Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 52: Dây Đỏ Đứt, Quỷ Nhập Môn 5

Cập nhật lúc: 2025-05-17 13:08:47
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi tôi vừa bước vào hành lang, bức tường vốn bằng đá bóng loáng đột nhiên hiện ra vô số dấu bàn tay đen sì sì như thể mặt tường hóa thành màng phim, hàng loạt bàn tay đen đang cố xuyên qua màng chắn, chụp lấy tôi.

Người thường gặp cảnh này thể nào cũng ngất xỉu tại chỗ.

Tôi không thèm quay đầu, rắc một nắm nếp đã chuẩn bị sẵn sang hai bên hành lang.

Loại nếp này không phải loại bình thường mua ở chợ là dùng được.

Trước tiên, tôi phải thu thập nếp từ 99 hộ gia đình, hấp thụ khí nhân gian, sau đó trộn nếp cũ và mới, đựng vào hũ gỗ đào, mỗi ngày vào giờ Thìn và giờ Ngọ, đem ra phơi nắng một canh giờ.

Nếp đó phơi đủ 49 ngày mới thành nếp trừ tà diệt quỷ.

Trước khi quen biết Tống Phi Phi, chúng tôi phải lăn lộn xin từng hộ một, rất mất công.

Từ khi có Phi Phi, chỉ cần cô ấy hô một tiếng, nhân viên công ty lập tức nộp lên cả nghìn phần nếp đủ tiêu chuẩn.

Giờ nếp nhà chúng tôi chứa đầy hũ gỗ đào, trước đây tôi tiếc của không dám dùng, giờ có thể tự tin ném như vãi thóc cho gà ăn.

Tôi cuối cùng đã hiểu thế nào là người chơi hệ tiền tệ chân chính.

“Pặc pặc pặc~”

Vừa rắc nếp ra, bức tường lập tức yên lặng trở lại.

Hành lang u ám vốn đen đặc nay cũng sáng hơn vài phần.

Tôi cúi đầu chạy như bay.

Nãy giờ dọa mấy hot girl hơi lâu, tốn thời gian hơn dự liệu, nên giờ tôi phải hành động nhanh.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Cuối hành lang là một cầu thang xoắn ốc, so với hành lang xung quanh, nơi này còn tràn ngập hắc khí, đặc đến mức như nhỏ được mực.

Xem ra đám nữ quỷ này thường tụ họp ở tầng hai, có lẽ đều từng c.h.ế.t tại đó.

Tôi dừng lại trước cầu thang, cất cao giọng: “Các ngươi tự xuống, hay để ta lên?”

Không có hồi âm, xung quanh yên ắng đến rợn người.

Được lắm, rượu mời không uống thì đừng trách ta.

Tôi xoay cổ tay, chuẩn bị ra tay.

“Phựt~”

Tôi quăng một lá bùa trấn quỷ, lập tức cảm thấy không khí trong lành hơn.

Tôi chậm rãi bước lên tầng hai, và đúng như dự đoán, phía trước có mấy cái bóng đen đứng chặn.

Tôi tiến lại gần nhìn, là phòng số 8202.

Thấy tôi đến gần, mấy cái bóng liền tản ra.

Tôi bước đến cửa, “kẹt” một tiếng, cửa tự động mở ra, ánh sáng trong phòng đột ngột bừng lên.

Đây là một phòng massage khá cao cấp, bên trong có hai chiếc ghế nằm rộng rãi.

Trên ghế là hai người đàn ông béo ú, đang nằm thoải mái chờ người đến phục vụ.

Một cô gái trẻ đứng ở góc phòng, nhìn chỉ tầm mười tám, mười chín tuổi, tay đang xoắn lấy vạt áo, vẻ mặt hoảng sợ.

Gã đàn ông ngồi phía trước nheo mắt cười, ánh mắt đầy dâm tà.

“Mới đến hả? Trước giờ chưa thấy em.”

Thấy cô gái ngồi xổm xuống định bóp chân cho hắn, hắn liền ngồi bật dậy, cúi người tới gần.

Cô gái hoảng sợ lùi lại một bước, hắn lập tức nổi giận.

Hắn nắm chặt cổ tay cô, ánh mắt hung ác: “Sao? Ghét tao à?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-52-day-do-dut-quy-nhap-mon-5.html.]

