Kẻ Qua Lại Âm Dương Giới (Quá Âm Nhân) - Chương 2.2: Phá Sát
Cập nhật lúc: 2025-03-19 00:17:17
Lượt xem: 29
Cô cháu gái trước mắt vẫn là hình dáng quen thuộc, nhưng tóc cô bé vốn xõa xuống, mà bóng in trên tường lại bay lên loạn xạ!!
“Chà, chà nhanh lên!”
Tiếng Lục Ca vang lên bên tai Trương Kiến Quốc.
Ông giật mình, tim đập thình thịch, thần kinh căng như dây đàn, lập tức múc nước đen chà lên cổ cháu gái.
“Á á á á...”
Nước đen lại chạm vào cổ cô bé, khuôn mặt vốn xinh xắn như búp bê lập tức biến dạng, cả người lăn lộn trên giường như điên.
Trong cơn lăn lộn dữ dội, cô bé dùng móng tay cào xé đầu giường, những vết cào sâu hoắm để lại trên bề mặt gỗ cứng, phát ra tiếng kêu răng rắc.
“Cháu ơi, chịu khó một chút, sắp xong rồi.”
Nhìn cháu gái đau đớn đến mức biến dạng, Trương Kiến Quốc cảm thấy tim mình như bị ai bóp nghẹt. Ông thà chịu đau thay cháu còn hơn.
“Lão già kia, mày dám dùng thứ nước bẩn đó chạm vào tao lần nữa xem? Con gái mày vừa đi khỏi, mày đã đối xử với cháu gái như vậy sao?”
Một tiếng thét chói tai vang lên, kèm theo những lời nguyền rủa độc địa từ miệng cô bé.
Giọng nói không còn là tiếng trẻ con quen thuộc, mà là một thứ ngôn ngữ lạnh lùng, đầy hận thù.
“Tao biết trong lòng mày luôn có định kiến, thường xuyên đánh đập con dâu vì ghét nó không sinh được thằng cháu trai.”
“Thật đáng thương, tưởng rằng con gái sẽ sinh cho mày một đứa cháu trai, ai ngờ nó cũng như mẹ nó, lại đẻ ra một đứa con gái vô dụng, ha ha ha...”
Trương Kiến Quốc rơi nước mắt, mặt tái như giấy, nhưng ông không dừng tay, ngược lại càng chà càng nhanh.
Cho đến khi bát nước đen cạn kiệt, vết hằn đỏ trên cổ cháu gái đã nhạt dần.
Lúc này, Lục Ca nhanh như cắt, rút chiếc đinh quan tài, không chút do dự đ.â.m vào giữa chân mày cô bé.
Một giọt m.á.u đỏ tươi chảy ra, cô bé toàn thân run lên, như có thứ gì đó thoát ra khỏi cơ thể, lập tức rút hết sức lực, ngã vật xuống giường, ngất đi.
Cảm giác ngạt thở dần tan biến, Lục Ca thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt đảo qua bóng của cô bé, đã trở lại hình dáng ban đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-qua-lai-am-duong-gioi-qua-am-nhan/chuong-2-2-pha-sat.html.]
Ông quay đầu nhìn ra cửa sổ, bóng đen ngoài kia cũng đã biến mất, chỉ còn lại những giọt mưa rơi lộp độp trên kính.
“Lục tiểu ca, chuyện này coi như xong chưa?” Trương Kiến Quốc run rẩy hỏi.
“Ừ, vết hằn đã mờ, bóng cũng bình thường, hiện tại xem ra không sao rồi.”
“Tốt quá, không sao là tốt rồi. Lục tiểu ca, thật sự cảm ơn cậu, nếu không có cậu, tôi không biết phải giải thích thế nào với Tú Anh.”
Trương Kiến Quốc thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đứng dậy, từ tủ khóa lấy ra hai bao thuốc và mười tờ tiền đỏ đưa cho Lục Ca.
“Cậu nhận lấy phong bì này, cùng với thuốc lá, con Tú Anh lần trước về đưa cháu gái mang đến.”
Lục Ca không khách khí, nhận lấy tiền và thuốc, mở ra rút một điếu châm lửa, trong làn khói mờ ảo, ông bình tĩnh dặn dò:
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
“Chú Trương, trong vòng một tháng tới đừng mở cửa sổ, ngày mùng 7, 15 và 28 nhớ cho cháu bé đi thắp hương cho thần cửa, đừng để cháu đến những nơi có người chết...”
Trương Kiến Quốc gật đầu liên tục: “Vâng, tôi nhất định làm theo.”
Lúc này, đứa cháu gái vốn bất tỉnh dần dần mở mắt.
“Cháu tỉnh rồi, cháu gái của ông ơi, làm ông sợ quá!”
Cô bé nhìn ông nội đang khóc, rồi nhìn xung quanh những bức tường trắng, cuối cùng cất tiếng gọi: “Ông ơi.”
“Ừ, ông đây, ông đây.”
Nhìn cảnh tượng ấm áp này, Lục Ca xách hộp thuốc mở cửa bước ra, vừa ra khỏi phòng đã thấy Chu Hồng Hà đang đứng chờ ở cửa.
“Chị Chu, chuyện đã xong, cháu bé tỉnh rồi.”
“Trời ơi, Phật tổ phù hộ, Lục tiểu ca, cậu nhận lấy tiền này.”
Lục Ca vừa định từ chối, Chu Hồng Hà đã lấy từ trong túi ra một tờ tiền đỏ nhét vào tay ông.
“Chú Trương đã đưa phong bì rồi, tôi không thể nhận thêm, chị vào xem cháu bé đi, tôi về phòng khám trước.”
Lục Ca vừa đẩy tờ tiền đỏ trả lại, đầu ông bỗng choáng váng, mí mắt trĩu nặng, trong lòng vang lên một tiếng nói kỳ lạ.
“Nhận lấy nó...”