Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 219: Âm Phật Bài 9

Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:46:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/707UXcWqnJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Ông là hậu duệ của vị tà thuật sư kia đúng không?"

Thực ra chiếc bùa này, căn bản không hề tồn tại lời nguyền.

A Khun vì muốn kiếm tiền, đã đem bán Phật bài rồi sau đó hại c.h.ế.t người mua trước đó, tuyên bố với bên ngoài là do bị nguyền rủa bởi Phật bài mà chết.

Như vậy, một miếng Phật bài hắn có thể bán cho vô số người, kiếm được nhiều phần tiền.

A Khun đắc ý gật đầu: "Bây giờ cô biết cũng vô dụng thôi, đưa Phật bài cho tôi, nếu không hắn sẽ chết."

"Cáo từ!"

Kiều Mặc Vũ không thèm nhìn A Vũ một cái, kéo tay tôi và Tống Phi Phi xoay người bỏ chạy.

A Khun ngây người, rõ ràng hắn chưa từng thấy loại người chính phái không màng nghĩa khí như chúng tôi.

Kẻ ngốc mới để hắn mặc sức c.h.é.m giết, chúng tôi vừa chạy, hắn chắc chắn sẽ đuổi theo.

Hắn vừa đuổi theo, A Vũ ngược lại an toàn.

"Các người đứng lại cho tôi!"

A Khun dù sao cũng lớn tuổi rồi, căn bản không chạy lại được mấy người trẻ tuổi chúng tôi.

Thấy chúng tôi càng chạy càng xa, A Khun dừng bước chân giận dữ hét lớn.

"Đến đây đi! Talba!"

Talba?

Tôi vừa cảm thấy cái tên này có chút quen thuộc, người của Kiều Mặc Vũ đã từ trên mặt đất bay lên.

Cô ấy bay lên không trung, lưng đập vào một thân cây, ngã xuống đất rất mạnh.

Một miếng Phật bài từ trên cổ cô ấy trôi ra, chậm rãi bay vào tay A Khun.

Phật bài Talba là lúc trước A Khun cho chúng tôi mượn, nói là có thể dùng để đối phó với tấm bùa Cực Âm kia.

Thì ra từ lúc đó, lão già này đã tính kế chúng tôi rồi!

Kiều Mặc Vũ chửi bới từ dưới đất bò dậy, tức giận không thôi.

Lúc trước từ chỗ A Khun lấy đi Phật bài, Kiều Mặc Vũ nghe nói miếng Talba này có thể bán được mấy trăm ngàn, nhất định giành đeo.

Tôi và Tống Phi Phi đều không giành được cô ấy.

A Khun đắc ý nhìn chúng tôi:

"Phật bài Talba tôi đã cung phụng mấy chục năm rồi, muốn sống sót, thì giao ra tấm bùa Cực Âm."

Vừa rồi từ dưới tầng hầm chạy lên, tôi đã nhét tấm bùa Cực Âm vào trong một cái túi đặc biệt.

Trên cái túi này, tôi đã vẽ một trận pháp phong quỷ đơn giản.

Thứ này chỉ có thể phong ấn được ba thành sức mạnh của tiểu quỷ, nhưng bây giờ, tôi quyết định để chúng cắn xé lẫn nhau.

Kumanthong không được cung phụng, giống như con sói đói đỏ mắt, sẽ tiến hành tấn công không phân biệt.

Tôi lấy Phật bài từ trong túi ra, ném lên không trung.

"Đến đây đi, tiểu quỷ c.h.ế.t tiệt!"

Talba không hổ là tà thần nổi tiếng của Thái Lan, trông giống như Quan Âm nghìn tay.

Vô số oán linh và Talba đấu đá lẫn nhau, lão già A Khun bị mấy con âm linh quấn lấy tay chân.

Tôi cầm kiếm đào vừa ch//ém oán linh, vừa lén lút tiếp cận A Khun, thừa dịp ông ta không chú ý đạp một phát lên lưng ông ta.

"A!"

A Khun kêu thảm một tiếng, nằm sấp trên mặt đất bất động như chó ch//ết.

Tôi đạp gãy cột sống của ông ta, dù hôm nay may mắn không chết, sau này cũng sẽ trở thành một phế nhân.

Tống Phi Phi và Kiều Mặc Vũ liều mạng c.h.é.m g.i.ế.c với oán linh để yểm trợ cho tôi, tôi nhanh chóng bày trận pháp.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Hai người quần áo rách bươm, tóc tai rối bời, mặt cũng bị cào xước hết cả.

"Má ơi Linh Châu cậu nhanh lên đi!"

Tôi vừa niệm chú, vừa bày trận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-219-am-phat-bai-9.html.]

