Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 92: Hệ Thống Bắt Nạt 9
Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:10:42
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong bầu không khí căng thẳng này, ngay cả Trình Lộ cũng im thin thít như gà, cúi đầu mà sống. Có điều, cô ta sẽ không im lặng được lâu nữa, bởi vì tôi đã chuẩn bị sẵn những thứ để xua đuổi ma mị rồi.
"Các người làm gì vậy? Giết người là phạm pháp đó! Tôi, các người biết anh trai đỡ đầu của tôi làm gì không? Tôi sẽ báo cảnh sát!"
Trình Lộ thu mình run rẩy ở ghế sau ô tô, một tràng nói năng lộn xộn, lung tung. Tôi quay đầu lại cười lạnh với cô ta:
"Cô không phải muốn biết chúng tôi đưa cô đi đâu sao? Chúng tôi đó, đưa cô đi loại bỏ cái hệ thống bắt nạt trong cơ thể cô."
Trình Lộ kinh ngạc trợn to mắt, đồng tử đột nhiên co rút lại, cô ta nuốt nước bọt, ngay cả giọng nói cũng run rẩy:
"Các, các người đều biết rồi?"
Nói xong, cô ta liền trợn mắt ngất đi.
Đợi đến khi cô ta tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình đang nằm trong một chiếc quan tài cũ kỹ, chiếc quan tài mai hoa kiểu cũ tỏa ra mùi gỗ mục rữa, Tống Phi Phi có chút bất mãn:
"Kiếm một chiếc quan tài là được rồi, còn phải là một chiếc quan tài chôn dưới đất hơn trăm năm, cậu biết tôi tốn bao nhiêu công sức không?"
Tôi vỗ vào chiếc quan tài dày cộp:
"Cậu hiểu cái gì, dùng quan tài bình thường không có tác dụng, chỉ có quan tài chôn dưới đất trên trăm năm, mới có địa khí."
Trục xuất ma mị cần sức mạnh ngũ hành của trời đất, sức mạnh ngũ hành, là thổ, kim, thủy, mộc, hỏa. Thổ ở trung tâm, vuông vắn hùng vĩ, là địa khí. Cho nên bước đầu tiên, là phải để Trình Lộ ở dưới đất ba ngày.
Nghe nói phải ở ba ngày, Trình Lộ gần như suy sụp. Tôi lấy ra bình oxy, đèn pin, bánh quy, nước khoáng, còn có một đống hồ sơ. Những hồ sơ đó, đều là những sự tích về những học sinh bị Trình Lộ bắt nạt đến chết, còn có thư của người nhà viết cho họ nữa.
"Phi Phi, lại đây, đóng đinh thất tinh."
Trong tiếng gào khóc thảm thiết của Trình Lộ, tôi dùng búa gỗ đóng chặt đinh, sau khi chọn được vị trí thì hạ quan tài lấp đất, sau đó cùng Tống Phi Phi lái xe về trường đi học. Tống Phi Phi này nghiện làm giáo viên rồi, mỗi ngày dậy sớm hơn gà ngủ muộn hơn chó, nghĩ đủ cách hành hạ học sinh.
"Cậu làm như vậy, tại sao trường không có ý kiến gì?"
Tống Phi Phi xoay cổ tay hai bàn tay một vòng ba trăm sáu mươi độ rồi vuốt mái tóc bồng bềnh của mình:
"Vì tôi mua lại trường rồi, từ giờ trở đi, thời khóa biểu của lớp chúng ta sẽ được áp dụng cho toàn trường."
Ba ngày thời gian đối với chúng tôi mà nói trôi qua nhanh chóng, đối với Trình Lộ mà nói có lẽ là sống không bằng chết. Đến khi chúng ta vớt cô ấy ra khỏi quan tài, người cô ấy đã hơi ngây ngốc:
"Gi//ết tôi đi, xin các người gi//ết tôi đi!"
Trình Lộ khóc đến nỗi nước mắt nước mũi tèm lem đầy mặt.
"Nói bậy bạ gì vậy? Chúng tôi đang trừ tà cho cô, đây là đang cứu cô! Nếu không đợi ma mị hút đủ bảy sinh hồn, thân thể cô sẽ trở thành vật chứa của nó, biến thành một cái xác không hồn chỉ nghe theo lệnh của nó."
Bước thứ hai của việc trừ ma, là đưa Trình Lộ đến một hang động. Đây là một hang mỏ sắt bỏ hoang, Tống Phi Phi còn lợi hại hơn cả Doraemon, muốn gì cũng có thể làm cho cậu trong vòng một nốt nhạc, tôi cảm thấy cho dù tôi có đòi lên mặt trăng cũng không thành vấn đề.
Như thường lệ, chúng tôi ném cho Trình Lộ một cái đèn pin, hai gói bánh quy nén, mấy chai nước, sau đó tiêu sái rời đi. Trình Lộ nói mình bị chứng sợ không gian kín, ở trong đó chắc chắn sẽ ch//ết, Tống Phi Phi không cho là đúng:
"Cô yên tâm, hang động này sâu hun hút, hẹp dài, giống như một cái hang không đáy, ngay cả tôi cũng không biết điểm cuối của nó thông đến đâu, cô ở trong đó đi ba ngày cũng không hết, không tính là không gian kín."
Thổ Kim đều có rồi, tiếp theo là Thủy. Chúng tôi lại đưa Trình Lộ đến bờ biển, nhốt cô ấy trong một cái lồng chống cá mập khổng lồ dưới đáy biển ba ngày. Sau Thủy, là Mộc, lần này Trình Lộ không còn sợ hãi như vậy nữa, cô ấy sống trong một căn nhà gỗ giữa một khu rừng nguyên sinh, đối với cô ấy nơi này giống như thiên đường.
