Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 66: Hồng Diễm Sát 6
Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:01:02
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2qHvY8jxhJ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôi vừa chạy về phía miếu tổ, vừa thầm cầu nguyện Phi Phi liên lạc được với sư tôn.
Sư tôn Thẩm Linh Tố đã sáng lập môn phái chúng tôi từ nghìn năm trước.
Sau đó bà bế quan để phi thăng suốt ngàn năm.
Mãi đến năm ngoái bà mới phá quan ra ngoài, tìm đến chúng tôi.
Nếu thế gian này còn ai có thể đối phó với Hồng Diễm Sát, thì chỉ có thể là sư tôn.
Tôi chạy một mạch vào trong miếu, nhanh chóng tìm được cái hầm mà yêu thụ nói.
Đạp mạnh mở cửa hầm, tôi thấy Lưu Bình đang ngồi giữa một ao m.á.u khổng lồ.
Bà ta mỉm cười nhìn tôi, thần sắc dữ tợn và điên cuồng: “Tiểu đạo sĩ, cô đến rồi?”
“Cô nói xem, cứu trăm người và cứu vạn người, ai từ bi hơn?”
“Hi sinh trăm người để cứu vạn người, tôi có gì sai?”
“Chỉ có khiến tội nghiệt này biến mất, sau này mới không còn phụ nữ nào phải chịu khổ.”
Thì ra Lưu Bình không tên là Lưu Bình, tên thật là Trần Đình.
Trần Đình sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, từ nhỏ được bố mẹ yêu thương, học hành giỏi giang.
Lên đại học, cô quen một nữ bạn cùng lớp đến từ nông thôn.
Người bạn này nhiệt tình mời cô về quê chơi, nói ở đó phong cảnh đẹp, phong tục lại độc đáo.
Không có chút phòng bị, Trần Đình đã theo bạn về quê vào kỳ nghỉ hè năm ba.
Chính là ngôi làng này.
Trần Đình bị bạn lừa, tộc trưởng muốn giữ cô làm dâu cho con.
Cô kiên quyết không đồng ý nên bị nhốt lại, ngày nào cũng bị đánh, không được ăn.
Cô quen biết Lưu Bình trong thời gian ấy.
Lưu Bình cũng là con dâu của tộc trưởng.
Tộc trưởng có hai con trai, đứa nhỏ khỏe mạnh, thông minh, đứa lớn lại ngốc bẩm sinh, Lưu Bình bị gả cho đứa lớn đó.
Lưu Bình lén vào phòng giúp Trần Đình lau vết thương, còn chắt chiu phần ăn của mình đưa cho Trần Đình.
Trần Đình từng định tutu, nhưng lại bị đánh đập thậm tệ hơn.
Khi tuyệt vọng nhất, Lưu Bình là người an ủi và khuyên nhủ cô.
Lưu Bình bị bán nhiều năm, chăm sóc cho tên ngốc của tộc trưởng rất chu đáo, nên được nhà họ tin tưởng.
Sau này, trước lời cầu xin tha thiết của Trần Đình, Lưu Bình đồng ý giúp cô trốn thoát.
Vì lòng tốt, trước khi trốn, cô còn rủ thêm một phụ nữ khác cùng bị bắt bán.
Không ngờ, người phụ nữ ấy lại tiết lộ bí mật.
Lưu Bình và Trần Đình bị rượt ch//ém, hoảng loạn chạy vào rừng.
Để cứu Trần Đình, Lưu Bình bị đứa con ngốc của tộc trưởng đ//âm nhiều nhát vào vai.
Trần Đình cũng bị thương, hai người chạy loạn đến dưới gốc cây tử đằng yêu dị.
Lưu Bình chết, Trần Đình biết mình cũng sắp chết.
Cô không cam tâm. Cô còn chưa kịp gặp bố mẹ lần cuối, chưa từng đi làm, chưa từng giao tiếp xã hội, chưa từng quen bạn mới.
Ở cái tuổi rực rỡ nhất của đời người, cô lại bị lừa vào địa ngục.
Lúc ấy yêu thụ xuất hiện, đưa ra giao kèo với cô.
Nó nói sẽ giúp cô báo thù, nhưng mỗi năm cô phải dâng nó năm đứa bé sơ sinh.
Trần Đình nhìn t.h.i t.h.ể lạnh ngắt của Lưu Bình, đồng ý.
