Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Không Biết Xem Bói Thì Không Phải Là Đầu Bếp Giỏi [Huyền Học] - 65

Cập nhật lúc: 2025-02-21 13:41:12
Lượt xem: 16

"Đưa đứa nhóc đến bệnh viện kiểm tra trước đi." Vẻ mặt Phùng Kiện phức tạp, cắt đứt dòng suy nghĩ của Dương Chấn Vinh.

Dương Chắn Vinh tỉnh lại, ôm chặt Đóa Đóa đang khóc rồi lên xe cảnh sát, hướng về bệnh viện.

Phó Vãn chậm rãi đi về phía Đoàn Đoàn và Triệu Dương, liếc nhìn bốn phía rồi hỏi: "Nguyên liệu nấu ăn đâu rồi?"

Triệu Dương ngượng ngùng nói: "Lúc nãy tôi đang mua rau ở chợ rau, phát hiện ra con gái chủ nhà của đầu bếp Phó đã mất tích nên chúng tôi bỏ nguyên liệu mua ở cửa hàng thịt của anh ấy rồi cùng nhau ra ngoài tìm người." 

Phó Vãn: "Ồ."

Phó Vãn từng gặp rất nhiều thanh niên nhiệt huyết rồi nên cũng không có gì ngạc nhiên.

Phó Vãn bổ sung: "Lấy nguyên liệu về nhà nấu ăn."

Hệ thống mỹ thực: [... Nếu không phải tôi biết cô làm nghề gì, ký chủ, tôi thật sự cho rằng cô rất thích nấu ăn đó.]

Phó Vãn nghĩ về thu nhập từ việc nấu ăn trong những ngày này, những ngày qua Thiên Đạo lương thiện như cháu trai của cô vậy, tiền đều nằm trong túi, không vì các loại lý do mà bị lây ra.

Vì thế Phó Vãn nói rất chắc chắn: "Quả thực tôi rất thích nấu nướng." 

Hệ thống mỹ thực: [...]

Phó Vãn và những người khác đang định rời đi, những đám đông đang xem náo nhiệt lại không có ý định để cô đi.

"Người đẹp, vừa rồi cô đi trên sông như thế nào thế?"

"Chị gái à, có thể cho tôi X được không? Chị trông xinh đẹp quá!"

"Người đẹp, vừa rồi cô ngồi xốm ở đó làm gì? Tại sao giày của cô cũng làm bằng da vậy?"

Phó Vãn nhìn đám người nhiệt tình, khẽ cau mày, Triệu Dương lập tức tiến lên che chở cho Phó Vãn và Đoàn Đoàn, cười nói vô nghĩa: "Không có gì đâu, đây là chiêu trò độc nhất vô nhị nhà chị hai chúng tôi, đúng đúng, như mọi người nghĩ đó, là khinh công giúp nổi trên mặt nước một cách nhẹ nhàng."

"Đừng hỏi, đừng hỏi, cái này không truyền ra ngoài được."

Ba người nhanh chóng rời khỏi bờ sông Ninh Thành, bỏ lại phía sau một đám người ăn dưa đang chỉ tay về phía mặt sông đang dần yên tĩnh.

Dọc đường Triệu Dương vẫn có chút bất an: "Đầu bếp Phó, cô không trách tôi nói nhiều đấy chứ?"

Phó Vãn không quan tâm: "Nữ hiệp khiến bọn họ dễ chấp nhận hơn."

Bây giờ là thời đại khoa học, nữ anh hùng có thể tồn tại nhưng những thứ khác thì vẫn còn nghi vấn.

Phó Vãn và những người khác quay lại chợ bán thức ăn lấy nguyên liệu. Triệu Dương nhiệt tình còn truyền tin Đóa Đóa đã được tìm thấy cho những thương nhân xung quanh là bạn của Dương Chấn Vinh.

Rất nhanh bọn họ đã mang nguyên liệu về nhà, Triệu Dương cười hì hì không đi vào: "Đầu bếp Phó, tôi về trước nhé, sau này có cần giúp đỡ gì thì cứ tìm tôi."

Triệu Dương không có ý định đi đến nơi náo nhiệt của hai mẹ con, cũng không muốn đi vào gặp một số sinh vật thần kỳ.

Đoàn Đoàn còn có chút tiếc nuối, cậu bé quay lại phòng ngủ trước thì nhìn thấy Thu Thu cuộn tròn dưới gầm giường không muốn ra ngoài, thoạt nhìn trông rất mỏi mệt

Đoàn Đoàn có chút kinh ngạc: "Thu Thu, hôm nay cậu có ra ngoài không?"

Thu Thu phớt lờ Đoàn Đoàn, cậu bé không còn cách nào khác ngoài việc rời khỏi phòng ngủ, tràn đầy hứng thú mà đi vào bếp.

Nhóc ta muốn trở thành người giúp việc nhỏ của mẹt Dù sao thì cậu bé và mẹ cũng có chung ước mơ - trở thành đầu bếp.

Phó Vãn đang dùng d.a.o cắt thịt, chuẩn bị làm cơm chiên thịt heo xé theo công thức. 

Hệ thống mỹ thực khen ngợi: [Ký chủ, kỹ năng dùng d.a.o của cô tốt quá.]

Phó Vãn: "Trước kia c.h.é.m g.i.ế.c quỷ nên luyện qua."

