Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 42: Đầu Thất Hồi Hồn 3

Cập nhật lúc: 2025-05-17 13:06:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Hải đứng bật dậy, co người nấp sau lưng Hình Phi, tôi cũng khó hiểu gãi đầu gãi tai.

Lẽ ra không phải thế, ma quỷ về nhà đều im hơi lặng tiếng, cái tiếng vừa rồi là gì vậy chứ?

"SẦM!"

Cánh cửa gỗ chắc chắn bị đập văng xuống đất, làm tung lên một đám bụi mù.

Một bóng đen đứng sừng sững ngoài sân, hai tay giơ thẳng về phía trước, mặt mày xanh mét, miệng lộ ra cặp răng nanh dài ngoằng.

"Ối mẹ ơi!"

"Cương thi!"

Tôi sốc đến mức hét lạc cả giọng!

Bây giờ chẳng phải đã thịnh hành hỏa táng rồi sao? Tại sao ông nội Hình Phi vẫn được thổ táng? Mà tên c.h.ế.t dẫm này sao không nói sớm cho tôi biết hả?

Chỉ thấy con cương thi đang đứng ngoài cửa mặc một bộ đồ kiểu Trung Sơn được may rất tinh xảo, quần áo vẫn còn nguyên vẹn không chút hư tổn.

Phải công nhận rằng, đây là con cương thi sạch sẽ nhất mà tôi từng gặp.

Thi thể muốn biến thành cương thi, thật ra điều kiện cực kỳ khắc nghiệt, không chỉ nơi chôn cất phải là mảnh đất dưỡng thi âm khí cực nặng, mà mộ phần còn tuyệt đối không được ánh mặt trời chiếu rọi.

Thông thường, quá trình từ t.h.i t.h.ể biến thành cương thi rất dài, ít thì vài tháng, nhiều thì đến mấy chục năm. Vì vậy, những con cương thi tôi từng gặp trước đây đều trông như kẻ lang thang cơ nhỡ, quần áo tả tơi rách nát.

Còn trường hợp như ông nội Hình Phi, chỉ một tuần đã biến thành cương thi, thì thật sự là xưa nay chưa từng nghe nói.

Con cương thi này nheo mắt, cái mũi khụt khịt liên tục, đầu không ngừng đảo qua đảo lại giữa ba người chúng tôi.

Tôi nhìn khuôn mặt xanh lét của con cương thi, lòng dạ đã lạnh đi một nửa.

Còn có thiên lý hay không cơ chứ! Bảy ngày thành cương thi thì cũng thôi đi, đằng này lại còn là một con cương thi lông xanh mới tức chứ!

Tôi chỉ mang theo đồ nghề trừ tà ma thôi, chứ có mang đồ để đối phó với cương thi đâu cơ chứ!

Thấy tôi ngây ra đứng giữa sân không nhúc nhích, Hình Phi cười:

"Hì hì!"

"Ha ha ha ha ha ha~"

"Ối giời ơi, Lục Linh Châu, cô làm vậy không thấy quá lố rồi à?"

"Để đánh cược với tôi mà cô thuê cả diễn viên, màn hóa trang này chắc không rẻ đâu nhỉ?"

Vừa nói, Hình Phi vừa sải bước đi về phía trước.

Tôi lặng lẽ thu thanh kiếm gỗ đào trong tay về, để đối phó với cương thi, dựa vào thứ này cũng vô dụng.

Thấy Hình Phi táo bạo như vậy, Dương Hải cũng đứng thẳng người đi theo tới.

Anh ta đi đến trước mặt tôi, cười ha hả vỗ vỗ vai tôi:

"Ha ha ha, Linh Châu đại sư, cô đúng là dám làm thật đấy!"

"Vừa rồi tôi sợ muốn rớt cả hồn vía, thôn núi nhỏ yên tĩnh tối tăm, tiếng chuông ai oán dồn dập, lại thêm tiếng cửa đổ sầm một cái, trời đất ơi, bối cảnh này, tôi sợ muốn tè ra quần luôn!"

Tôi liếc anh ta bằng ánh mắt như nhìn một kẻ ngốc: "Đó không phải diễn viên tôi thuê."

