Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 242: Hành Trình Ở Tương Tây 7
Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:50:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hố thứ ba phía dưới, rất giống phòng giải phẫu trong bệnh viện, còn đặt mấy cái giường phẫu thuật trong bệnh viện.
Trên bệ trưng bày ở giữa, là d.a.o cụ kỳ quái dày đặc.
Phía sau còn có mấy cái hố nữa, màu sắc khác nhau, trong đó có một cái hố ngâm đầy m.á.u tanh tưởi.
Tôi nheo mắt suy nghĩ hồi lâu, có chút hiểu ra.
Hay cho thằng cha này, đây là biến dưỡng thi thành công trình dây chuyền!
Đầu tiên bắt người, sau đó diệt hồn.
Rồi căn cứ vào tình trạng cơ thể của người đó, phân loại riêng xem rốt cuộc luyện thành loại xác nào thì thích hợp.
Những cái hố phía sau, đều là để luyện chế các loại tạp thi.
Huyết thi, bì thi, mao thi, nhục thi…
Kiều Mặc Vũ và Tống Phi Phi cũng ngây người.
Lê Cửu ôm từng người chúng tôi nhảy xuống hố, đặt chúng tôi cùng hàng với những cương thi khác.
Phái Tạp Thi luyện thi rất chú trọng tuyển chọn.
Phải chọn âm nguyệt, âm nhật, âm thời, âm địa.
Điều kiện để người chếc thành tạp thi rất khắc nghiệt, nếu không có nhân lực can thiệp, mấy trăm năm cũng chưa chắc có một.
Phái Tạp Thi làm chuyện nghịch thiên, cưỡng ép luyện người thành thi, quá trình tất nhiên ẽ ngàn khó vạn hiểm, sơ sẩy một chút là công dã tràng.
Bốn người du khách ba lô này cũng coi như số lớn.
Qua ngày hôm qua, dương nguyệt chuyển âm, hôm nay vừa hay lại là âm nhật.
Nếu hôm nay chúng tôi không đến, cả cái hố này đều phải c.h.ế.t ở đây.
"Sư phụ, đều đã chuẩn bị xong!"
Giọng của Lê Cửu vang vọng trong hang động hết đợt này đến đợt khác.
Tôi trừng mắt quan sát hồi lâu, mới phát hiện trong động quả thật chỉ có hai thầy trò Lê Cửu và Lê Kim.
Phái Tạp Thi thu đồ đệ nghiêm khắc, không phải bát tự toàn âm không được luyện thi.
Xem ra người trong thôn nhiều nhất chỉ là người giúp việc của phái Tạp Thi, chứ không phải đệ tử trong môn phái.
Nghĩ thông suốt những điều này, trái tim căng thẳng của tôi cuối cùng cũng thả lỏng.
Hai người thì tốt, hai người còn dễ đối phó.
"Sư phụ, hôm nay luyện loại thi nào?"
Lê Kim vẫn mặc chiếc áo choàng đen rộng thùng thình của mình.
Tháo mũ trùm xuống, cuối cùng cũng cho tôi nhìn rõ mặt ông ta.
Đúng vậy, đây mới là đệ tử phái Tạp Thi trong ấn tượng của tôi.
Mũi tỏi, mắt tam giác, mày chổi xể, mặt rỗ, xấu đến mức khiến người ta tinh thần chấn động.
Lê Kim men theo bậc thang đi xuống hố sâu, khoanh tay đi đi lại lại giữa đám cương thi.
"Mấy đệ tử Huyền Môn kia bắt được chưa?"
"Bọn chúng thân thể tốt, chọn một người luyện nhục thi."
Lê Cửu lập tức vác tôi lên vai đi theo sau Lê Kim, còn dùng sức vỗ hai cái vào m.ô.n.g tôi:
"Sư phụ, dùng người này."
"Người này căn cốt tốt nhất!"
Tôi suýt chút nữa thì tức đến méo cả mũi.
Nhục thi là một trong những loại tạp thi ghê tởm nhất.
Luyện thành rồi, cơ bắp trên người mọc ngang, phồng lên hết cục này đến cục khác, giống như một ngọn núi thịt di động.
Luyện chế nhục thi, yêu cầu rất cao đối với nhục thân của người chếc.