Gã ngồi cạnh bồi thêm một câu: “Anh Lưu à, đừng hung dữ quá, dọa người ta sợ thì sao.”

Tên mập quay lại trừng mắt, hơi thở toàn mùi rượu: “Đồ đàn bà rẻ rúng rửa chân thuê, cũng dám ghét bỏ ông đây?”

“Đáng chết! Tụi mày đều đáng chết!”

Nói xong, hắn cầm cả ấm trà hoa cúc vừa đun sôi hắt thẳng vào mặt cô gái.

“Á—!”

Tiếng la thảm thiết vang lên, nửa khuôn mặt cô lập tức sưng đỏ, nổi đầy mụn nước.

Ngay sau đó, bác sĩ và cảnh sát ập tới, gã đàn ông bị bắt, cô gái được đưa đến bệnh viện.

Khung cảnh xung quanh nhanh chóng xoay chuyển.

Gã đàn ông kia vì thái độ nhận tội tốt, lại bồi thường 20 vạn tệ, được gia đình cô gái tha thứ.

Cuối cùng, hắn chỉ bị phạt ba năm tù.

Mà số tiền bồi thường đó lại bị bố mẹ cô gái giữ lại hết.

Anh trai cô sắp cưới vợ, khoản đó vừa khéo đem làm sính lễ.

Cô gái muốn quay lại tiệm mát-xa tiếp tục làm việc, nhưng với gương mặt chẳng còn ra hình người, chủ tiệm thẳng tay đuổi cô đi.

Không những không cảm thông, ông ta còn trách cô gây rắc rối, đến cả tháng lương cuối cũng không chịu trả.

Mấy đồng nghiệp trước đây thân thiết chẳng ai bênh vực, ngược lại còn đồn rằng cô mập mờ với tên kia, là do ngoại tình nên bị đánh ghen.

Trong tuyệt vọng, cô lẻn về tiệm, đến đêm khuya khi tiệm đóng cửa, lặng lẽ t//ự s//át trong căn phòng xảy ra chuyện trước kia.

Về sau, cô hóa thành lệ quỷ, lần lượt gi//ết ch//ết mấy kẻ từng nói xấu mình.

Tôi thở dài.

Thôi thì cũng là người đáng thương. Đã vậy, ta sẽ siêu độ cho các ngươi.

Tất nhiên, trước khi siêu độ, phải đánh cho phục.

Tôi vung ra một loạt bùa chú, trong phòng lập tức vang lên những tiếng thét thê lương. Tiếng kêu ai oán vang vọng, lạnh lẽo đến chói tai.

Tôi kéo một chiếc bàn lại, bày bàn tế, thắp hương cúng, nhắm mắt tụng Tống Hồn Chú.

Khi câu chú cuối cùng vừa dứt, tôi cảm nhận rõ nhiệt độ trong phòng đã ấm lên đôi chút.

Tôi mở mắt, thấy mấy cô gái trẻ đang vẫy tay chào tôi, dần dần tan biến.

Khi tôi thong thả đi xuống tầng, Tống Phi Phi đang vung tay múa chân kể chuyện cho đám người kia nghe.

Thiết Nam không biết lúc nào đã tỉnh, đang cố thu vai, nép sát vào Đường Lê, cả hai trông như hai chú gà con.

“Lúc đó trên xe buýt, mọi người đều đứng dậy, Linh Châu nói, cả thị trấn này chỉ có ba người sống, còn lại toàn là ma!”

“Ngay lúc đám người đó áp sát, Linh Châu rút phi dao, vèo một cái…”

“Đoán xem sao?”

Tạ Yến Thành đỏ mặt phấn khích: “Sao nữa?”

“Vèo một tiếng, phi d.a.o c//ắm thẳng vào tay tài xế! Hắn buộc phải phanh gấp, Thanh Huyền sư điệt nhanh tay mở cửa sổ,”

“Tôi xoay người một cái, nhảy thẳng ra ngoài—”

“Được rồi được rồi, giờ nào rồi còn bốc phét!”

Tôi gõ đầu Tống Phi Phi một cái: “Mau lên, còn phải tìm quỷ tướng nữa.”

“Hu hu hu Linh Châu cuối cùng chị cũng về rồi~”

Đường Lê nhào vào lòng tôi, nước mắt nước mũi tèm lem.

Loading...