Kiều Mặc Vũ trợn to mắt bịt miệng, vừa kinh vừa sợ lùi lại một bước.
Tống Phi Phi thừa cơ đưa tay ra, nhanh chóng véo ông ta một cái.
Tôi vội lấy điện thoại ra chụp một tấm ảnh đưa cho ông ta:
"Ối chà, vết thương bầm tím hết cả rồi, trên này còn có cả thi độc đó!"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Để bảo toàn tính mạng, Pava đau khổ cho chúng tôi một địa chỉ.
Tên tà thuật sư này là A Khun, chuyên làm bùa Kumathong.
Kumathong, âm bài, thuật hàng ma được xem là ba loại tà thuật lớn của Thái Lan.
Nuôi Kumathong hay còn gọi là nuôi tiểu quỷ, bùa Kumathong, chính là làm tiểu quỷ thành hình dạng Phật bài, để người cung phụng đeo trên người.
Việc đeo Phật bài bình thường, vốn có rất nhiều điều cấm kỵ.
Ví dụ như khi tắm không được đeo, khi quan hệ không được đeo, khi ngủ không được đeo.
Còn việc cúng bái bùa Kumathong thì càng ly kỳ hơn.
Có loại cần người cung phụng ăn sống thịt máu, có loại cần phải ngâm bùa vào sữa người sau mỗi ba ngày.
Chỉ cần sơ sẩy một chút, sẽ dễ bị Kumathong phản phệ.
Đương nhiên, công hiệu của bùa Kumathong cũng là tốt nhất.
Rất nhiều bùa chính bài không những công hiệu yếu ớt, mà còn cần phải đeo lâu dài năm này qua tháng nọ.
Còn bùa Kumathong, sẽ thấy hiệu quả ngay lập tức, chỉ là, hiệu quả càng lớn, hậu kỳ phản phệ cũng càng ghê gớm.
Nơi ở của A Khun cực kỳ xa, A Vũ lái xe mấy tiếng đồng hồ, ba người chúng tôi ngủ đẫy một giấc mới đến nơi.
"Ghê thật, đây là đến biên giới Thái Miến rồi đúng không?"
A Vũ xoa xoa cổ bước xuống xe, vươn vai một cái thật lớn.
"Tà thuật sư làm âm bài đều ở những nơi trị an hỗn loạn. Những nơi này quản lý không được nghiêm, để tiện cho họ thu thập vật liệu đó mà!"
Có A Vũ, quả thật tiết kiệm cho chúng tôi không ít chuyện.
Tên này lanh lợi, lại tinh thông tiếng Thái tiếng Trung, quả thực là một ứng cử viên hướng dẫn viên du lịch hoàn mỹ nhất.
"A Khun thực sự ở đây sao?"
Ba người chúng tôi đứng trước một cái sân rách nát, thực sự không muốn bước vào.
Sân được xây bằng gạch đỏ, cổng sắt mở toang, có thể nhìn thấy trong sân nhỏ chất đầy đủ loại rác thải.
Giấy vụn cũ, thùng nhựa vô dụng, thậm chí còn có một chiếc xe đạp bỏ hoang.
Trong sân này bốc mùi hôi thối, từng đàn từng đàn ruồi vo ve bay lượn trong sân.
Nhìn thế nào, đây cũng là một trạm thu mua phế liệu vừa bẩn vừa nát.
Kiều Mặc Vũ hít một hơi thật sâu, sau đó nôn khan một tiếng:
"Tôi ngửi thấy mùi thi du, chắc là ở đây không sai đâu."
"Đại sư A Khun! Ngài có ở đó không!"
"Yên lặng!"
Một ông lão gầy gò đột nhiên từ trong nhà đi ra, ánh mắt âm trầm nhìn chằm chằm chúng tôi.
Trên người ông ta có một luồng khí tức khiến tôi vô cùng khó chịu, xem ra người này chính là A Khun.
Nghe chúng tôi muốn mua âm bài, A Khun cười, giọng nói như tiếng chuông vỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-215-am-phat-bai-5.html.]