"Nhất đoạn thiên ôn lộ, nhị đoạn địa ôn môn, tam đoạn nhân hữu lộ, tứ đoạn quỷ vô môn.

Nhân lai hữu lộ, nhất thiết tà sư tà pháp quỷ vô môn.

Nhược hữu thanh kiểm hồng diện nhân lai sử pháp, đạp tại thiên la địa võng bất dung tình.

Cẩn thỉnh Nam Đẩu lục tinh, Bắc Đẩu thất tinh, ngô phụng Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như lệnh!"

Thiên hạ lôi điện như xà, chiếu sáng khu rừng tối đen tĩnh mịch.

Tinh Thần Trấn Quỷ Trận đại thành, hai miếng Phật bài tan đi tất cả sát khí, lặng lẽ nằm trên mặt đất.

Tôi ngồi phịch xuống đất, mệt đến một ngón tay cũng không muốn động.

Kiều Mặc Vũ và Tống Phi Phi hai người dựa lưng vào nhau nghỉ ngơi, Tống Phi Phi lau mồ hôi:

"Kiều à, đồ vật Lê Yên muốn lần nào cũng kỳ quái hết á.

Lần trước đi Nhật Bản lấy Sát Sinh Thạch, lần này đến Thái Lan lấy Cực Âm Chi Bài, bà ấy rốt cuộc muốn làm gì vậy?

"Còn lại một điều kiện nữa, hy vọng bà ấy đừng đòi cái gì kỳ quái nữa."

Kiều Mặc Vũ than vãn một tiếng nằm sấp trên mặt đất:

"Cậu đừng nói nữa, sắp mệt c.h.ế.t tôi rồi!"

***

Tiểu sinh nổi tiếng của Thái Lan A Lang bị phát hiện chếc thảm trong tầng hầm nhà.

Nghe nói c.h.ế.t trạng vô cùng thê thảm, ngay cả n//ội tạng cũng bị người ta m//óc ra hết.

Tôi nhìn tin tức trên điện thoại, thở dài một hơi.

Kumanthong không được tế phẩm đúng hạn, người đầu tiên nó gi//ết chính là người cung phụng nó.

Hôm đó chúng tôi tuy rằng cướp được bùa rồi chạy về biệt thự, nhưng thời gian trì hoãn ở giữa quá lâu.

Lúc chúng tôi mấy người đánh nhau trên lầu, Kumanthong đã ra tay với A Lang ở dưới tầng hầm rồi.

Một chuyến đi Thái Lan tốt đẹp, vừa theo đuổi thần tượng, vừa tìm bùa, làm chúng tôi mệt bở hơi tai.

Kiều Mặc Vũ cầm lấy Âm Bài khó khăn lắm mới có được, cẩn thận đưa cho Lê Yên.

"Lê tỷ, ba điều kiện, tôi đã hoàn thành hai điều rồi.

"Chỉ là không biết, chị muốn những thứ này để làm gì vậy?"

Lê Yên đang thoải mái nằm phơi nắng trong sân nhà chúng tôi, cô ấy bắt chéo chân ngồi trên ghế xích đu, nâng chén trà lên uống một ngụm.

"Ồ, cái video này thú vị nè.

"Châu Phi không có ma, tại sao ai cũng nói Châu Phi không có ma vậy?"

Lê Yên ngẩng đầu, hứng thú bừng bừng đảo mắt nhìn ba người chúng tôi:

"Các cô giúp tôi đi Châu Phi bắt một con ma đi."

Vậy nên ba người chúng tôi lên núi xuống biển, chính là vì cô ấy rảnh rỗi chơi điện thoại lướt được video ngắn?!

Kiều Mặc Vũ tức giận đứng dậy:

"Lê Yên, chị đừng quá đáng!!!"

Lê Yên khẽ hừ một tiếng, đôi mày lạnh như băng sương.

Vô số rắn đủ màu sắc từ dưới ghế xích đu của cô ấy, lè lưỡi bò về phía chúng tôi.

Kiều Mặc Vũ càng thêm tức giận:

"Mọi người đều thân quen như vậy rồi! Còn nói cái gì giúp nữa!

"Chị đây là không coi chúng em là người nhà!

"Lần này coi như xong, lần sau không được như vậy nữa đâu đó!"

Lê Yên bật cười thành tiếng, như trăm hoa đua nở, đất trời hồi xuân.

Tôi than vãn một tiếng ôm chặt Tống Phi Phi:

"A! Tại sao tôi phải quen Kiều Mặc Vũ chứ! Số tôi sao mà khổ vậy nè!"

Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team Thế Giới Tiểu Thuyết.

Loading...