"Phì phì phì! Nước này sao mà thối thế!"
Kiều Mặc Vũ lau mặt, thấy là tôi kéo cậu ta xuống nước, thần sắc cứng đờ.
"Hì hì, Linh Châu, cậu về rồi à!"
"Tôi vừa nói với Tống Phi Phi đấy! Linh Châu ra tay, một người địch hai!"
Tống Phi Phi bơi lên thuyền xong, vô cùng ân cần kéo tôi lên.
"Ái da, Linh Châu, cậu vất vả rồi! Mệt không, có cần tôi đ.ấ.m vai, bóp lưng cho cậu không?"
Tôi vừa định mắng cho một trận hai tên vô nhân tính này, Chu Bình Uyên đột nhiên ôm bụng kêu thảm một tiếng.
"A!"
Chu Bình Uyên dùng sức ôm bụng, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay, bộ dạng chịu đựng nỗi đau cực lớn.
"Anh làm sao vậy?"
Ba người chúng tôi nhanh chóng vây quanh Chu Bình Uyên, tôi kéo tay anh ta bắt mạch.
Mạch đập mạnh mẽ, nhịp điệu đều đặn, hoàn toàn nhìn không ra có bất kỳ bệnh tật gì.
Lòng bàn tay Chu Bình Uyên lạnh băng, tôi đưa tay sờ sau gáy anh ta, chạm vào như một khối sắt lạnh.
Đây là triệu chứng âm khí nhập thể.
Tôi nghi hoặc kéo áo anh ta ra, quả nhiên phát hiện một vòng chỉ đỏ quen thuộc trên rốn anh ta.
Mắt Kiều Mặc Vũ và Tống Phi Phi suýt lồi ra ngoài, tôi cũng cạn lời.
"Cô quá đáng thật đấy!"
"Tôi biết cô khó đầu thai, nhưng cũng không thể tùy tiện nhập vào người ta chứ?"
Chu Bình Uyên bị sản quỷ nhập vào người, không chỉ vậy, con sản quỷ này còn rút cả huyết nhử.
Nghe thấy câu này, Chu Bình Uyên suýt khóc.
Anh ta há miệng, nhưng lại phát ra giọng nữ the thé chói tai.
"Tôi mặc kệ! Trên người các người đều có pháp khí không nhập được, tôi chỉ có thể nhập vào anh ta thôi!"
"Tôi theo cái sản phụ kia suốt ba tháng! Khó khăn lắm mới tìm được cơ hội chuẩn bị đầu thai!"
"Các người phá hoại việc tôi tìm người c.h.ế.t thay, kết quả bây giờ thì sao, cô ta chẳng phải cũng c.h.ế.t rồi sao!"
Con sản quỷ này thật là vô lễ mà!
Ba người chúng tôi nhẫn nại thương lượng với nó nửa ngày, cuối cùng miễn cưỡng đạt được thỏa thuận.
Sản quỷ giúp chúng tôi đối phó với lươn chó đầu chó điện quang, chúng tôi hứa sau khi xong việc sẽ siêu độ cho nó, mở cửa sau giúp nó đầu thai vào một nơi tốt.
Đa phần quỷ quái đều sợ sấm sét, nhưng điều khiến tôi bất ngờ là loài quỷ sản này lại không quá sợ dòng điện phát ra từ loài lươn đầu chó.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Sấm sét chia thành âm điện và dương điện, dương điện khắc chế âm vật, âm điện khắc chế dương vật.
Mà thứ phát ra từ lươn đầu chó, chính là âm điện.
Tôi bực bội vỗ trán, vậy mà lại quên mất chuyện này!
Vậy nên, lá bùa Ngũ Lôi trong tay tôi vẫn có thể dùng để g.i.ế.c lũ lươn đầu chó này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-209-quai-vat-dau-cho-7.html.]
Quỷ sản từ cơ thể Chu Bình Uyên chui ra, chủ động nhập vào chiếc thuyền cứu sinh.
Thuyền bắt đầu tự động di chuyển không cần gió, đưa chúng tôi lướt nhanh trên mặt biển.