"Các người tìm nhầm người rồi, tôi không bán âm bài."
A Vũ có hơi sốt ruột, tôi nháy mắt ra hiệu cho cậu ta, chăm chú nhìn vào mắt A Khun.
"Chúng tôi muốn mua, không phải âm bài bình thường, mà là cực âm chi bài."
Sắc mặt A Khun, lập tức biến đổi.
Ông ta quả nhiên biết cực âm chi bài!
Kiều Mặc Vũ lập tức đưa tay lấy từ trong túi của Tống Phi Phi ra hai xấp tiền đặt lên bàn:
"Chúng tôi có rất rất nhiều tiền!"
Cơ mặt trên mặt A Khun động đậy một chút, Kiều Mặc Vũ lập tức lại lấy ra hai xấp tiền.
"Cái cực âm chi bài này..."
Kiều Mặc Vũ trực tiếp ném cái túi của Tống Phi Phi qua.
Tống Phi Phi vỗ một phát vào đầu cô ta: "Cô ngốc à, cái túi này còn đắt hơn tiền ở trong!"
A Khun cuối cùng không chống lại được công kích bằng tiền của Tống Phi Phi.
A Khun nói, cái gọi là cực âm chi bài, chính là bùa Kumathong mang theo lời nguyền tà linh.
Cái bùa này có thể khiến người ta có được mọi thứ muốn có, nhưng cũng sẽ cướp đi linh hồn của người đeo.
Muốn không bị phản phệ, cần phải mỗi tuần cung phụng cho bùa một trinh nữ.
Máu của trinh nữ, là cống phẩm mà cực âm chi bài thích nhất.
Mà bây giờ, cái bùa này ở trong tay A Lang.
Thấy ba người chúng tôi vẻ mặt mờ mịt, A Vũ vỗ đầu một cái, mở điện thoại ra tìm một tin tức.
"A Lang là nam minh tinh hot nhất hiện nay trong nước, đỉnh lưu! Fan hâm mộ của anh ta có thể xếp hàng từ đây đến mặt trăng."
Vì nhận được không ít tiền, A Khun cho chúng tôi mượn một cái chính bài rất lợi hại.
Đây là một lá bùa Talba. Talba là tà phật nổi tiếng của Thái Lan, trong truyền thuyết nó có thể ăn quỷ thần.
A Khun nói, cực âm chi bài quá tà môn, nếu như trong quá trình lấy cực âm chi bài chúng tôi gặp phải nguy hiểm, có thể lấy bùa Talba ra.
Chúng tôi rời khỏi chỗ A Côn, lại không ngừng nghỉ mà chạy đến Bangkok.
Bởi vì A Lang tối nay có buổi gặp mặt fan ở Bangkok.
Lý tưởng thì màu hồng, hiện thực thì trần trụi.
Vạn vạn không ngờ, buổi gặp mặt fan lại có nhiều người đến thế.
Mấy người chúng tôi bị chen chúc ở vòng ngoài cùng, ngay cả bóng dáng của A Lang cũng không thấy.
"Ấy da, cho qua một chút, cho tôi vào trước, tôi là sinh viên!"
Kiều Mặc Vũ cố gắng chen vào đám đông, bị một cô gái dùng sức đẩy một cái.
Cô gái này tay cầm bảng đèn, trên mặt dùng sơn đỏ viết hai chữ A Lang, trên áo cũng in hình của anh ta, xem ra là fan cuồng nhiệt.
"Cô chen cái gì! Cô là người của hội fan hâm mộ chúng tôi à!"
Hội fan hâm mộ, ba người chúng tôi nhìn nhau, nảy ra một chủ ý.
"Em gái này, chị thực sự rất thích A Lang, là fan cuồng của anh ấy!
"Cho hỏi làm thế nào để gia nhập hội fan hâm mộ vậy?"
Cô gái nhìn thấy chiếc vòng tay mà Tống Phi Phi đang đeo, mắt sáng lên.