Âu Thần Dật nhảy xuống khỏi cây đi về phía chúng tôi, lật lòng bàn tay đưa cho tôi mấy viên châu màu xám tro đang nắm trong tay: "Đây là Liễm Dương Châu, mang theo người có thể thu liễm dương khí, không để Quỷ Sát và quỷ thai trong trấn chú ý đến chúng ta."
"Linh Châu, tôi đến tìm em bàn chuyện hợp tác, chúng tôi cần Quỷ đan của Quỷ Mẫu."
"Các em giúp tôi lấy được Quỷ đan, tôi giúp các em cứu người trong trấn này, nếu không đợi đến ngày quỷ thai ra đời, toàn bộ người trong trấn sẽ trở thành thức ăn của chúng."
"Một viên đan đổi một thành trì, em suy nghĩ xem?"
"Không cần suy nghĩ nữa, thành giao."
Tôi nhanh nhẹn đưa tay nhận lấy Liễm Dương Châu trong tay Âu Thần Dật, động tác nhanh đến mức sợ hắn hối hận.
Thanh Huyền kéo tôi sang một bên, vẻ mặt lo lắng: "Tiểu sư thúc, Quỷ đan không thể đưa được, Quỷ Mẫu bất tử bất diệt, tu vi cả đời đều ẩn chứa trong Quỷ đan. Quỷ đan đối với tất cả tà ma quỷ vật đều là vật đại bổ, cũng là lợi khí để hồi sinh tà thần. Tên ma cà rồng này lấy đi Quỷ đan, không biết đang âm mưu chuyện gì!"
Tôi nháy mắt với Thanh Huyền.
Thanh Huyền từ nhỏ đã như vậy, thẳng thắn trung hậu, hồi nhỏ không ít lần bị tôi và Linh Vũ lừa.
Sư huynh nói cậu ấy có tấm lòng son sắt, chúng tôi thì nói cậu ấy ngốc nghếch, dù bị chúng tôi lừa 100 lần, lần thứ 101 vẫn mắc bẫy.
Nhưng Thanh Huyền chưa bao giờ tức giận, sư huynh hỏi cậu ấy tại sao biết rõ chúng tôi đang lừa gạt mà vẫn cứ mắc lừa như thường, cậu ấy cực kỳ nghiêm túc nói:
"Sư phụ, con biết sư muội các em ấy phần lớn là đang lừa con, nhưng lỡ như thì sao, lỡ như là thật thì sao? Nếu sư muội thật sự rơi xuống sông, tiểu sư thúc thật sự bị rắn cắn thì sao?"
"Giống như đứa bé trong chuyện chó sói đến, chỉ cần có một lần là thật, đối với nó đã đủ phiền phức rồi."
"Dù sao con chạy một chuyến cũng không tốn sức gì, sư muội các em ấy không sao là tốt rồi."
Thấy tôi không ngừng nháy mắt, Thanh Huyền chợt hiểu ra: "À, tiểu sư thúc người…"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Tôi kéo tay cậu ấy: "Đúng vậy, không có mối quan hệ thù địch vĩnh viễn, mục tiêu của chúng ta bây giờ đều là giải quyết Quỷ Mẫu, đương nhiên có thể hợp tác tạm thời."
"Nhưng Quỷ Mẫu quá mạnh, chỉ dựa vào mấy người chúng ta thì quá khó khăn, cậu mau gọi người đến đi."
Thanh Huyền hiểu ý, rút điện thoại ra bắt đầu nhắn tin.
He he, tên ma cà rồng này không biết đâu nhỉ, môn phái chúng ta còn có một vị lão tổ từ ngàn năm trước.
Đợi Linh Tố sư tôn đến, cái gì mà Quỷ Mẫu Quỷ Sát, ngay cả tên Âu Thần Dật này cũng sẽ bị luyện thành một viên đan.
Ngậm Liễm Dương Châu đi trên con đường cạnh thôn, tôi bắt đầu hối hận về việc hợp tác với Âu Thần Dật.
Viên châu này hiệu quả rất tốt, nhưng cần phải ngậm trong miệng. Vị của nó vừa đắng vừa chát thì cũng thôi đi, quan trọng nhất là, viên châu này...Rất lớn.
