Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 44: Đầu Thất Hồi Hồn 5

Cập nhật lúc: 2025-05-17 13:07:03
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau Bạch cương, chính là Lục cương giống như ông nội Hình Phi. Toàn thân Lục cương xanh lè, so với Bạch cương, Lục cương nhảy cực nhanh, sức lực cũng lớn, năm ba người trưởng thành bình thường cũng không cách nào lại gần, một khi trong làng xuất hiện Lục cương, thường thì cả làng đều sẽ c.h.ế.t thảm. Lục cương nước lửa bất xâm, nhưng sợ ánh nắng mặt trời.

Sau Lục cương là Mao cương. Trên người Mao cương mọc lớp lông dày dài cả tấc, da đồng xương sắt, đao c.h.é.m không thủng, cũng không sợ ánh nắng mặt trời.

Cao hơn nữa thì là Phi cương. Đúng như tên gọi, chính là loại cương thi biết bay, thường đều đã tu luyện ngàn năm, trí tuệ siêu phàm, thậm chí còn biết cả đạo pháp.

"Sau đó thì sao? Cấp bậc cao nhất là gì?" Dương Hải và Hình Phi hai người nghe mà như si như say.

"Cao nhất là Hạn Bạt, Hạn Bạt vừa xuất hiện, hạn hán ngàn dặm."

"Thôi bỏ đi, Hạn Bạt là thứ trong truyền thuyết, cả ngàn năm chưa xuất hiện rồi, cái này không quan trọng."

Lúc đó tôi nào biết rằng không lâu sau mình sẽ được tận mắt nhìn thấy Hạn Bạt, đương nhiên, đây là chuyện về sau, tạm thời không nhắc tới.

Cẩn thận đi vòng quanh khu mộ ba vòng, cuối cùng tôi cũng tìm ra được vấn đề nằm ở đâu:

"Người cuối cùng khiêng quan tài hạ huyệt là ai?"

Người hạ huyệt không những tưới đẫm m.á.u người dưới đáy quan tài, mà còn vẽ một Dẫn Linh Trận cực lớn lên bề mặt quan tài.

Thảo nào mới bảy ngày đã thành cương thi, tất cả đều là do con người làm ra.

"Là bác Lưu trong làng chúng tôi."

"Khu mộ này là ai giới thiệu cho cậu?"

Hình Phi vỗ đùi một cái:

"Ông nội tôi lúc còn sống thích nhất là đi câu cá, nơi này là chỗ ông ấy thích đến nhất."

"Nghe ông nội tôi kể, chỗ câu cá quý hóa này là do ông Lưu giới thiệu cho ông ấy!"

Xem ra, vấn đề nằm ở chỗ ông Lưu kia rồi.

Hai người Hình Phi và Dương Hải tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Ông Lưu này, tuổi ngoài bảy mươi, chỉ có một mụn con trai duy nhất, lại còn là một kẻ ham ăn biếng làm, nghiện cờ bạc.

Vì ông ta với ông nội mình quan hệ tốt, nên Hình Phi chiếu cố ông Lưu không ít, mỗi năm về quê ăn Tết, Hình Phi đều biếu ông Lưu ba vạn tệ làm chi phí sinh hoạt, ngay cả lần trước ông Lưu bị ngã bệnh phải nhập viện, tiền thuốc men cũng đều do một tay Hình Phi lo liệu.

Đúng là làm ơn mắc oán mà, thế này là nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà rồi.

Tôi ngồi xổm bên cạnh bia mộ, vẻ mặt nặng nề:

"Chỗ này không ổn, phải di dời mộ."

"Trước khi di dời mộ, phải tìm được ông nội cậu đã, tìm cách hỏa táng ông cụ đi, kẻo sau này làm hại bà con lối xóm."

Hình Phi cuối cùng cũng tỏ ra nghiêm túc, anh ta nắm chặt lấy tay tôi lắc lia lịa:

"Linh Châu đại sư, trước đây là tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, cô cứ yên tâm, tôi tuyệt đối không để cô phải vất vả công cốc đâu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-44-dau-that-hoi-hon-5.html.]

