Kẻ Qua Lại Âm Dương Giới (Quá Âm Nhân) - 24.1: Thì Ra Cậu Ở Đây À?
Cập nhật lúc: 2025-03-21 21:19:05
Lượt xem: 3
Đêm khuya tĩnh lặng một cách khác thường, ánh trăng trắng bệch xuyên qua cửa sổ cuối hành lang chiếu vào, phủ lên xung quanh một tông màu lạnh lẽo.
Tiếng xào xạc không ngừng tiến lên theo cầu thang bê tông, cuối cùng dừng lại ở tầng ba.
"Quả nhiên không phải thứ gì bình thường."
Bị tiếng xào xạc chói tai này hành hạ, Tần Mặc giơ tay lấy từ túi quần ra chiếc đinh quan tài.
Chiếc đinh quan tài lạnh lẽo và phủ đầy gỉ sét đè lên lòng bàn tay, lòng Tần Mặc lập tức yên tâm hơn nhiều.
"Đinh quan tài có khả năng cảnh báo, chỉ cần nó dám đến gần tôi có thể biết ngay lập tức, thêm vào đó còn có một phần sức mạnh trấn tà, chỉ cần không phải Lý Quế Sinh đến, đều có thể đối phó được."
Tần Mặc một tay cầm đinh quan tài, tay kia giơ đèn flash điện thoại quét một vòng bên ngoài cửa.
"Giống như tưởng tượng, ngoài ánh trăng lạnh lẽo ra không có gì cả, nhưng chúng càng như vậy, càng phù hợp với ấn tượng của tôi."
"Một khi đã đeo bám tôi, nếu không đi gặp mặt nó, sợ rằng tiếng ồn này có thể làm phiền tôi mãi, thậm chí cuối cùng còn vang lên trong phòng tôi."
Càng lúc nguy hiểm, đầu óc Tần Mặc càng tỉnh táo.
Anh rất rõ, thứ anh sợ thật ra không phải những thứ bẩn thỉu kỳ quái kia, mà là cảm giác không biết khi đối mặt với chúng.
Con người, bản năng luôn kính sợ và sợ hãi những thứ không biết.
Bước ra khỏi cửa phòng, hành lang tràn ngập mùi chuột c.h.ế.t nhẹ.
"Không thể không nói, bố cục nhà nghỉ này khá giống An Khê Uyển, không chỉ phong cách trang trí hai bên hành lang giống nhau, ngay cả thiết kế cửa sổ cuối cùng cũng y hệt."
Nhớ lại An Khê Uyển, Tần Mặc đến giờ vẫn còn sợ hãi.
Đó là lần anh suýt c.h.ế.t nhất trong nhiều năm qua, nếu không phải cuối cùng có bóng dáng nghi là bố mẹ xuất hiện, người thứ ba bị bóp méo chính là anh.
Tần Mặc đứng giữa hành lang đêm khuya, chăm chú lắng nghe nguồn gốc tiếng xào xạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-qua-lai-am-duong-gioi-qua-am-nhan/24-1-thi-ra-cau-o-day-a.html.]
Toàn bộ nhà nghỉ có hình chữ hồi, ngoài cửa chính giữa ra, bốn phía đông tây nam bắc còn có bốn lối thoát hiểm.
"Nghe tiếng, hình như là từ lối thoát hiểm phía bắc nhất truyền lên, cảm giác như có người đứng trong cầu thang cầm giấy nhám không ngừng chà xát."
Tần Mặc giơ điện thoại, đưa chiếc đinh quan tài trong tay lên trước ngực.
Theo từng bước chân anh tiến lên, tiếng xào xạc chói tai kia, cũng dần khuếch đại trong đầu.
Đi hết hành lang, Tần Mặc cuối cùng dừng lại trước cửa lối thoát hiểm.
Anh đã xác định tiếng xào xạc chói tai kia, chính là từ sau cánh cửa này vang lên.
Cửa không đóng chặt, hở ra một khe, có gió đêm từ khe cửa thổi ra.
Tần Mặc giơ khuỷu tay chống lên thanh vịn cửa, cảm giác lạnh lẽo khiến anh lập tức tỉnh táo hơn.
Anh không dám nhìn qua khe cửa, sợ từ bên trong nhìn thấy thứ gì đó chí mạng.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
Hít một hơi thật sâu, Tần Mặc căng cơ tay, đẩy mạnh cánh cửa ra.
"Ai, ai ở đó?"
Tần Mặc cố gắng khiến khí thế của mình đủ mạnh, thêm vào đó tay còn nắm chặt đinh quan tài, cho anh một chút dũng khí đối mặt.
Trong cầu thang không có một bóng người!
Chỉ có ánh trăng lạnh lẽo từ cửa sổ trên trần chiếu xuống, có thể nhìn thấy từng bậc cầu thang bê tông kéo dài xuống dưới.
"Chết tiệt, ánh trăng này còn không chiếu xuống, cảm giác mờ ảo này, nhìn thôi đã thấy rợn người."
Đúng lúc Tần Mặc do dự không biết có nên quay về không, tiếng xào xạc lại vang lên.
Lần này, là ở góc cầu thang.