Võ giả đã cố ý rèn luyện gân cốt da thịt, là lựa chọn tốt nhất để luyện chế nhục thi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-242-hanh-trinh-o-tuong-tay-7.html.]
Sau khi l//ột hồn lìa phách người ta, rồi dùng m//áu th//ịt động vật và người sống để nuôi dưỡng.
Nhục thi luyện thành sức mạnh vô cùng, có thể xé xác hổ báo, hung mãnh dị thường.
Lê Cửu vứt tôi lên vai, ba bước hai bước đã mang tôi đến tế đàn.
"Người tu đạo thần hồn ngưng thực, A Cửu, con gia cố trận pháp một chút."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Thêm bảy lá cờ chiêu hồn nữa."
Lê Kim quả nhiên cẩn trọng.
Tôi nhắm mắt bất động, chờ Lê Kim cầm dây thừng tiến lên.
Đột nhiên, tôi mở mắt, đ.ấ.m một quyền vào n.g.ự.c hắn.
"Lão tặc đền mạng!"
Lê Kim không hề phòng bị, bị tôi đ.ấ.m trúng, bay ra khỏi tế đàn ngã xuống đất như diều đứt dây.
Lê Cửu phản ứng cực nhanh.
Gần như ngay khi Lê Kim vừa ngã xuống, hắn đã nhảy ra khỏi hố, sau đó chạy thục mạng về phía sâu trong hang động, trong nháy mắt biến mất khỏi tầm mắt tôi.
Ờ, không hổ là tà môn ngoại đạo.
Đệ tử nôik môn, quả nhiên rất không trọng nghĩa khí.
Lê Kim tuổi đã cao, bị tôi đ.ấ.m bay nửa ngày không bò dậy được.
Tôi không dám khinh thường, ba bước hai bước chạy tới định thừa lúc ông ta suy yếu mà lấy mạng ông ta.
Nhưng khi tôi chạy đến cái hố thứ ba, chỉ nhặt được một chiếc áo bào đen trên mặt đất.
Lê Kim cũng biến mất không dấu vết như Lê Cửu.
Tôi trầm mặt, chỉ cảm thấy lòng mình chìm xuống.
Bên trong hang động này ngoằn ngoèo khúc khuỷu, xung quanh giăng đầy những con đường mòn nhỏ hẹp như mạng nhện.
Muốn tìm sư đồ Lê Kim quen thuộc địa hình ở đây, khó như lên trời.
"Người đâu?"
Kiều Mặc Vũ và Tống Phi Phi cởi áo bào đen chạy tới, lo lắng nhìn xung quanh.
"Tôi vừa thấy lão già đó bay lên, cậu đánh c.h.ế.t ông ta chưa?"
"Má ơi!"
Kiều Mặc Vũ vừa nãy còn đang ngó nghiêng xung quanh hét lớn một tiếng, nhanh chóng lùi về sau lưng tôi, thò nửa cái đầu ra:
"Đó là cái gì vậy!"
Tôi và Tống Phi Phi nhìn theo ánh mắt cô ấy, không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
huyết trì vốn yên tĩnh như nước sôi sùng sục.
"Ục ục, ục ục ~" sủi bọt.
Đột nhiên, hai bàn tay thò ra từ trong hồ.
Dường như có người muốn vùng vẫy trèo ra ngoài, sau đó, là một cái đầu không nhìn rõ mặt.
Nhưng cái đầu vừa nhô lên khỏi mặt hồ, đã bị hai bàn tay khác kéo xuống.
Một tay túm lấy tóc, tay kia ấn đầu xuống.
"Ục ục ục ục ~"
Mặt hồ ở chỗ này lại trở về yên tĩnh.
Nơi khác, lại bắt đầu rục rịch.
Không ngừng có tay thò ra, có đầu nhô lên, sau đó, lại bị những bàn tay khác kéo trở lại huyết trì.
"Oa oa oa đáng sợ quá, muốn ăn dồi lợn Đông Bắc quá đi!"
Kiều Mặc Vũ nuốt nước miếng, nhét một miếng sô cô la lớn vào miệng.
Tạp Thi Phái từ trước đến nay ẩn náu trong những ngọn núi hoang vu, cách biệt với thế giới, không màng thế sự.