Kẻ Qua Lại Âm Dương Giới (Quá Âm Nhân) - Chương 10.2: Khu An Khê Uyển

Cập nhật lúc: 2025-03-19 00:36:27
Lượt xem: 16

Tiểu Chu nghe thấy có nhiệm vụ, lập tức đứng thẳng người.

“Hôm nay cậu đừng làm gì cả, chỉ cần giúp tôi tra cứu hai loại hồ sơ, loại thứ nhất là các vụ c.h.ế.t đột ngột tương tự Lục Ca, ghi chép thời gian địa điểm, tra cứu đến vụ án đầu tiên.”

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

“Loại thứ hai là các vụ tự sát hoặc bị g.i.ế.c bằng dây thừng, nhớ kỹ hung khí nhất định phải là dây thừng, loại dây thừng buộc đống cỏ.”

“Không vấn đề đại diện Tần Mặc, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ.”

Sau khi dặn dò xong, Tần Mặc nhanh chóng xuống lầu, lái xe đến khu An Khê Uyển.

Buổi trưa nắng gắt, tiếng ve kêu chói tai, trên con đường chính rộng lớn của huyện, một chiếc SUV màu đen lao vút qua.

Trên đường đi, Tần Mặc không tìm thấy vị trí cụ thể của khu An Khê Uyển trên bản đồ.

Anh chỉ có thể vừa lái xe vừa hỏi những cụ già ngồi dưới gốc cây đa bên đường hóng mát, nhưng đa số đều không nghe nói đến khu An Khê Uyển.

Cuối cùng một nhân viên giao hàng chỉ đường cho anh, còn nhắc nhở thiện chí một câu, nơi đó gần đây không được may mắn.

Từ cục an ninh đến An Khê Uyển, Tần Mặc mất hơn hai tiếng đồng hồ mới đến được đích.

Đây là khu nhà ổ chuột của huyện Lâm Giang, khắp nơi là những ngôi nhà xi măng cũ kỹ và nhà vệ sinh công cộng tạm bợ.

Do thời gian dài phơi nắng dầm mưa, trong không khí luôn tỏa ra mùi hôi thối không thể xua tan.

Tần Mặc xuống xe, bước lên con đường ngập rác thải sinh hoạt, ánh mắt anh hướng lên, lờ mờ nhìn thấy cuối đường có ba tòa nhà màu xám đen.

Thành thật mà nói, nếu không phải nhân viên giao hàng vừa nãy chỉ đường, anh còn tưởng mình đi nhầm hướng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-qua-lai-am-duong-gioi-qua-am-nhan/chuong-10-2-khu-an-khe-uyen.html.]

Nguyên nhân không gì khác, môi trường ở đây quá tồi tệ.

Nước cống thối rữa từng vũng từng vũng đọng bên đường, phía xa nhà vệ sinh tỏa ra mùi phân lên men, còn có thể nghe thấy tiếng chó sủa không ngừng bên trong, dường như đang tranh nhau thức ăn.

So với mấy khu dân cư ở trung tâm huyện, khu An Khê Uyển này trông càng thêm tồi tàn, thậm chí chỉ có ba tòa nhà đơn độc.

Tần Mặc đi dọc con đường xuyên qua khu nhà xi măng cũ kỹ, hai bên toàn cây đa, có lẽ do không có người chăm sóc, có cây đa còn mọc xuyên vào trong nhà xi măng.

Con đường dưới chân càng đi càng hẹp, cũng không thấy xe cộ và cư dân ra vào thêm, khu nhà ổ chuột rộng lớn dường như chỉ có mình anh là người sống.

Tiếp tục đi thêm khoảng hai mươi phút, Tần Mặc đến chân ba tòa nhà màu xám, bên cạnh có một tấm biển, trên đó ghi khu An Khê Uyển 1.

Nhìn từ xa, ba tòa nhà màu xám đen của An Khê Uyển bị hàng rào sắt bao quanh, trông giống như ba cây nhang cắm trên lư hương.

Tần Mặc đi một vòng, tìm thấy cổng ra vào bên trái, cánh cổng sắt gỉ sét mở ra hai bên, bên cạnh là trạm bảo vệ của An Khê Uyển, trống trơn, không có người.

“Kỳ lạ, Ngô Vệ Quốc không nói đã phong tỏa hiện trường sao, trong khu dân cư không có một chiếc xe cảnh sát đậu, họ đâu rồi?”

Mây đen dần dần che khuất mặt trời trên đầu, bầu trời không lọt một tia sáng.

Tần Mặc dừng chân, lấy điện thoại định gọi cho Ngô Vệ Quốc, hỏi tình hình tiến triển vụ án hiện tại.

Vừa lấy điện thoại ra, anh phát hiện màn hình hiển thị không có sóng.

Tần Mặc nhíu mày, đứng trước cổng do dự một lát, cuối cùng vẫn bước qua cổng sắt, đi thẳng về phía tòa nhà số 3.

Ngay khi anh đi qua không lâu, trong trạm bảo vệ trống trơn, lặng lẽ hiện ra một ông lão.

Ông mặc bộ đồ bảo vệ bẩn thỉu, cánh tay khô đen buông thõng bên hông, một chân đặt trên ngưỡng cửa trạm bảo vệ, chân còn lại, trống không......

Loading...