Trước mắt bao người, một con dơi và một chiếc flycam cùng lúc rơi ngay cạnh Đường Điềm Điềm.
"Ầm~"
Một làn khói đen bốc lên.
Một chàng trai đẹp đến kinh ngạc nằm sóng soài dưới đất.
"Ảo vãi cả chưởng!"
Đám đông càng thêm náo loạn.
"Đây là loại ảo thuật gì mới vậy, đỉnh thật!"
"Cậu bị ngốc à? Rõ ràng là yêu pháp!"
Tôi vội chạy đến, nâng tay Âu Thần Dật lên, rồi quỳ một chân xuống, lớn tiếng nói:
"Bệ hạ! Thuộc hạ đã phái người hoàn thành nhiệm vụ ngài giao!"
Âu Thần Dật chống tay ngồi dậy, ngơ ngác nhìn tôi vài giây.
"Phụt!"
Lúc đầu là vai rung nhẹ, rồi đến ngực, sau đó là toàn thân.
Hắn cười đến mức nước mắt cũng rơi ra, vừa lau vừa cười lớn.
Tôi nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ.
Ma cà rồng này bị ngã đập đầu rồi à?
Âu Thần Dật bỗng kéo tôi vào lòng, còn đưa tay xoa đầu tôi:
"Linh Châu, em thật đáng yêu. Tôi hình như có hơi thích em rồi đấy."
"Ồ~~~"
Tiếng cảm thán vang lên từ đám đông.
"Hai người này giá trị nhan sắc cao ghê, chắc chắn là hiểu lầm gì đó thôi?"
"Đúng rồi đúng rồi, đẹp thế này không thể là người xấu được!"
Một đám thiếu nữ mê ngoại hình bắt đầu bênh vực Âu Thần Dật.
"Cảnh sát đến rồi, tránh ra nào~"
Thế là chúng tôi bị đưa hết về đồn.
Người thẩm vấn tôi là người quen cũ — Lăng Duệ.
"Cô nói gì cơ? Đường Điềm Điềm cắn người là vì đã trở thành ma cà rồng?"
Lăng Duệ day trán.
Tôi nghiêm túc gật đầu: "Tôi muốn mang cô ấy đi, phải trục thi độc ra càng sớm càng tốt mới cứu được."
"Tôi nghi trong Giang Đại có nhiều ma cà rồng như Đường Điềm Điềm. Một khi trúng thi độc quá bảy ngày, mấy cô gái đáng thương đó sẽ không thể trở lại làm người."
"Ma cà rồng thế hệ tiếp theo này sẽ không thể khống chế được bản năng g.i.ế.c chóc và khát máu. Khi đó, những vụ án mạng liên hoàn sẽ xảy ra."
"Theo tôi được biết, ma cà rồng thế hệ này phải uống m.á.u ba ngày một lần."
Giang Đại là trường lớn nhất tỉnh này, cũng là nơi đào tạo trọng điểm.
Nghĩ đến mấy vạn sinh viên trong trường, Lăng Duệ hít sâu một hơi.
"Tôi sẽ lập tức báo cáo việc này cho cấp trên. Cô có thể đưa Đường Điềm Điềm đi."
"Còn nữa, Âu Thần Dật thân phận đặc biệt, vừa rồi có người đến đón anh ta đi rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-28ma-ca-rong-yeu-tieu-dao-si-5.html.]
Tống Phi Phi lái xe đưa cả nhóm quay về biệt viện nơi chúng tôi ở.
Trên đường, Trì Sác ôm Đường Điềm Điềm bị trói như cái bánh chưng, nước mắt ràn rụa:
"Hu hu hu, Điềm Điềm, anh biết mà, em không phải người như vậy!"
"Thằng khốn Âu Thần Dật kia là ma cà rồng! Hắn dám làm hại em như thế! Yên tâm, anh nhất định sẽ cứu em!"
Tống Phi Phi lườm một cái: "Anh có nhầm không vậy, trước khi biến thành ma cà rồng cô ta đã đá anh rồi mà?"
"Cô ta mê tiền chứ không phải mê ma cà rồng đâu!"
