Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 8: Nhà ma của tôi có ma thật 8

Cập nhật lúc: 2025-05-03 03:13:25
Lượt xem: 100

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bách Linh nghe thấy tiếng lập tức bay lên không trung, một vật kèm theo tiếng xé gió bay về phía giữa hồ.

Một tiếng kêu thét chói tai vang lên, tôi nổi trên mặt nước, ngơ ngác nhìn hai bóng ma trên không bỗng bùng lên ánh sáng vàng, rồi làn khói đen dần trở nên yếu ớt.

Tống Phi Phi vẫn liên tục b.ắ.n ná, chẳng mấy chốc hai con quỷ dưới sự tấn công của cô ấy, lộn nhào vài cái rồi trốn xuống nước.

Mặt nước dần trở nên yên tĩnh.

Tống Phi Phi đúng là một tài năng! Cô ấy thế mà lại nghĩ ra chuyện cuộn bùa phù vào ná để b.ắ.n quỷ!!!

Tôi hít một hơi thật sâu lặn xuống nước, dùng sức đ.â.m vào một bóng mờ phía trước: con thủy quỷ khác đá văng tôi ra, kéo đồng bọn nhanh chóng bơi đi.

Không ổn, chúng đã hướng về phía bờ!

Tống Phi Phi đã dùng hết bùa phù, đang cúi xuống xoa cánh tay căng mỏi thì đột nhiên từ dưới nước có 2 bóng đen phóng lên, nhảy đến trước mặt cô ấy.

Đây là một cặp nam nữ khoảng ngoài 30 tuổi, khuôn mặt tái nhợt của người đàn ông mang chút quen thuộc, Tống Phi Phi sững sờ.

Thủy quỷ đàn ông này, trông quen ghê, mà thủy quỷ nữ này, cũng có vẻ quen.

Giang Bắc Châu cũng ngơ ngẩn nhìn hai con quỷ đột ngột xuất hiện, bàn tay đang giơ bùa phù nhanh chóng hạ xuống.

Anh ta không thể tin vào những gì mình thấy, sự sửng sốt khiến anh ta tạm thời mất khả năng ngôn ngữ.

Lúc này tôi đã leo lên bờ, nhìn hai người đã bị đơ, tôi giơ thanh kiếm đồng tiền trong tay: "Yêu nghiệt! Ăn một kiếm của ta!"

Tôi vừa lao tới thì một bóng người từ bên cạnh xông tới ôm lấy tôi lăn sang một bên.

"Đệt! Giang Bắc Châu! Anh điên rồi sao!"

"Đó là bố tôi!"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Hai con quỷ thấy chúng tôi xung đột nội bộ, rõ ràng cũng ngạc nhiên, thậm chí chỉ đứng nhìn chúng tôi mà quên ra tay.

Giang Bắc Châu lồm cồm đứng dậy từ mặt đất, vẫn không quên đưa tay kéo tôi một cái.

Tống Phi Phi rõ ràng cũng bị biến cố này làm sửng sốt: "Thủy quỷ nam này là bố anh? Vậy thủy quỷ nữ kia là ai?"

Giang Bắc Châu thở dài: "Là mẹ của Trần Văn, cô gái đã đến nhà tôi tối nay."

Lúc này Bách Linh cũng bay tới, tôi ra hiệu cho Bách Linh, để cô ấy ra tay khống chế hai con quỷ.

Tôi lấy ra hai cái hồ lô, nhanh chóng thu hai con quỷ vào, rồi ngã phịch xuống đất.

Ba người một ma ngồi vây quanh mặt đất nhìn nhau.

"Không phải nói bố anh và mẹ Trần Văn đã trốn đi với nhau sao?" - Tống Phi Phi chống cằm, nghi ngờ nhìn Giang Bắc Châu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-8-nha-ma-cua-toi-co-ma-that-8.html.]

Tôi quay đầu nhìn hồ nước sâu thẳm: "Cũng có nghĩa là, trong hồ chứa này có ba bộ hài cốt, bố mẹ anh và mẹ của Trần Văn."

Mọi người cùng im lặng.

"Vừa rồi bố anh cũng không nhận ra anh, nếu tôi đoán không sai, bố anh có thể đã ch//ết giống như mẹ anh, hung thủ có lẽ là cùng một người."

