Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hoa Xuyến Chi Giữa Lửa Đạn - 8

Cập nhật lúc: 2025-05-11 07:09:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 8: Cô Gái Không Tên Và Hoa Xuyến Chi

Phan Duy Quân quyết định ở lại ngôi làng nhỏ bên Lào, gần bên Thanh Thảo, người mà giờ đây anh chỉ có thể gọi là A Mây. Anh xin phép chính quyền địa phương cho được dựng một túp lều nhỏ gần nhà cô, và bắt đầu cuộc sống mới nơi đây.

Những ngày đầu tiên thật khó khăn. A Mây không nhớ anh, thậm chí còn tỏ ra xa lạ và dè chừng. Cô không hiểu vì sao một người đàn ông xa lạ lại đến và quấy rầy cuộc sống bình yên của cô. Nhưng Quân không bỏ cuộc. Anh kiên trì đến thăm cô mỗi ngày, mang cho cô những món quà nhỏ, kể cho cô nghe những câu chuyện về cuộc sống của anh.

Anh kể về Hà Nội, về những con phố cổ kính, về những hàng cây xanh mát. Anh kể về những năm tháng chiến tranh, về những người lính dũng cảm, về những hy sinh thầm lặng. Anh kể về tình yêu của anh dành cho một cô gái tên Thanh Thảo, một cô gái dũng cảm, xinh đẹp, và tốt bụng.

"Cô ấy rất giống cô," Quân nói, giọng nghẹn ngào. "Cô ấy cũng có đôi mắt đen láy, cũng có nụ cười tươi tắn. Cô ấy cũng là một người con gái dũng cảm, luôn sẵn sàng hy sinh vì Tổ quốc."

A Mây lắng nghe những câu chuyện của Quân, với vẻ mặt tò mò. Cô không hiểu vì sao anh lại kể cho cô nghe những điều này. Nhưng cô cảm thấy có một sự kết nối kỳ lạ giữa cô và người đàn ông này.

Một ngày nọ, Quân mang đến cho A Mây một bó hoa xuyến chi trắng. Anh cài một bông hoa lên tóc cô, rồi mỉm cười nói: "Cô rất hợp với hoa xuyến chi. Cô trông giống như một thiên thần vậy."

A Mây đỏ mặt, khẽ cúi đầu. Cô chưa bao giờ được ai khen ngợi như vậy. Cô cảm thấy trái tim mình xao xuyến.

Từ hôm đó, Quân bắt đầu gọi A Mây là "cô gái xuyến chi". Anh thường xuyên mang hoa xuyến chi đến tặng cô, và kể cho cô nghe những câu chuyện về loài hoa này.

"Hoa xuyến chi là loài hoa nhỏ bé, nhưng rất mạnh mẽ," Quân nói. "Nó có thể mọc ở bất cứ đâu, dù cho đất đai có khô cằn đến đâu đi nữa. Nó tượng trưng cho sự kiên cường, sự hy vọng, và cả tình yêu thương."

A Mây dần dần quen với sự xuất hiện của Quân trong cuộc sống của cô. Cô bắt đầu mở lòng hơn với anh, kể cho anh nghe về cuộc sống của cô ở ngôi làng này, về những người bạn của cô, về những công việc hàng ngày của cô.

Cô kể về việc dệt vải, về việc trồng rau, về việc chăm sóc lũ trẻ trong làng. Cô kể về những giấc mơ kỳ lạ mà cô thường mơ thấy, những giấc mơ về một cuộc sống khác, về một người đàn ông mà cô không thể nhớ mặt.

Quân lắng nghe những câu chuyện của A Mây, với sự kiên nhẫn và yêu thương. Anh biết, anh không thể ép buộc cô nhớ lại quá khứ. Anh chỉ có thể ở bên cô, chăm sóc cô, và hy vọng rằng một ngày nào đó, ký ức của cô sẽ quay trở lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/hoa-xuyen-chi-giua-lua-dan/8.html.]

Một buổi tối, Quân mang cuốn sổ nhật ký của Thanh Thảo đến cho A Mây. Anh đọc cho cô nghe những dòng chữ trong cuốn sổ, kể cho cô nghe về những kỷ niệm đẹp đẽ của anh và Thanh Thảo.

"Cô ấy đã yêu tôi rất nhiều," Quân nói, giọng nghẹn ngào. "Tôi cũng yêu cô ấy rất nhiều. Nhưng chiến tranh đã chia cắt chúng tôi. Tôi đã mất cô ấy, mãi mãi."

A Mây lặng lẽ nghe Quân kể chuyện. Cô cảm thấy một nỗi buồn man mác trong lòng. Cô không hiểu vì sao, nhưng cô cảm thấy như mình đã từng trải qua những điều này.

Khi Quân đọc đến những dòng chữ cuối cùng trong cuốn sổ, A Mây đột nhiên lên tiếng: "Tôi... tôi nhớ rồi. Tôi nhớ có một người đàn ông đã từng tặng hoa xuyến chi cho tôi. Ông ấy cũng gọi tôi là cô gái xuyến chi."

Quân giật mình, ngẩng đầu lên nhìn A Mây. Anh thấy đôi mắt cô rưng rưng. Anh biết, ký ức của cô đang dần dần quay trở lại.

Anh ôm chặt lấy A Mây, thì thầm: "Thanh Thảo... em đã trở lại rồi."

A Mây khóc nấc lên. Cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng cô cảm thấy trái tim mình đang rung động. Cô cảm thấy như mình đã tìm lại được một điều gì đó rất quan trọng.

Từ đêm đó, ký ức của A Mây dần dần quay trở lại. Cô nhớ lại những năm tháng chiến tranh, nhớ lại những kỷ niệm đẹp đẽ bên Quân. Cô nhớ lại tình yêu của cô dành cho anh, và cả sự hy sinh của cô vì Tổ quốc.

Nhưng ký ức của cô vẫn còn rất mơ hồ. Cô không thể nhớ hết mọi chuyện. Cô vẫn còn cảm thấy bối rối và sợ hãi.

Quân vẫn kiên nhẫn ở bên cô, giúp cô nhớ lại quá khứ. Anh đưa cô đến những nơi mà họ đã từng cùng nhau đến, kể cho cô nghe những câu chuyện mà họ đã từng cùng nhau trải qua.

Anh đưa cô đến hang đá, nơi họ đã trú ẩn trong trận pháo kích. Anh đưa cô đến những ngọn đồi, nơi họ đã cùng nhau ngắm hoàng hôn. Anh đưa cô đến những ngôi làng, nơi họ đã cùng nhau giúp đỡ người dân.

Dần dần, ký ức của A Mây trở nên rõ ràng hơn. Cô nhớ lại mọi chuyện, từ những điều nhỏ nhặt nhất cho đến những điều quan trọng nhất. Cô nhớ lại tên của mình, nhớ lại quê hương của mình, và nhớ lại tình yêu của cô dành cho Quân.

Cô đã trở lại, Thanh Thảo của anh đã trở lại.

 

Loading...