chuyên gia mới... còn rất trẻ!" Phùng Kiện không để tâm đến điều đó, còn trẻ không có nghĩa là thiếu kinh nghiệm, còn trẻ không có nghĩa là không có năng lực. Nếu chỉ nhìn vào tuổi tác thì ngày nay Trung Quốc sẽ không còn gì phải lo lắng về tuổi già nữa.

Nhóm người quay trở lại Sở cảnh sát Ninh Thành, Phùng Kiện vừa bước vào đã nhìn thấy một bóng người với phong cách kỳ lạ, dáng người cao lớn, lưng thẳng như cây thông, nhưng anh ta... mang theo một thanh kiếm gỗ đào.

Cảnh sát Phùng: "..."

Đây là chuyên gia à?

Người nọ quay người nhìn sang, trong tay vẫn cầm một chiếc la bàn, nhìn thấy vẻ mặt sửng sốt của họ, cậu ấy bình tĩnh rồi lễ phép nói: "Xin chào, tôi là Tạ Khiêm, được điều đến Ninh Thành để xử lý những việc đặc biệt liên quan tới huyền học"

Viên cảnh sát trẻ bối rối: "Huyền học? Tuyển chọn? Diễn viên thần tượng?"

Mấy cái này là sao?

Tạ Khiêm thẳng thắn nói: "Ninh Thành có quá nhiều chuyện quái dị, sư phụ bảo tôi tới rèn luyện cũng như giải quyết. Trần Giang Lâm bị sét đánh chết, thân phận của ông ta là thiên sư."

Tất nhiên cảnh sát Phùng biết Trần Giang Lâm, người bị sét đánh c.h.ế.t hai ngày trước.

Tiếng sét đánh xuống vô cùng kỳ lạ, như thể nó đã cố tình đánh vào người ông ta.

Ngay cả Phùng Kiện cũng không khỏi thắc mắc liệu người đàn ông này có phải đã làm quá nhiều việc xấu nên bị ông trời trừng phạt hay không.

Họ cũng đã nghe nói về danh tính của Thiên Sư. Người ta nói rằng Trần Giang Lâm là thiên sư của Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ. Trước đây họ đã nghi ngờ liệu cái c.h.ế.t của họ có liên quan đến nhau hay không, nhưng cho đến nay họ vẫn chưa tìm ra điều gì.

Suy cho cùng thì đó là sét đánh chứ không phải tai nạn ô tô, mà con người không thể điều khiển được sấm sét để gây hại được.

Phùng Kiện hơi thất vọng khi nhìn Tạ Khiêm. Anh ấy tưởng người đàn ông này là một chuyên gia điều tra tội phạm với công nghệ điều tra tội phạm tiên tiến, nhưng hóa ra lại là một tên nhóc có vẻ mê tín thời phong kiến.

Phùng Kiện đành phải để những cảnh sát khác chào hỏi cậu ấy, còn họ thì kiểm tra đoạn video về con sông họ vừa đến.

Trong video, Đóa Đóa đã tự mình nhảy xuống sông chứ không thấy ai khác.

Thực sự rất kỳ lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi-huyen-hoc/66.html.]

Một âm thanh trẻ tuổi từ phía sau truyền đến: "Có quỷ."

Quay lại thì nhìn thấy đó là Tạ Khiêm, không biết cậu ấy đã tới đây từ lúc nào.

Sắc mặt của Phùng Kiện đột nhiên tối sầm lại, anh ấy không hài lòng nói: "Đồng chí Tiểu Tạ, đây là đồn cảnh sát." Tạ Khiêm đã điều chỉnh video về ba mươi hai giây trước, yêu cầu anh ấy phóng to một cái cây.

Mọi người nhìn kỹ, không thấy có gì lạ, đó vẫn là một cái cây.

Tạ Khiêm cau mày nói: "Cảnh sát Phùng, thêm tài khoản WeChat của tôi đi, tôi sẽ chuyển một thứ cho anh."

Phùng Kiện thêm WeChat của Tạ Khiêm, một bức ảnh nhanh chóng được gửi đến đó.

Đó là ảnh thật một lá bùa màu vàng, với một loạt phù văn được vẽ bằng chu sa.

Tất cả mọi người đều trầm mặc:

Cậu ấy có bị bệnh không?

Thấy mọi người đều bất động, Tạ Khiêm kéo hình lá bùa màu vàng đến gốc cây trong video, siết chặt la bàn trong tay, vẻ mặt hơi nghiêm nghị rồi đọc pháp quyết.

Phùng Kiện không thể chịu đựng được nữa, lập tức tức giận hét lên: "Đuổi cậu ấy ra khỏi đây!"

Đây mà là một chuyên gia? Gọi người này là chuyên gia?

Cậu ấy nghĩ đây là nơi nào?

Nếu như không phải tôn trọng cậu ấy, Phùng Kiện đã sớm nổi giận.

Một số cảnh sát muốn kéo Tạ Khiêm đi, nhưng Tạ Khiêm vẫn ở nguyên tại chỗ không chịu rời đi.

Ngay lúc Phùng Kiện chuẩn bị phát hỏa, viên cảnh sát bên cạnh đã kêu lên: "Trời ơi, cô bé này là ai vậy?!"

Phùng Kiện hơi giật mình, quay đầu nhìn lại, trên video có một cô bé đang ôm một con thỏ hồng dưới gốc cây trống rỗng.

Khuôn mặt cô bé tái nhợt như tờ giấy, nhãn cầu không có con ngươi chứa đầy máu, dáng người gầy gò như một cái bóng xám xịt. Cô bé rất khác với một đứa trẻ bình thường.

Phùng Kiện vô cùng sửng sốt khi nghĩ đến cô bé ôm con thỏ màu hồng mà Đóa Đóa nhắc đến, anh ấy càng thấy bắt an, cảm thấy có điều gì đó không đúng.

"Photoshop?"

AI có thể Photoshop video nhanh như vậy? Đây là đồn cảnh sát

Tạ Khiêm mang vẻ mặt lạnh lùng: "Quỷ bình thường ban ngày không thể xuất hiện. Nếu gân trưa mà có thể xuất hiện, hẳn là một con lệ quỷ."

Phùng Kiện và những người khác cực kỳ im lặng.

Các cảnh sát tham gia giải cứu Đóa Đóa cũng cảm thấy xấu hổ khi nhớ lại hiện trường vụ giải cứu. Thật kỳ lạ là bảy tám cảnh sát trưởng thành lại không thể kéo được một cô gái nhỏ bé như vậy lên, cô bé cũng không bị vướng vào đám tảo biển trong quá trình kiểm tra.

"Cô bé bị rơi xuống nước nói rằng cô bé đang đuổi theo một cô bé ôm con thỏ màu hồng." Phùng Kiện vô thức chấp nhận câu nói kỳ quái này, sờ lên cằm: "Có phải cô bé này đã khiến Đóa Đóa rơi xuống nước không?"

Tạ Khiêm: "Tám chín với mười không thể tách rời."

Phùng Kiện vỗ trán, cảm thấy mình thực sự đã nghe thấy lời gièm pha anh ấy nghĩ đến điều gì đó, lập tức mở một video khác: "Chuyên gia Tạ, video này thế nào? Có gì kỳ lạ không?"

Video này đến từ Đàm Kính Nghiệp và Trần Lệ.

Tạ Khiêm nheo mắt nhìn nó hồi lâu rồi nói: "Có."

"Ừm... Kéo tắm bùa màu vàng vào video hả? Dán thủ công à?"

Loading...