Tôi và Bách Linh nhìn nhau, chìm vào suy nghĩ.

Ban đầu tưởng chỉ cần đối phó với một Hà tỷ, không ngờ bây giờ lại thêm hai người nữa, nghĩ đến việc phải thuần phục 3 con ác quỷ, tôi cảm thấy đầu bắt đầu ong ong.

"Đi thôi, hồ chứa này rất sâu, chúng ta chắc chắn không thể vớt hài cốt lên được trong tối nay rồi, tôi phải gọi người đến giúp."

Ba người đầy tâm sự xuống núi, Giang Bắc Châu im lặng suốt cả quãng đường, Tống Phi Phi thì cúi đầu trầm tư, thỉnh thoảng ngẩng đầu liếc nhìn Giang Bắc Châu.

"Tôi cảm thấy bố của Trần Văn rất đáng nghi, cô nghĩ sao?"

Tống Phi Phi huých tay tôi, nhướn mày liếc mắt với tôi, còn tôi thì hoàn toàn chìm đắm trong suy nghĩ của mình.

Tôi từ nhỏ đã là trẻ mồ côi, được sư phụ nhận nuôi, lúc đó sư phụ đã cao tuổi, thực ra sư huynh mới là người nuôi tôi lớn.

Lần trước cãi nhau với sư huynh, cũng vì sư huynh làm nổ phòng luyện đan, tiện thể cũng làm nổ luôn phòng của tôi, quan trọng nhất là, số tiền tôi đã dành dụm để mua máy tính, cũng đã hy sinh trong tai nạn này.

Kỹ thuật luyện đan của sư huynh cực kỳ kém, nhưng vẫn kiên trì luyện đan, không biết đã phá hủy bao nhiêu thứ trong đạo quán. Sau khi cãi nhau một trận đã đời với anh ấy, giờ lại quay về tìm cứu viện, tôi không khỏi cảm thấy da mặt có chút đau.

"Linh Châu, cô đơ rồi à, đang hỏi cô đấy?"

"À, ừ tôi cũng thấy bố cô ấy đáng nghi, thông thường trong vợ chồng nếu một người chết, người còn lại chắc chắn là nghi phạm đầu tiên."

Giang Bắc Châu hít mũi, giọng trầm xuống: "Bố mẹ tôi rất yêu nhau, khi đó họ đều nói bố tôi và mẹ Trần Văn có chuyện mờ ám, nhưng tôi không tin."

"Bố Trần Văn thường xuyên uống rượu, tính tình rất xấu, khi say rượu thì đ//ánh đ//ập mẹ Trần Văn, bố mẹ tôi đã giúp đỡ họ rất nhiều lần."

"Sau đó, tôi và mẹ tôi đến nhà bà ngoại ở hai ngày. Khi chúng tôi trở về, bố Trần Văn nói bố tôi đã đi, còn mang theo vợ ông ta. Đồ đạc của bố tôi trong nhà cũng biến mất, mẹ tôi tìm bố tôi khắp nơi, nhưng không thể tìm thấy."

"Sau đó, mẹ tôi vất vả nuôi tôi khôn lớn, không ngờ chỉ hai năm sau, bà ấy cũng mất tích."

Tôi vỗ vai anh ta: "Sự thật sẽ sớm được sáng tỏ, họ sẽ không c.h.ế.t oan, chúng ta nhất định sẽ làm sáng tỏ nỗi oan cho họ!"

"Linh Châu! Cảm ơn cô!"

Giang Bắc Châu kéo cánh tay tôi, rồi đột nhiên ôm chặt lấy tôi, còn gục đầu vào cổ tôi.

Tôi hơi không quen khi tiếp xúc gần với một người đàn ông lạ, chỉ có thể lúng túng vỗ vỗ lưng anh.

Tống Phi Phi thấy vậy, cũng lao tới ôm lấy tôi: "Linh Châu! Tôi cũng phải cảm ơn cô! Gặp được cô, cuộc đời tôi thật sự quá thăng hoa rồi!!!"

Tôi như một chiếc bánh sandwich bị họ kẹp ở giữa. Bách Linh lơ lửng bên cạnh, nhìn với vẻ tò mò.

Khi trở về khách sạn nghỉ ngơi đã là nửa đêm, tôi gửi tin nhắn cho đệ tử của sư huynh xong, ngã lăn ra ngủ.

Loading...