Kẻ Qua Lại Âm Dương Giới (Quá Âm Nhân) - 21.1: Ví tiền

Cập nhật lúc: 2025-03-21 21:15:16
Lượt xem: 3

Phòng hỏa táng nhà tang lễ.

Dưới sự giám sát của hai vị lãnh đạo lớn là phó cục trưởng cục an ninh và phó giám đốc nhà tang lễ, nhân viên hỏa táng đã thể hiện thái độ nghiêm túc chưa từng có, nhanh chóng đưa t.h.i t.h.ể nhân viên trực ban vào lò hỏa táng.

Ngọn lửa nuốt chửng t.h.i t.h.ể Điền Hoành trên giá sắt, ống khói bên ngoài cửa sổ bốc lên làn khói đen ngòm.

Chẳng mấy chốc, xung quanh lan tỏa mùi giống như than củi và mùi xạ hương ngọt ngào.

Hai người họ cứ thế canh giữ phòng hỏa táng, cho đến khi t.h.i t.h.ể cháy thành tro, đập vụn cho vào hộp, mới yên tâm rời đi.

Lúc ra về, Ngô Vệ Quốc gọi lại phó giám đốc Vương Lỗi:

"Lão Vương, cậu dừng lại một chút, tôi có chuyện muốn nói."

Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa

"Chuyện gì vậy, thần bí thế?"

Vương Lỗi nhìn sắc mặt không tự nhiên của Ngô Vệ Quốc, cũng dần thu lại vẻ lười biếng lúc nãy.

"Vệ Quốc, cậu có chuyện gì cứ nói thẳng, bao nhiêu năm chúng ta cũng coi như bạn bè rồi mà?"

Ngô Vệ Quốc lấy t.h.u.ố.c lá từ trong túi ra, tự mình ngậm một điếu, lại rút một điếu đưa cho Vương Lỗi.

"Hút đi đã."

"Không hút nữa, dạo này tức n.g.ự.c ho nhiều, chụp X-quang xong bác sĩ còn cấm uống rượu."

"Này lão già, bình thường không đưa thì đòi, giờ đưa lại không hút."

Ngô Vệ Quốc kẹp điếu thuốc sau tai, lấy bật lửa từ trong túi ra châm lửa, dưới sự kích thích của khói thuốc, sắc mặt ông ta mới dần trở nên dịu lại.

"Đại diện Tần từ cục thành phố chuyên xuống điều tra mấy vụ đột tử gần đây, cậu biết rồi chứ?"

Vương Lỗi gật đầu, thở dài nói:

"Dạo này người đột tử thật sự hơi nhiều."

"Đúng vậy, tôi cũng thấy nhiều quá."

Ngô Vệ Quốc thuần thục gạt tàn thuốc, trầm ngâm nói:

"Cậu thấy họ thật sự là đột tử không?"

"Sao đột nhiên hỏi vậy... Khoan, Vệ Quốc sao quần cậu ướt thế?"

Vương Lỗi lúc này mới phát hiện ống quần Ngô Vệ Quốc ướt sũng, còn đang rỉ nước.

"Cậu cũng phát hiện vấn đề rồi đúng không? Thời tiết quỷ quái này, quần tôi cũng ướt rồi."

Ngô Vệ Quốc dập tắt điếu thuốc, vứt xuống đất, đồng thời thói quen dùng đế giày chà xát điếu thuốc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-qua-lai-am-duong-gioi-qua-am-nhan/21-1-vi-tien.html.]

"Lúc nãy cậu vừa giao cho tôi bộ nhớ video giám sát xong, tôi liền nhận được điện thoại từ đội pháp y, họ nói t.h.i t.h.ể có vấn đề, còn gửi cho tôi một tấm ảnh, cái bụng t.h.i t.h.ể đó to kinh khủng."

"Lúc đó tôi lập tức đến phòng trực ban tìm đại diện Tần, dù sao người ta cũng từ cục thành phố xuống, chắc chắn phải thông báo đầu tiên."

"Tôi báo cáo xong vấn đề trong phòng trực ban, vốn định đi theo, nhưng đại diện Tần vừa bước ra khỏi cửa, tôi liền không thấy người đâu nữa."

Nói đến đây, chân mày Ngô Vệ Quốc nhíu lại không tự nhiên.

Ông ta lấy điếu thuốc kẹp sau tai, châm lửa, ngậm vào miệng.

"Từ phòng trực ban đến phòng giải phẫu, chỉ là đi từ hành lang đông sang hành lang tây, khoảng cách chỉ mấy chục bước."

"Nhưng cậu biết không? Chính mấy bước đó, tôi đi những mười phút, như không có điểm kết thúc."

"Vệ Quốc, cậu gặp ma trận quỷ đảo rồi."

Vương Lỗi chỉ thẳng vào vấn đề, ông ta có thể làm đến chức phó giám đốc nhà tang lễ, tự nhiên cũng biết nhiều chuyện kỳ lạ.

"Đúng vậy, ban đầu tôi không tin mấy chuyện thần thánh ma quỷ, nhưng sau chuyện này, tôi thật sự phục rồi."

"Vậy cậu làm sao thoát ra được?"

Vương Lỗi biết người bị ma trận quỷ đảo mê hoặc, sẽ đi vòng quanh một nơi nào đó.

Nếu không có ngoại lực can thiệp, người trong ma trận rất khó thoát ra.

"Nói ra cậu có thể không tin, tôi nghi là có thứ khác cứu tôi ra."

"Cũng là siêu nhiên lực sao?"

"Đúng vậy, lúc đó cả tầng ba nhà tang lễ như một vòng lặp vô tận, dù tôi đi lên hay đi xuống, cuối cùng đều quay về phòng trực ban."

"Cho đến vòng thứ mười ba, xung quanh tôi như có sương mù, dưới đất ẩm ướt."

"Lúc đó tôi đang thắc mắc, liền có một đôi chân vô hình, bước theo vết nước, dẫn tôi đến cửa phòng giải phẫu 311."

"Vậy nên, ống quần cậu ướt là lúc đó sao?" Vương Lỗi nghe xong lau mồ hôi lạnh trên trán.

"Đúng vậy, nếu không có vết nước đó, có lẽ ngày mai cậu phải thu xác cho tôi rồi."

"Phù phù, đừng nói bậy, cậu là phó cục trưởng cục an ninh, làm sao có chuyện gì được."

Vương Lỗi nói xong dùng sức giậm chân, khuấy động một lớp bụi trên nền xi măng, dường như đang xua đuổi những thứ vô hình.

Lúc này, Ngô Vệ Quốc giơ tay lên, nhìn đồng hồ đeo tay trái.

"Tôi phải về trước, đại diện Tần còn đang đợi ở tiền sảnh."

"Vậy tôi đưa cậu."

Ngô Vệ Quốc vẫy tay, ra hiệu ông ta dừng lại.

Loading...