Hệ thống: [...]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/khong-biet-xem-boi-thi-khong-phai-la-dau-bep-gioi-huyen-hoc/65.html.]

Phó Vãn làm theo công thức đầu tiên, đun nóng dầu trong nồi, sau đó cho thịt lợn băm nhỏ vào, xào cho đến khi thịt băm đổi màu, sau đó thêm gia vị, cuối cùng là cho cơm vào.

Cuối cùng cho hành lá cắt nhỏ rắc lên trên là xong.

Đoàn Đoàn vui vẻ bưng hai đĩa cơm chiên thịt heo băm ra bàn. Cậu bé nhìn món cơm chiên bốc khói mà chảy nước miếng, nằm bò trên bàn quay lại hỏi Phó Vãn: "Mẹ ơi, con ăn thử trước được không? Trông ngon quá."

Phó Vãn: "Được."

Đoàn Đoàn lấy thìa nhỏ múc một thìa nhưng trong miệng chẳng có vị thức ăn ngon như cậu bé tưởng tượng, một mùi vị kỳ lạ khó tả tràn vào miệng.

Khuôn mặt mũm mĩm trở nên rất kỳ lạ, cậu bé muốn ăn nó nhưng nội tạng lại theo bản năng không chịu nuốt.

Hệ thống: [Chuyện gì đã xảy ra với Đoàn Đoàn vậy? Kí chủ, có phải cô đã bỏ sai gia vị không?]

Phó Vãn bình tĩnh nói: "Có lẽ không."

Người có thể ngồi trên đỉnh Thiên Cực Huyền Môn nhất định là thiên tài, chắc chắn có năng lực học tập cường đại.

Có lẽ Phó Vãn không có nhiều tài năng nấu nướng, nhưng khả năng học tập của cô không hề tệ.

Phó Vãn sẽ không mắc phải sai lầm cấp thấp như cho sai gia vị.

Hệ thống mỹ thực có phần không hiểu, nếu không cho sai gia vị thì tại sao lại như vậy?

Đoàn Đoàn chậm rãi nuốt thức ăn, nở nụ cười ngọt ngào với Phó Vãn: "Cơm chiên của mẹ ngon quá!"

Trong lòng Phó Vãn thở dài, trẻ con thật sự không biết nói dối.

Hệ thống mỹ thực sợ Phó Vãn bỏ cuộc, lập tức động viên: [Ký chủ, lần đầu tiên tập làm cơm chiên như vậy là chuyện bình thường, thực ra nếu dùng chảo đó, hương vị thậm chí còn tốt hơn]

Hệ thống rất tự tin đối với dụng cụ nhà bếp do mình sản xuất ra, đáng tiếc Phó Vãn đã đựng nước âm phủ bên trong, cho đến nay vẫn không có động tĩnh gì.

Phó Vãn chậm rãi giải thích: "Việc này vốn không thể xảy ra."

"Cơ thể của tôi ở Huyền Môn máy trăm năm, đã bị quỷ khí xâm nhập từ lâu, quỷ khí xuyên vào đồ ăn nên không thể làm quá ngon được." Phó Vãn tự biết rõ nói

Đồng tử của hệ thống mỹ thực lập tức run rẩy: [...]

Ký chủ nói cái gì... Quỷ khí thấm vào đồ ăn, đồ ăn không thể nấu ngon được, vậy còn nhiệm vụ thì sao? Làm sao ký chủ có thể hoàn thành sứ mệnh cuối cùng là trở thành đầu bếp hàng đầu đây?

Hệ thống mỹ thực bị sốc đến choáng váng.

Phó Vãn thản nhiên trả lời hệ thống: "Tôi có thể hoàn thành hết thảy nhiệm vụ của cậu."

Về phần làm thế nào để hoàn thành nó thì không cần quan tâm.

Dù sao thì, chỉ cần cho biết nhiệm vụ làm đồ ăn trước đó đã được hoàn thành một cách hoàn hảo hay chưa là được.

Hệ thống mỹ thực đau lòng đến lạnh cả tim, nó không chỉ một lần hối hận vì đã liên kết nhằm kí chủ, đáng lẽ nó phải ký với Đoàn Đoàn.

Tất cả những công thức nấu ăn tuyệt vời đó làm sao bây giờ? Chẳng phải tất cả sẽ đều lãng phí sao?

Phó Vãn ngoắc ngoắc tay với Đoàn Đoàn, vỗ nhẹ lông mày, dễ dàng khám phá biển ý thức mà Đoàn Đoàn không biết mình có.

Nội dung công thức cơm chiên tràn vào đầu Đoàn Đoàn như nước biển, trên mặt Đoàn Đoàn hiện lên vẻ mờ mịt, một lúc sau cậu bé thiếp đi trong vòng tay Phó Vãn.

Ừm, tiện tay chuyển cho Đoàn Đoàn.

Học trong giấc mơ của con đi. Cảnh sát Phùng đi cùng Dương Chấn Vinh và Đóa Đóa đến bệnh viện để kiểm tra. May là cô bé không bị nước sông sặc vào phổi, chẳng qua chỉ bị sốt nhẹ sau khi rơi xuống nước, không nghiêm trọng lắm.

"Đóa Đóa, tại sao con lại rơi xuống sông? Không phải ba đã dạy con không được xuống sông chơi đùa sao?"

Dương Chắn Vinh tức giận hỏi, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng đáng thương của con gái mình, cơn tức giận đã nguôi ngoai.

Loading...