Tuyết Nhi tức điên lên, chống nạnh còn chưa nói gì thì đã bị Tống Phi Phi bịt miệng lại.
Cô ấy vẻ mặt táo bón, giọng nói khẽ như tiếng muỗi kêu:
"Người ta tên là Phi Nhi, tuần trước vừa tròn mười tám tuổi ~"
Tôi thở dài, nhắm mắt lại đứng dậy:
"Người ta tên là Châu Châu, hôm qua vừa tròn mười tám tuổi!"
A Lang vô cùng vui vẻ, cười mãi, vui đến ngốc nghếch như thằng ngốc vậy.
Anh ta rõ ràng hứng thú nhất với Tuyết Nhi, chắc là thấy cô ấy còn nhỏ tuổi, tính tình mềm mỏng.
Trong thời gian này anh ta không ngừng mời mấy người chúng tôi uống rượu, tôi nhân lúc anh ta không chú ý đều đổ hết vào ghế sofa.
Tôi ngồi bên cạnh anh ta, luôn tìm cơ hội quan sát tấm Phật bài này.
A Khun nói tấm âm bài cực mạnh mang theo lời nguyền, tất cả những người đeo nó đều sẽ c.h.ế.t bất đắc kỳ tử.
Trên tấm bùa này quả thật là tràn ngập sát khí và âm khí, nhưng khí nguyền rủa, tôi lại không nhìn ra được.
"Bé yêu, em cứ nhìn chằm chằm vào Phật bài của anh làm gì?"
Ánh mắt chăm chú của tôi đã gây ra sự chú ý của A Lang, anh ta đưa tay ôm tôi vào lòng, còn đưa tay véo eo tôi một cái.
Kiều Mặc Vũ nắm c.h.ặ.t t.a.y còn lại của tôi, sợ tôi giây tiếp theo sẽ nổi điên làm người bị thương.
Tôi dùng sức nhếch khóe miệng, ép mình lộ ra một nụ cười:
"Tấm Phật bài này trông đặc biệt quá, em chưa từng thấy loại Phật bài nào như thế này bao giờ, chắc là đắt lắm nhỉ?"
Nói đến tấm Phật bài này, A Lang có chút đắc ý.
"Tấm Phật bài này à, đâu phải là lợi hại bình thường đâu!"
Anh ta uống không ít rượu, mặt vừa nóng vừa đỏ.
Anh ta vừa cười khẽ vùi đầu vào cổ tôi, vừa ghé sát tai tôi nói:
"Em muốn biết à? Muốn biết thì đi theo anh vào phòng đi."
Tuyết Nhi sốt ruột, cô ấy kéo lấy cánh tay còn lại của A Lang, còn chưa nói gì thì đã bị Tống Phi Phi bịt miệng lại.
Tôi hướng về phía A Lang ngượng ngùng cúi đầu: "Mẹ nói không được tùy tiện vào phòng của đàn ông, em còn chưa từng yêu ai."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
A Lang càng hưng phấn hơn, kéo tôi đi về phía một căn phòng khác.
Hành lang tầng hầm sâu hun hút hẹp hòi, tôi theo A Lang đi một lúc, mới đến căn phòng ở cuối hành lang.
Sau khi A Lang kéo tôi vào phòng, không thể chờ đợi được nữa mà khóa trái cửa phòng.
Căn phòng này, trông giống một phòng trẻ con hơn.
Ghế xích đu, cầu trượt, búp bê, còn có đủ loại ô tô nhỏ và robot chất đầy một phòng.
Tôi giả vờ kinh ngạc che miệng: "A Lang, chẳng lẽ anh có con rồi sao? Sao lại có cả phòng trẻ con thế này?"
A Lang vui vẻ cười, lồng n.g.ự.c rung động, ánh mắt lấp lánh.
"Châu Châu, em thích trẻ con không?"
Tôi gật đầu, bước tới giật phăng chiếc Phật bài trên cổ áo anh ta:
"Đương nhiên là thích, thích đến mức hễ thấy đứa nào là muốn gi//ết ch//ết đứa đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-217-am-phat-bai-7.html.]