Giữa tiếng cãi vã ầm ĩ, chúng tôi nhanh chóng quay trở lại biệt viện.
Tôi tranh thủ rút điện thoại ra xem thử. Tài khoản trên nền tảng livestream của tôi đúng là đã nổ tung. Tôi trố mắt nhìn top tìm kiếm, cộng thêm hàng trăm ngàn người theo dõi mới, nhất thời không biết nên vui hay buồn.
Tôi ho nhẹ một cái, mở phòng livestream.
“Chủ phòng tới rồi!”
“Chủ phòng ơi, người trong bệnh viện lúc nãy là chị đúng không? Dù trời tối nhưng không qua mắt được đôi mắt cú vọ của em đâu!”
Tôi cố tỏ ra nhẹ nhàng gật đầu: “Người trong bệnh viện đúng là tôi đấy, haha, tôi phối hợp với cảnh sát địa phương diễn một màn kịch thôi mà.”
Hàng loạt bình luận bay đầy màn hình:
“Lại nữa rồi, chúng ta coi chủ phòng là người, chủ phòng coi chúng ta là ngốc!”
“Nói dối không chớp mắt luôn, phục chị thật sự!”
“Chủ phòng, người lúc nãy là ma cà rồng đúng không?”
Tôi cười xòa, phất tay: “Thôi nào, ma cà rồng gì chứ, chỉ là trò ảo thuật thôi, chắc bạn đó xem phim nhiều quá rồi!”
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
“Mọi chuyện vừa rồi hoàn toàn là diễn thôi, nếu có hiểu nhầm thì cũng là do mọi người tự tưởng tượng ra thôi. Chúng ta nên bài trừ mê tín, tin tưởng khoa học! Thôi khuya rồi, ngủ sớm dậy sớm cho khỏe mạnh nhé, chúc cả nhà ngủ ngon!”
Tôi tiện miệng nói vài câu rồi thoát livestream, sau đó mở top hot tìm kiếm trong khu vực, càng xem càng lạnh sống lưng.
Dân mạng đúng là lợi hại hơn cả Sherlock Holmes, không chỉ điều tra ra danh tính của Âu Thần Dật và Đường Điềm Điềm, đến cả chuyện tình giữa đội trưởng bảo vệ và cô lao công còn bị khui ra.
Tôi lau mồ hôi lạnh, chụp màn hình rồi gửi hết cho Lăng Duệ.
Mấy chuyện này, giao cho công an nhân dân là được rồi. Dù sao tôi chỉ là một nữ livestream bình thường thôi…
"A a a a!"
"A a a a!"
Hai tiếng hét thảm thiết vang lên.
Một giọng nam.
Lại thêm một giọng nam.
Tôi chạy đến phòng trống phía bắc, trời ạ, người – ma – ma cà rồng đang đánh nhau loạn xạ.
Trì Sác sợ bạn gái cũ khát máu, muốn đưa cho cô ấy một ly nước, ai ngờ lại bị cắn vào tay.
Tiếng hét đầu tiên chính là của Trì Sác.
Tiếng thứ hai… tôi nhìn về phía oán linh đang bị Tống Phi Phi đánh như đánh chó, suýt thì rơi lệ vì thương.
Con oán linh này đúng là đen đủi thật sự.
Hắn chỉ biết thời gian sắp hết, phải kịp thu thập sinh mạng của mấy người chúng tôi trong vòng bảy ngày.
Nhưng hắn không biết, trong phòng tôi, có rất nhiều đồ nhìn như vật trang trí thông thường thực ra đều là pháp khí.
Hắn thấy Trì Sác bị cắn thì muốn lật đổ cái giá cổ trong phòng tôi — giá cổ đó là do Tống Phi Phi mua với giá cao, toàn gỗ nguyên khối, nặng vô cùng.
Nếu Trì Sác bị giá cổ đè trúng, Đường Điềm Điềm bên cạnh sẽ nhân cơ hội thoát ra và hút cạn m.á.u cậu ta ngay.
Phải nói thêm, không phải ma cà rồng nào cũng có thể biến người khác thành ma cà rồng mới, chỉ những con thế hệ cũ, năng lực mạnh như Âu Thần Dật mới làm được.