"Việc này giá bao nhiêu ạ? Cô cứ ra giá, tôi tuyệt đối không mặc cả."

Tôi rút tay về, nhíu mày:

"Người tu hành sao có thể nói chuyện tiền nong được chứ?"

"Chúng ta chỉ nói chữ duyên thôi, việc này... chín trăm chín mươi tám nghìn tệ."

Nghe nói đám diễn viên đều giàu sụ, đóng một bộ phim là kiếm được mấy triệu tệ rồi, đúng là đại gia lắm tiền, không c.h.é.m thì phí của trời.

Cương thi cần hút m.á.u người để tồn tại, mà thứ chúng thích nhất chính là m.á.u của người thân. Vì vậy, Hình Phi và Dương Hải chính là những tấm bia sống di động, không sợ cương thi không tìm tới cửa.

Tôi đưa Hình Phi và Dương Hải về làng, tiện tay gọi điện luôn cho cô bạn thân kiêm trợ lý Tống Phi Phi:

"Mẹ kiếp!"

"Sao cậu lại dám lén lút đi tìm Hình Phi sau lưng tôi hả?"

"Tôi chỉ về nhà một chuyến thôi, cậu lại dám lén lút đi gặp idol của tôi sau lưng tôi hả!"

Tống Phi Phi kích động, hét muốn thủng màng nhĩ tôi. Tôi cúp máy, tiện tay gửi cho cô ấy một danh sách đồ cần chuẩn bị, muốn đối phó với đám lục cương thì chỉ dựa vào mấy thứ có sẵn trong tay đúng là không đủ.

Gửi xong danh sách, tôi liền về phòng ngủ một giấc. Tối nay còn một trận chiến cam go phải đánh, bắt buộc phải nghỉ ngơi cho tốt.

Giấc này tôi ngủ say như chết. Đang ngủ ngon lành thì nghe thấy tiếng ồn cực lớn sát bên tai. Tôi dụi mắt đi ra sân, thấy Hình Phi và Dương Hải cũng đang ngái ngủ dụi mắt đẩy cửa bước ra.

Chỉ thấy trên trời có một chiếc trực thăng cực lớn đang lượn vòng. Cửa hông trực thăng được mở ra, một chiếc thang dây được ném xuống.

Một người phụ nữ mặc đồ rằn ri, chân đi đôi bốt quân dụng màu đen đang bám vào thang dây từ từ hạ xuống.

Tôi nhìn kỹ lại, cái đồ ngốc này còn đeo cả kính râm nữa chứ.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Bây giờ đang là mùa hè, thôn núi tuy mát mẻ nhưng nhiệt độ buổi trưa cũng lên tới hơn ba mươi độ. Tống Phi Phi ăn mặc thế kia mà không sợ nóng phát hoảng à, tôi nhìn thôi cũng thấy sắp say nắng đến nơi rồi.

Trực thăng rõ ràng là không nhắm chuẩn vị trí, bởi vì Tống Phi Phi trên thang dây lại dừng ngay trên nóc gian nhà chính.

Cô ấy tháo kính râm, vuốt tóc một cái đầy phong tình: "Linh Châu, đừng sợ, tôi đến rồi đây."

Màn xuất hiện này, phong cách này, phải công nhận, Tống Phi Phi đúng là một người phụ nữ cực kỳ cool ngầu.

Hình Phi và Dương Hải ngẩng đầu há hốc mồm, cả hai đều nhìn đến ngây người.

Tôi cười hề hề: "Thật không? Vậy thì cậu xuống đi xem nào!"

Cuối cùng, vẫn là tôi phải đi khuân cái thang đến, mới đưa được Tống Phi Phi xuống.

"Chào anh, tôi là nhà đầu tư của Linh Châu, tên tôi là Tống Phi Phi."

Tống Phi Phi chìa bàn tay trắng nõn về phía Hình Phi, rồi cực kỳ giữ kẽ bắt tay một cái, lập tức buông ra ngay.

Xem ra, cô ấy để ý Hình Phi rồi.

Loading...