A Lang ngẩn người, rồi nhào tới định giật lại Phật bài.
Tôi vặn ngược hai tay anh ta ra sau, đá vào đầu gối anh ta một cú, anh ta quỳ sụp xuống đất, quay đầu lại nhìn tôi đầy căm phẫn: "Cô nhắm vào Phật bài này?"
Trên chiếc ghế bập bênh bên cạnh treo một mảnh vải đỏ, tôi tiện tay cầm lấy trói hai tay hai chân A Lang lại.
Anh ta u ám nhìn tôi hồi lâu, đột nhiên bật cười.
"Cô hiểu bao nhiêu về chiếc Phật bài này?"
Tôi biết anh ta muốn kéo dài thời gian, nhưng chúng tôi thật sự phải tìm hiểu rõ lai lịch của chiếc bùa này, để còn về báo cáo với Lê Yên.
Hai trăm năm trước, có một gia đình bình thường sinh liền hai cô con gái.
Mẹ và bà của đứa bé tìm đến tà thuật sư để cầu tự.
Họ đem đứa bé gái vừa sinh ra trói lên giàn th//iêu sống, n//ướng khô rồi ngh//iền thành bột, đựng trong lọ chôn ở trước ngõ.
Như vậy, những bé gái muốn đầu thai sẽ bị dọa sợ, không dám đến nữa, gia đình mới có thể sinh được con trai.
Nhưng người mẹ lại liên tiếp sinh thêm bảy cô con gái, những chiếc lọ chôn trong sân ngày càng nhiều.
Đúng lúc này, tà thuật sư lại đến.
Lần này, hắn ta nói cho người mẹ biết sự thật.
Hóa ra tất cả mọi chuyện đều do tà thuật sư chủ mưu.
Hắn ta đã bỏ thuốc vào người mẹ, khiến cô ta chỉ có thể sinh con gái, không thể sinh được con trai.
Thất Linh Thành Sát, dùng bí pháp điều chế bột từ bảy chiếc lọ này, có thể tạo ra Kumathong vô cùng lợi hại.
Người mẹ nghe được tin này, vừa giận vừa tức, vừa hổ thẹn vừa hối hận, tức đến nỗi c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Nhưng cô ta không biết, trái tim mang theo đầy oán hận và phẫn nộ của cô ta, mới là mồi dẫn quan trọng nhất của Thất Linh Kumathong này.
Tà thuật sư m//ổ n.g.ự.c cô ta, lấy đi trái tim.
Chiếc Phật bài Thất Linh Kumathong, cũng từ đó mà thành.
Thất Linh Kumathong có thể giúp người đeo hoàn thành mọi tâm nguyện, chỉ cần mỗi tuần cúng một giọt m.á.u trinh nữ tươi là được.
Hai trăm năm, bảy vạn ba nghìn ngày đêm, số lượng bé gái vô tội c.h.ế.t dưới chiếc bùa này, e rằng ít nhất cũng phải...
Tôi lấy điện thoại ra mở máy tính: 52*200=10400.
Chiếc bùa này lưu truyền đến bây giờ, đã nhuốm m.á.u của hơn vạn người!
"Bốp!"
"Súc sinh!"
A Lang tức giận trừng mắt nhìn tôi:
"Cô làm gì vậy, chiếc bùa này đâu phải do tôi luyện chế, tôi cũng phải bỏ ra một số tiền lớn mới mua được!"
"Tất cả những kẻ đeo và sử dụng chiếc bùa này, đều là súc sinh!"
"Kẽo kẹt, kẽo kẹt, kẽo kẹt~"
Chiếc ngựa gỗ trong phòng đột nhiên bắt đầu lắc lư, mấy con búp bê tạo hình như thật cũng há miệng ra khóc òa lên.
A Lang đắc ý cười: "Vào đến căn phòng này rồi, cô đừng tưởng mình còn có thể đi ra được.
"Cô lấy được Phật bài thì sao chứ, hôm nay là đến giờ cúng tế rồi, không có vật tế, tất cả chúng ta đều sẽ chết."