Với những chuyện, điều thật hoang đường.
“Sao ? Anh vẫn luôn như thế ? Vẫn quen ? Bé cưng?” Bạc Anh cong mắt hỏi.
Ký ức của mỗi kiếp quá khứ ùa về trong đầu . Anh nhớ những cảnh tượng Bạc Anh cao quý, vướng bận, nhưng thực chất giả tạo, khiến chật vật thôi. Đôi mắt đỏ ngầu, bản năng thú tính trỗi dậy.
Khi đó, cô là nữ thần cao quý, thuần khiết. Cô cúi xuống, đôi mắt đầy lòng thương xót, vươn tay về phía , một đứa trẻ bẩn thỉu. “Hãy trở thành thần sứ của , đứa trẻ.”
Anh chấn động bởi ánh sáng , luyến tiếc rời, tự ti nhưng tham lam, vươn bàn tay nhỏ bẩn thỉu đặt bàn tay ngọc ngà của cô.
Thần điện của cô rộng rãi, những tấm màn lụa thuần khiết nhẹ nhàng bay phấp phới. Thần phó nhiều, đều là những đàn ông trẻ tuổi, tuấn tú.
Anh nữ thần sủng ái, cô cho bàn việc của cô, bên cạnh cô, dạy sách, dẫn dự tiệc của các vị thần khác. Cô luôn mỉm dịu dàng, đôi mắt đầy vẻ thương xót, như thể thấy đau khổ của nhân gian và thật lòng thương cảm cho những đang chịu đựng.
Cô quả thực là nữ thần nhất từng gặp. Bất kỳ ai bụng cầu xin sự giúp đỡ từ cô đều sẽ giúp đỡ. Hương khói của cô ở nhân gian thịnh vượng, tín đồ sùng bái cô nhiều nhất trong các vị thần. Số theo đuổi cô cũng nhiều, dù là chiến thần của phe Ánh sáng, thần sắc , thần c.h.ế.t của phe Tà ác, thần sa đọa, đều là những theo đuổi cô. cô chỉ giữ họ ở cách bạn bè.
Mỗi khi thấy cô từ chối, đều cảm thấy một niềm vui sướng bí ẩn. hiểu đó là cảm xúc gì, chỉ nghĩ đơn giản là họ xứng với cô. Cuộc sống riêng tư của những vị thần thật hoang đường, thường xuyên tình nhân ở cả nhân gian và Thần giới, thật ghê tởm.
Anh dần lớn lên bên cạnh cô, bắt đầu ngoài cô giải quyết các vấn đề ở nhân gian, đáp lời cầu nguyện của tín đồ. Vì thế, thường xuyên gặp cô. Mỗi trở về, nỗi nhớ nhung khiến trái tim đau nhói, đến mức thủ đoạn giải quyết công việc cũng trở nên tàn bạo hơn, chỉ giải quyết thật nhanh để trở về bên cô.
mặt cô, vẫn luôn duy trì hình tượng một trai tích cực, lạc quan và lương thiện.
Lần lâu hơn bình thường, vì công việc khá rắc rối. Anh thúc đẩy một vương triều cải cách và đổi triều đại, mất vài năm mới cuối cùng trở về bên cô.
Bạc Anh thấy mặc giáp dính máu, khí thế hùng hồn bước Thần điện, thất thần. Ánh mắt xa lạ đó khiến trái tim đau đớn, tưởng rằng cô quên . Anh cúi đầu, “Chủ nhân.”
Vì cúi đầu, nên thấy ánh mắt kỳ lạ của Bạc Anh khi . Một ánh mắt soi mói, nóng rực, như lột quần áo , thấy bí mật ẩn giấu bên trong.
“Đứng lên .” Cô dịu dàng . “Nhiệm vụ tốn nhiều thời gian như , con lớn .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hom-nay-van-nhan-me-van-nhu-cu-dien-dao-chung-sinh/chuong-147.html.]
“Vâng.”
“Trên thương ? Lại đây, để xem nào.” Cô thiết và dịu dàng như khi còn bé, như thể vẫn coi là đứa trẻ ngày nào cô nhặt về.
Thực chỉ một vài vết thương nhỏ, m.á.u đều là của kẻ thù. hiếm cơ hội gần cô, đương nhiên bỏ lỡ. Anh dậy, đến mặt cô. Anh sớm lớn hơn cô, nhưng hiện tại hình càng thêm vạm vỡ, thể che khuất cô.
Cô đưa tay, đặt lên n.g.ự.c .
Anh lập tức cứng đờ, cảm nhận thần lực của cô nhẹ nhàng xuyên qua lớp vải, cảm nhận làn da . Anh cô chỉ đơn thuần kiểm tra cơ thể , nhưng vẫn thể kiểm soát nhịp thở dồn dập của .
Qua lớp vải, bàn tay mềm mại của cô kiểm tra . Anh sợ cô mặt xí của , cuối cùng vẫn lùi một bước, rằng , nhanh chóng bỏ chạy, sợ cô thấy phản ứng của .
Truyện được edit bởi Bánh Gạo Mê Zhihu , chỉ đăng trên Monkeyd và TYT còn lại đều là lấy bản dịch không xin phép
Anh vì dám Bạc Anh, nên bỏ lỡ đôi mắt lấp lánh tia sáng tà ác của nữ thần.
Vào ban đêm, một thần phó đến thông báo cho rằng nữ thần cho phép sử dụng suối nước nóng rèn luyện.
Suối nước nóng rèn luyện tác dụng tẩy tủy đổi xương đối với bán thần, nhưng đối với nữ thần, đó chỉ là nơi tắm rửa hàng ngày. Anh là phàm nhân cô dẫn từ nhân gian về, khi còn nhỏ cũng phép đến đây vài và trở thành bán thần. Vì cảm thấy gì đặc biệt, chỉ nghĩ là nữ thần thương thương nên ban ân.
Trong điện suối nước nóng nước mờ mịt, một tấm bình phong màu trắng ngăn cách ở giữa. Đó là tấm bình phong mà nữ thần cho khi còn nhỏ. Lúc đó cô ở bên ngâm , chú ý đến động tĩnh bên của , để một khi chịu nổi sự cải tạo của suối nước rèn luyện, cô thể kịp thời tay giúp . Anh ngâm trong nước, đầu óc miên man, là hình bóng của cô khi ở trong suối nước . Nghĩ đến cái chạm của cô ban ngày, thở dồn dập.
Tay hành động nước, bỗng nhiên bước . Chỉ tiếng bước chân, nhận đó là nữ thần của .
Anh cứng đờ, “Chủ nhân.”
“Ta con gì ở hạ giới.” Giọng điệu của nữ thần vẫn như thường lệ. Anh thấy cô về phía suối nước nóng, giống như vẫn là đứa trẻ ngày xưa.
Nữ thần sống lâu, lẽ trong mắt cô, lúc nào cũng chỉ là một đứa trẻ thôi.
Anh khỏi chút mất mát, nhưng nhanh còn tâm trí nghĩ đến những chuyện đó. Anh thấy bóng dáng thướt tha của nữ thần trong nước phía bên tấm bình phong. Cô , cởi quần áo . Bóng dáng phập phồng quyến rũ đó hiện lên tấm bình phong quá rõ ràng, thậm chí một vài chi tiết cũng thể thấy.