"Ha ha ha, Linh Châu đại sư hài hước thật đấy!"

"Đó không phải diễn viên, chẳng lẽ lại là cương thi thật sao? Ha ha ha ha ha ha~"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-42-dau-that-hoi-hon-3.html.]

Tôi nghiêm mặt gật đầu: "Không những là cương thi, mà còn là một con lục mao cương."

Dương Hải sững người, anh ta ngây ra nhìn tôi:

"Thật, thật sự là cương thi?"

"Vậy, vậy thì A Phi…"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Cả hai chúng tôi cùng quay đầu lại, chỉ thấy Hình Phi vừa cười lớn vừa đi về phía cương thi, mấy bước đã tới ngay trước mặt nó:

"Ái chà, bộ đồ này giống y hệt bộ ông nội tôi mặc lúc mất nhỉ!"

"Lục Linh Châu cô cũng tài thật đấy nhỉ, để lừa tôi đúng là tốn công tốn sức!"

"Nhưng mà lúc ông nội tôi mất, tôi đã cố tình nhét vào túi áo ông một tấm ảnh thẻ của bà nội tôi."

"Thứ này thì cô…"

Lời nói đột ngột im bặt, Hình Phi giơ tấm ảnh đen trắng quen thuộc trên tay, bối rối hết nhìn tôi lại nhìn ông nội anh ta, xem xong ông nội lại quay sang nhìn tôi.

Đúng là ngu không để đâu cho hết.

"Chạy đi!"

Cương thi cử động rồi, nó giơ cánh tay, bất ngờ vung tới chụp lấy mặt Hình Phi.

Tôi chạy lấy đà vài bước, tung người bay lên đá một cước trúng n.g.ự.c con cương thi.

Tôi đã dùng hết mười phần công lực, vậy mà cũng chỉ đá văng nó lùi lại năm sáu bước. Nếu là một người đàn ông trưởng thành bình thường, giờ này chắc đã bị tôi đá bay xa mấy mét rồi.

"Á!"

"Có cương thi!" Dương Hải hét toáng lên, bổ nhào vào lòng Hình Phi.

Hai thằng ngu này, ngoài từ ngu ra, đúng là không thể tìm được từ khác để diễn tả nữa.

Tôi nhanh chóng đảo mắt nhìn quanh, vớ lấy một cây gậy gỗ gần đó, lao vào đánh nhau với con cương thi.

Dương Hải và Hình Phi đời này chắc cũng chưa bao giờ nghĩ sẽ được gặp cương thi sống sờ sờ. Lúc này cổng chính đang mở toang, hai người men theo mép sân, từ từ lén lút vòng ra đến cổng, đúng lúc định chạy ra ngoài thì bị tôi phát hiện.

"Chết tiệt! Hình Phi! Anh không được chạy!"

Hình Phi dừng bước, mặt đỏ bừng: "Tôi... tôi đi gọi người tới giúp!"

"Hai người các anh đóng cổng lại ngay! Hôm nay tuyệt đối không được để con cương thi chạy ra khỏi cái sân này!"

"Nếu không thì ngày mai anh cứ chờ mà đi nhặt xác cho cả làng đi! Món nợ này, đến lúc đó sẽ tính hết lên đầu người nhà anh đấy!"

Dương Hải là người quản lý kiêm trợ lý của Hình Phi, cũng là con trai của cô ruột anh ta, tức là em họ của Hình Phi.

Tất nhiên, nếu để cương thi chạy thoát, món nợ này anh ta cũng phải gánh một phần.

Hai người thấy không thể chạy thoát, đành run rẩy quay người lại.

Đúng lúc này, con cương thi lại bị tôi đá văng đến tận cổng, nó bật người dậy, nhảy cà tưng về phía Hình Phi.

Hình Phi và Dương Hải cùng hét ré lên, chẳng còn nghĩ ngợi được gì nữa, lập tức lao thẳng ra cổng.

Tôi chợt nghĩ ra một kế, đuổi theo sau họ la lớn:

"Chạy vòng quanh sân đi!"

Bản dịch được đăng trên MonkeyD Thế Giới Tiểu Thuyết.

Loading...