Và cô chọn sống tiếp trong thân xác của Lưu Bình.
Lưu Bình vừa chết, linh hồn lập tức bị yêu thụ nuốt mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-66-hong-diem-sat-6.html.]
Trần Đình chỉ liếc yêu thụ một cái, cảm thấy Lưu Bình hẳn chẳng muốn đi đầu thai nữa.
Nhân gian quá khổ, kiếp sau đừng quay lại nữa.
Trần Đình nhập vào thân xác Lưu Bình, trong cơ thể có nửa viên yêu đan mà yêu thụ trao cho.
Cô mang thân xác đầy thương tích trở lại làng, dần dần lấy lại lòng tin của tộc trưởng.
Cô đề nghị thực hiện chế độ "lưu thê", nói rằng như vậy sẽ giải quyết triệt để vấn đề sinh đẻ trong làng.
Cô nói con gái sinh ra chỉ tổ tốn gạo, làng chỉ cần đàn ông khỏe mạnh.
Sau này nếu sinh con gái, cô sẽ đem vứt trên núi.
Còn dâu trong làng, cô sẽ tìm cách mua từ bên ngoài.
Cứ thế, Trần Đình dần bước lên vị trí cốt lõi trong làng.
Khi các phụ nữ bị lừa bắt đến, cô liên tục ra tay, hại c.h.ế.t từng người.
Tôi nhìn Lưu Bình với vẻ kinh hoàng.
Không, phải nói là Trần Đình.
Một kẻ điên thực sự.
Bà ta từng bị bạn cùng lớp lừa, bị người bạn mà mình từng hết lòng tin tưởng phản bội.
Trong lòng Trần Đình, không chỉ căm hận đàn ông, mà cả phụ nữ cũng hận.
Ao m.á.u sôi sùng sục, từng bọt đỏ nổi lên như một nồi nước đang sôi sùng sục.
Trần Đình ngẩng đầu cười không ngừng, cười ra hai dòng huyết lệ.
Hồng Diễm Sát cần m.á.u thịt và linh hồn của một trăm người phụ nữ.
Tôi liếc nhìn ao máu, trong lòng bỗng tràn đầy hy vọng.
Tuy lễ tế đã hoàn thành phần lớn, nhưng vẫn còn thiếu một chút thời cơ.
Vẫn thiếu một người! Trần Đình chưa thu đủ trăm người!
Thấy tôi giấu tay ra sau, từng bước lặng lẽ tiến tới,
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Trần Đình vừa khóc vừa cười:
“Tiểu đạo sĩ, đừng ngốc nữa, cô tưởng là thiếu một người thì tôi sẽ không thể hoàn thành lễ tế được sao?”
“Hãy nhớ tên tôi là Trần Đình, nhà tôi ở khu Hạnh Phúc, thành phố Giang.”
“Nếu có thể, cô có thể giúp tôi, đến thăm bố mẹ tôi một lần không?”
Nói xong, Trần Đình vung tay đ//âm thẳng vào tim mình.
Thì ra, chính bà ta là người cuối cùng trong lễ tế!
“Trần Đình!”
“Tại sao cô không tự đi gặp bố mẹ mình?”
Tôi vội bước lên, đưa tay ra.
Nhưng tất cả đã quá muộn.
Một nửa viên yêu đan bay lên lơ lửng giữa không trung, thân thể Trần Đình mềm nhũn đổ vào ao máu.
Trong làn sương đỏ yêu dị, một bóng mờ dần hiện lên, là một cô gái trẻ, dung mạo xinh đẹp, lông mày cong cong.
“Tiểu đạo sĩ, mau chạy đi.”
Bóng mờ nói xong câu đó, hóa thành sương máu, tan vào trong ao máu.
“Ầm!”
Ao m.á.u phun trào như một vòi nước khổng lồ b.ắ.n lên trời.
Một luồng áp lực khiến người ta run rẩy và tuyệt vọng dâng lên từ trong ao máu.
Tôi đứng c.h.ế.t lặng tại chỗ, nhìn bóng dáng đỏ sẫm kia từng bước từng bước tiến đến, mới phát hiện toàn thân đã không thể cử động, thậm chí đến chớp mắt cũng không làm được.
Các bạn hãy theo dõi Thế Giới Tiểu Thuyết trên KhỉD nhé.