Nó to bằng quả quýt đường, ngậm trong miệng thì gần như không thể nói chuyện nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-35-van-quy-da-hanh-4.html.]
Tống Phi Phi ngậm viên châu, suốt đường cứ nháy mắt ra hiệu, khoa tay múa chân với tôi.
Cô nàng này lại biết cả thủ ngữ, tiếc là tôi lại không hiểu.
Thanh Huyền thì bước đi cẩn thận, vẻ mặt cảnh giác, ánh mắt sắc như diều hâu không ngừng dò xét xung quanh.
Tôi lấy viên châu trong miệng ra: "Cứ thế này không ổn, chúng ta phải tìm cách tìm ra Quỷ Mẫu trước đã."
"Tôi đã tra tài liệu, thị trấn này có hơn 3 vạn người, nếu một nửa là phụ nữ thì khoảng 1.5 vạn người, chân thân của Quỷ Mẫu ẩn náu trong 1.5 vạn người này."
"Quỷ thai ký sinh trong bụng tất cả phụ nữ, hấp thụ tinh huyết và sinh khí của họ, ba ngày là có thể phá bụng chui ra, đến lúc đó cả thị trấn sẽ biến thành một thành phố ma."
"Thời gian không còn nhiều, chúng ta phải nhanh lên."
Thanh Huyền vẻ mặt nghiêm trọng, cậu ta lấy viên châu trong miệng ra, nhíu chặt mày: "Tiểu sư thúc, chúng ta phải tìm cách ép Quỷ Mẫu lộ diện. Chúng ta không tìm được họ, thì có thể để họ tìm đến chúng ta."
Đây cũng là một cách, tôi và Âu Thần Dật có thể làm mồi nhử, Quỷ Mẫu chắc chắn sẽ sai người đến bắt chúng tôi.
Chỉ cần nó hành động, chúng tôi nhất định có thể tra ra nó ở đâu.
Thế là tôi và Âu Thần Dật chia làm hai ngả.
Giữa thị trấn có một con sông chảy qua, chia thị trấn thành hai nửa. Âu Thần Dật theo Thanh Huyền đến phía Bắc, còn tôi và Tống Phi Phi ở lại phía Nam.
Ngậm Liễm Dương Châu đi trên đường, tôi và Tống Phi Phi không khỏi kinh hãi trước cảnh tượng trước mắt.
Trong thị trấn đâu đâu cũng hỗn loạn, con đường vốn trật tự giờ đây xe cộ đỗ ngang dọc lung tung. Có mấy chiếc xe đ.â.m vào nhau, vài người đàn ông mắt long sòng sọc đang lăn lộn trên đất đánh đ.ấ.m túi bụi, còn người đi đường bên cạnh rõ ràng thờ ơ với tất cả.
Tống Phi Phi nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, trên nhiều cửa kính xe có những vệt m.á.u lớn loang lổ.
Nơi đây không còn là thị trấn yên bình tĩnh lặng nữa, mà đã trở thành địa ngục trần gian.
Từng sinh mạng vô tội ngã xuống trước mắt tôi, tôi không kìm được nắm chặt lòng bàn tay.
Những người bị Quỷ Mị Quỷ Sát nhập vào thân trở nên hung bạo, tàn nhẫn, khát máu, chỉ cần không vừa ý là ra tay đánh đập.
"Mẹ kiếp, mù à, đi đường không có mắt à!"
Vì mải xem đánh nhau, trong lúc sơ ý, Tống Phi Phi bị người phía sau đẩy một cái, hơi hỏng hốt, ú ớ làm rơi viên châu trong miệng.
"Phụt~"
Liễm Dương Châu từ miệng Tống Phi Phi văng ra, rơi xuống đất.
Cả con phố bỗng chốc lặng ngắt như tờ.
"Người sống?" - Một phụ nữ trẻ khoảng 30 tuổi mặc chiếc váy dài vải cotton trắng, khuôn mặt xinh đẹp của cô ta giờ đây có phần xanh xao, trông khá tiều tụy lên tiếng.