Tôi nhét một xấp bùa vào tay Chu Bình Uyên, dặn dò cách sử dụng rồi cùng Kiều Mặc Vũ và Tống Phi Phi nhào xuống nước.
Kiều Mặc Vũ quyến luyến nắm tay Chu Bình Uyên:
"Mấy lá bùa này đắt lắm đó, anh phải tiết kiệm mà dùng nha!"
"Đừng dùng lung tung khi chưa cần thiết, biết chưa?"
"Thôi được rồi, đưa tôi vài lá, tôi sẽ thị phạm cho anh cách dùng đúng."
Tôi không thể nhịn được nữa, đeo mặt nạ cho Kiều Mặc Vũ rồi kéo cô ấy lặn xuống.
Đây là lần đầu tiên tôi lặn ở vùng biển sâu như vậy.
Xung quanh tĩnh lặng và tối tăm, dường như cả thế giới chỉ còn lại một mình tôi và hai con cẩu.
Ánh đèn pha trên đầu nhanh chóng bị bóng tối nuốt chửng.
Dưới đáy biển không thấy bất kỳ sinh vật sống nào, ngay cả những con lươn đầu chó cũng biến mất.
Trong không gian tăm tối vô tận này, người ta dễ dàng mất cảm giác về thời gian.
Chúng tôi dường như đã lặn vài phút, có lẽ đã lặn vài giờ.
Nếu có ai mắc chứng sợ biển sâu ở đây, chắc đã đầu thai được vài kiếp rồi.
Càng lặn sâu, cuối cùng trước mắt cũng xuất hiện những đốm sáng.
Ánh sáng ngày càng dày đặc, dường như chúng tôi không còn ở dưới đáy biển, mà đang lạc vào giữa một bầu trời đầy sao.
Tôi cứng đờ người, dừng lại giữa dòng nước, thậm chí còn vô thức thở chậm lại.
Chỉ cần lặn thêm vài mét nữa là đến đáy biển.
Không giống như thế giới dưới đáy biển đầy màu sắc mà người ta thường thấy trên TV, nơi đây hoang vu tiêu điều.
Sáu cây gỗ trầm hương khổng lồ sừng sững theo phương vị chòm sao Bắc Đẩu, còn một cây nằm ngang trên mặt đất, trên đó chằng chịt những con lươn đầu chó.
Tôi cẩn thận bơi đến một cây gỗ trầm hương, đưa tay sờ vào, lớp tảo bên ngoài bị lau đi, lộ ra những sợi tơ vàng lấp lánh.
Thứ tốt đây rồi, vậy mà lại là loại gỗ trầm hương tơ vàng cực phẩm!
Kiều Mặc Vũ kích động nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, ánh mắt sáng rực còn hơn cả đèn trên đầu.
Gỗ trầm hương từng chôn sâu dưới lòng đất từ 3000 năm đến 12000 năm, thậm chí có những cây đến hàng vạn năm.
Trong quá trình biến đổi lâu dài, cấu trúc bên trong của những thân cây này đã có những thay đổi lớn, khiến mật độ của chúng còn lớn hơn cả kim loại.
Người xưa gọi nó là "tinh hoa của cây, hồn của gỗ".
Mà gỗ trầm hương tơ vàng, lại là loại gỗ cực phẩm được chôn sâu trong mỏ vàng hơn vạn năm.
Chúng có màu đen tuyền, trong đen lại có những tia vàng, còn quý giá và rực rỡ hơn cả gỗ nan vàng.
Gỗ trầm hương thông thường có tác dụng trừ tà tránh họa, gỗ trầm hương tơ vàng lại mang sát khí của kim loại, có tác dụng khắc chế cực lớn đối với vạn vật.
Cái trận Thất Tinh Trấn Tà này lại dùng bảy cây gỗ trầm hương tơ vàng làm vật trấn yểm, thật là một món đầu tư lớn.
Tôi hướng mắt về cây gỗ trầm hương tơ vàng nằm ngang trên mặt đất.
Đây là vị trí của sao Khai Dương trong chòm sao Bắc Đẩu, Khai Dương là hồn của sao Bắc Cực, cũng là mắt trận.