Trọng tâm cuối cùng, là Hỏa. Đây là bước cuối cùng rồi, tôi và Tống Phi Phi cần phải đi cùng. Chúng tôi đưa Trình Lộ đến vùng nhiệt đới, tìm một khu vực đá, để Trình Lộ ngồi trên đó.
"Tại sao không tìm bờ biển? Nóng ch//ết tôi!"
Tống Phi Phi trốn trong lều bên cạnh mồ hôi nhễ nhại.
"Bờ biển toàn là nước, Thủy khắc Hỏa, hiệu quả của Hỏa sẽ giảm đi rất nhiều, đá thì khác, Hỏa Thổ đồng công mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-92-he-thong-bat-nat-9.html.]
Thời gian cuối cùng cũng đến chính ngọ ngày thứ ba, tôi trói Trình Lộ bằng dây thừng, dùng vải đen che kín bốn phía, đồng thời cắm cờ lệnh. Những tấm vải đen này là vải liệm đặc chế, chỉ có nó mới có thể vây khốn được ma mị vô hình vô sắc.
Không lâu sau, trên núi đá đột nhiên cuồng phong gào thét, thổi vải đen xào xạc. Chỉ thấy phía tây của vải đen đột nhiên phồng lên một cục lớn, trong lòng tôi vui mừng, ma mị ra rồi!
Vừa đưa tay ra sờ, tôi đã phát hiện không đúng, cục này sờ vào tròn tròn, còn rất chắc chắn, giống như một quả dưa hấu:
"Phi Phi cẩn thận! Dây thừng của Trình Lộ lỏng rồi!"
Tôi đá Trình Lộ trở lại giữa vải đen, con ma mị này còn lợi hại thật, vậy mà có thể sai khiến Trình Lộ cởi được dây thừng. Cái dây thừng đó tôi thắt theo kiểu chuyên dụng của quân đội, ngay cả con lợn nái hai trăm cân cũng giãy không ra.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Tiếp theo là thời gian đánh chuột, tôi và Tống Phi Phi mỗi người canh chừng hai mặt, Trình Lộ vừa ló đầu ra là ấn cô ta trở lại, bận đến không ngơi tay. Cứ chạy như vậy hơn một tiếng đồng hồ, mồ hôi sau lưng khô rồi ướt, ướt rồi khô, theo bước chạy của tôi phì phì rơi xuống những hạt muối, cổ họng khát đến bốc khói, không khí hít vào đều nóng rực, phổi cũng xuất hiện cảm giác bỏng rát.
"Đại uy thiên long!"
Khi tôi một lần nữa đ.ấ.m một quyền vào chỗ phồng lên của vải đen, bên trong vải đen đột nhiên yên tĩnh lại, không lâu sau, bốn phía hàng rào vải đen phồng lên như bong bóng. Tôi lùi lại một bước cảnh giác nhìn những cái bọc phồng lên này, có một chỗ phồng lên so với những chỗ khác, rõ ràng là lớn hơn một vòng.
Chính là nó!
Tôi dùng sức ném đồng tiền Ngũ Đế trong tay ra cố định bốn phía vải đen, rút d.a.o găm nhanh chóng rạch một lỗ hổng, dùng dây đoạn quỷ buộc chặt vải đen, trông giống như một con búp bê thời tiết màu đen.
"Xong rồi à? Ối giời ơi, mệt ch//ết tôi~"
"A!"
Tống Phi Phi mệt đến nỗi ngã phịch xuống đất, không lâu sau lại kêu thảm một tiếng nhảy dựng lên:
"Nóng ch//ết tôi, mau đi thôi, rời khỏi cái nơi quỷ quái này."
Tôi cẩn thận bỏ bọc vải đen chứa ma mị vào túi, hì hì, có con ma mị này, KPI tháng này, chắc chắn ổn rồi!
Đợi đến khi chúng ta dỡ bỏ vải đen vây quanh, mới phát hiện Trình Lộ hôn mê nằm giữa đất với khuôn mặt bầm dập, nửa bên mặt còn chảy m.á.u mũi.
Chuyện của trường học coi như kết thúc rồi, Tống Phi Phi vẫn còn lưu luyến không rời chức danh cô giáo quạ đen của cô ấy , mỗi ngày vẫn lượn lờ trong trường.
Trường trung học Tinh Quang thay đổi phong khí rất nhiều, từ một trường học toàn dân "anh chị" biến thành một trường học tốt kỷ luật nghiêm minh, có không ít phụ huynh nghe tin đã đưa con em mình đến, Tống Phi Phi kiếm được bộn tiền.
Hôm nay, Tống Phi Phi từ trường học về, vẻ mặt rối rắm tìm đến tôi:
"Hình như Trình Lộ có bạn trai rồi."
"Chính là, chính là cái cậu Dương Thần...anh trai Dương Thiến, Dương Thần, cậu nói chuyện này, chúng ta có nên quản không?"
Tớ đưa ngón tay ngoáy ngoáy tai:
"Cậu nói gì? Tớ không nghe thấy~"
"Tôi nói Dương Thần!"
"Dương Mai? Tớ không thích ăn dương mai!"
"Dương Thần! Dương Thần! Dương Thần!"
Tống Phi Phi vốn dĩ đầu óc lanh lợi hôm nay lại ngốc nghếch đến biến dạng, tôi không nhịn được trợn mắt thật to:
"Cam tôi cũng không muốn ăn, thôi được rồi, không nói cái này nữa, chúng ta có một hoạt động lớn, cậu mau chóng từ trường học về đi."
Tống Phi Phi lập tức phấn chấn tinh thần, ném chuyện Dương Thần lên chín tầng mây:
"Hoạt động lớn, hoạt động lớn gì?"