Kẻ Qua Lại Âm Dương Giới (Quá Âm Nhân) - 17.1: Có Người Đằng Sau
Cập nhật lúc: 2025-03-20 22:07:49
Lượt xem: 5
Nhà tang lễ, phòng họp tầng hai.
Tần Mặc ngồi ở vị trí chủ tọa, Chu Di đứng lặng lẽ phía sau anh, Ngô Vệ Quốc và phó giám đốc nhà tang lễ Vương Lỗi ngồi hai bên.
Đối diện, người phụ nữ nhuộm tóc vàng cúi đầu, thần sắc e dè ngồi yên.
"Đại diện Tần, cô ấy tên là Lưu Mẫn, anh gọi cô ấy là tiểu Lưu là được."
Tần Mặc khẽ gật đầu, ánh mắt đặt lên người phụ nữ, giọng điệu bình tĩnh:
"Nói đi, đêm qua cô đã nhìn thấy gì?"
Lưu Mẫn mím môi, dường như đang sắp xếp suy nghĩ, một lát sau mới mở miệng:
"Vâng, em và A Hạo quen nhau ở trường trung học dạy nghề Lâm Giang, A Hạo cậu ấy..."
"Ahem!"
Chưa nói xong, Ngô Vệ Quốc đã nhẹ nhàng ho một tiếng về phía người phụ nữ tên Lưu Mẫn.
"Nói trọng tâm, cô và người c.h.ế.t quen nhau thế nào không liên quan đến vụ án."
"Xin lỗi, em nói lại, em và A Hạo quen nhau được ba năm, đêm nào cũng có thói quen mở video call."
"Đêm qua chúng em đang bàn chuyện kết hôn, nên nói chuyện đến tận khuya, lúc đó em đã buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt, đang định tắt video đi ngủ, nhưng bên A Hạo dường như có vấn đề."
"Vấn đề gì?"
"Điện trong phòng trực bị hỏng, đèn trên đầu A Hạo cứ nhấp nháy liên tục."
Thần sắc Lưu Mẫn thoáng chốc thay đổi, nói xong lại nhanh chóng cúi đầu, không biết là do tính cách hay nguyên nhân gì khác, cô ấy luôn không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Tần Mặc.
"Không thể nào, cô đang nói dối!"
Đột nhiên một tiếng quát lớn vang lên từ miệng phó giám đốc nhà tang lễ Vương Lỗi.
Thân hình ông ta khá tròn trịa, đến mức khi đứng dậy, bụng mỡ cũng khiến cả cái bàn rung lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ke-qua-lai-am-duong-gioi-qua-am-nhan/17-1-co-nguoi-dang-sau.html.]
Thêm vào đó, ông ta có khuôn mặt bầu bĩnh, dù lúc này sắc mặt xanh xám, nhưng nhìn vẫn có chút hài hước.
"Ba phòng trực ban của nhà tang lễ mới được tu sửa hôm kia, điện đã được kiểm tra toàn bộ, căn bản không thể có vấn đề!"
"Lão Vương, đừng kích động, đại diện Tần còn đang ngồi đây!"
Ngô Vệ Quốc nhíu mày, sự nóng nảy đột ngột của Vương Lỗi khiến ông ta có chút không hài lòng.
"Không sao, phó giám đốc Vương cứ nói tiếp."
Tần Mặc vẫy tay với Ngô Vệ Quốc, thần sắc bình tĩnh, anh tự nhiên hiểu được vì sao phó giám đốc nhà tang lễ lại kích động như vậy.
Lãnh đạo đội chuyên án của cục thành phố vừa đến huyện Lâm Giang được mấy ngày, kết quả nhân viên trực ban của nhà tang lễ lại đột tử.
Thậm chí người nhà của nạn nhân còn khóc lóc trước mặt lãnh đạo, nói rằng trước khi chết, điện trong phòng trực của bạn trai cô ấy có vấn đề.
Chuyện này nói nhỏ thì là tình trạng điện bị lão hóa, nói to thì sẽ liên quan đến vấn đề an toàn của nhân viên nhà tang lễ, thậm chí có thể ảnh hưởng đến việc cấp trên chất vấn.
Tháng 4 này mọi người thích đọc điền văn hay nữ thiên sư nào ^^ Cmt cho Mộng biết nhaaaaaa
"Đại diện Tần, là như thế này, nhà tang lễ huyện Lâm Giang của chúng tôi được xây dựng nghiêm túc theo văn bản của Cục Dân chính thành phố Bắc Giang."
"Vì tính chất đặc thù của nhà tang lễ, nên chúng tôi rất coi trọng vấn đề an toàn của nhân viên trực ban."
"Tháng trước kinh phí của cục dân chính vừa xuống, tôi lập tức cho người tu sửa, đặc biệt là phòng trực ban, điện không thể có vấn đề."
Nhắc đến kinh phí, phó giám đốc Vương sợ mình bỏ sót điều gì, vội vàng gọi điện cho thư ký mang hợp đồng tu sửa với công ty sửa chữa đến.
Tần Mặc lật xem qua hợp đồng, phần lớn kinh phí thật sự được dùng vào việc tu sửa, đặc biệt là phần điện, đầu tư kinh phí nhiều nhất.
"Trước đây lò hỏa táng từng xảy ra vấn đề về điện, t.h.i t.h.ể đốt được một nửa thì tắt lửa, vì chuyện này, người nhà nạn nhân làm rất lớn, nên chúng tôi rất coi trọng phần điện."
"Bây giờ nhân viên trực ban c.h.ế.t trong nhà tang lễ, đây là trách nhiệm của nhà tang lễ, cũng là do tôi quản lý không tốt, chúng tôi sẽ không trốn tránh khoản bồi thường cho nạn nhân."
Giọng nói của phó giám đốc Vương càng lúc càng nhỏ, cho đến khi hoàn toàn tắt lịm.
Trong lòng ông ta tự nhiên hiểu rõ, người tên Tần Mặc trước mặt, địa vị tuyệt đối không phải dạng vừa.
Tuổi còn trẻ đã có cảnh sát hình sự cục thành phố đi theo, lại nhìn Ngô Vệ Quốc bận rộn trước sau, sắc mặt đầy khách khí, dù là đầu óc lợn, ông ta cũng hiểu được đạo lý bên trong.
Vì vậy, trước mặt lãnh đạo, bước đầu tiên phải là nhận lỗi, đem trách nhiệm đổ lên người mình, thái độ đúng mực, sai thì nhận, phạt thì chịu, tuyệt đối không đùn đẩy.