Cô gái mà Bách Linh nhập vào, tôi vốn đã xóa đoạn ký ức đó của cô ấy, thần không biết quỷ không hay đưa cô ấy về nhà.
Giờ tốt rồi, người ta thấy video này, chắc chắn sẽ tìm đến tận cửa, lúc đó tôi phải giải thích thế nào?
"Đừng cãi nhau nữa, ăn cơm trước đi."
Thủy quỷ Hà tỷ bay tới, nhìn tôi với vẻ mặt đầy yêu thương: "Linh Châu, chị làm cho em thịt kho, bông cải xanh xào tỏi, và một tô canh đậu phụ cá diếc."
"Em đi ăn cơm trước đi, chiều còn phải mở cửa làm ăn nữa."
Hà tỷ là con quỷ tôi nhặt được, cũng là con quỷ đặc biệt nhất trong số tất cả những con quỷ tôi từng gặp.
Cô ấy không có ký ức, không nhớ mình là ai, c.h.ế.t như thế nào, quên sạch mọi chuyện quá khứ.
Tôi nhặt được cô ấy ở bờ sông, cô ấy đứng đờ đẫn bên đường, toàn thân đầy rong rêu.
Lời đầu tiên khi thấy tôi chính là: "Cô biết tôi là ai không?"
Vì cô ấy không biết tên mình, tôi lại nhặt được cô ấy ở bờ sông, nên chúng tôi đều gọi cô ấy là Hà tỷ.
Hà tỷ thích nhất là nấu cơm và dọn dẹp nhà cửa, có cô ấy, căn nhà tôi ở được cô ấy dọn dẹp sạch sẽ, không còn một hạt bụi.
Cô ấy còn nấu đồ ăn ngon cho tôi ba bữa một ngày, tôi nghĩ, khi còn sống cô ấy chắc chắn là một người mẹ rất yêu thương con cái.
Ăn xong bữa cơm với tâm trạng lo lắng, tôi đổi tấm biển ở cửa thành "Đang mở cửa".
Bốn con quỷ tự làm việc của mình, quay về nhà ma chủ đề của riêng mình.
Nhà ma chủ đề đầu tiên do Hà tỷ phụ trách.
Đối với nhà ma này, Hà tỷ rõ ràng có ý tưởng riêng của mình, nhiều thứ ở trong đều được mua theo sự kiên trì của cô ấy.
Căn phòng được trang trí thành một căn hộ hai phòng kiểu cũ. Phòng khách không lớn, nhà bếp kiểu cũ, và một nhà vệ sinh trang trí đơn giản, trong nhà vệ sinh đặt một bồn tắm gốm sứ đã cũ. Trên bồn tắm nổi vài sợi rong rêu, trước gương ở bồn rửa mặt, có một ngọn nến đang cháy. Ánh nến chập chờn, khiến căn phòng vốn đã âm u càng thêm đáng sợ.
Trong mỗi nhà ma đều giấu một chìa khóa, chỉ khi tìm được chìa khóa, mới có thể mở cửa căn phòng ma tiếp theo.
***
Giang Bắc Châu là một blogger khoa học nổi tiếng trên một nền tảng nào đó, nhưng điều khiến anh nổi tiếng không phải là chương trình phổ cập khoa học của anh, mà là vẻ ngoài nổi bật.
Đôi mắt đào hoa đẹp, làn da trắng mịn, cùng với khí chất ấm áp, sạch sẽ và dịu dàng, khiến anh giống hệt hình mẫu người yêu đầu tiên trong trái tim của vô số cô gái.
Hôm nay anh ta đang livestream, nhưng phát hiện ra bình luận của rất nhiều người hâm hộ đang tràn khắp màn hình, muốn anh đi khám phá nhà ma.
"Chủ phòng ơi, anh có thể đến nhà ma ở khu vui chơi Khai Tâm livestream không, nghe nói chủ quán là một cô gái rất xinh đẹp!"
"Đúng đấy, chủ phòng ơi, cái nhà ma đó tôi đã đến tuần trước, thật sự quá đáng sợ, tôi thậm chí cảm thấy mấy con quỷ ở đó đều là thật!"
"Muốn xem khám phá nhà ma, ai muốn xem bấm số 1 cùng tôi."
Nhìn thấy những con số 1 dày đặc trên màn hình, Giang Bắc Châu nở một nụ cười vừa bất lực vừa dịu dàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-2-nha-ma-cua-toi-co-ma-that-2.html.]
Ý kiến của fan mà, phải nghe thôi, anh thu dọn đồ đạc mang theo điện thoại, xuất phát.
"Xin chào, chào mừng đến nhà ma Mao Sơn!"
Tôi ngẩng mặt lên nhìn anh chàng đẹp trai trước mặt với nụ cười lộ 8 chiếc răng trắng tiêu chuẩn, đồng thời nhác thấy trên màn hình điện thoại anh ta đang cầm hiện lên nhiều chữ:
"Ôi, chị gái nhà ma xinh quá!"
???
Đang làm gì vậy?
Giang Bắc Châu nhìn tôi với ánh mắt xin lỗi rồi mỉm cười: "Xin chào, xin hỏi nhà ma của bạn có thể livestream không?"
Livestream?
Nghe Tiểu Minh nói, cái này bây giờ rất hot, nhiều người làm ăn không khá giả đều đi tìm người livestream bán hàng.
Tôi nghĩ đến số dư ba chữ số trong tài khoản ngân hàng, nhiệt tình gật đầu.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Giang Bắc Châu cầm điện thoại đi vào, còn tôi lấy máy tính bảng ra, mở camera giám sát trên đó.
Để đảm bảo an toàn cho nhà ma, tôi đã lắp rất nhiều camera trong mỗi nhà ma, dù sao họ đều là những ác quỷ thật sự, mặc dù dưới sự huấn luyện của tôi họ đã không còn làm hại người nữa, nhưng vẫn phải cẩn thận.
Chỉ thấy Giang Bắc Châu vừa đẩy cửa ra đã đứng hóa đá tại chỗ, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin được.
Hả? Nhà ma của tôi đáng sợ đến vậy sao?
Hà tỷ còn chưa xuất hiện mà!
***
Giang Bắc Châu run rẩy đưa tay, chạm vào một chiếc gối có hoa văn cực kỳ quen thuộc trên ghế sô pha, cảm giác mềm mại, giống hệt với gối mẹ anh đã làm trước đây.
Còn có cả tấm khăn trải bàn trên bàn trà, cũng là loại sọc ca rô màu xanh lá mà mẹ thích nhất.
Anh lau nước mắt, nỗi nhớ mẹ trong lòng dâng trào mãnh liệt.
Cha của Giang Bắc Châu đã mất trong một vụ tai nạn xe hơi khi anh mới ba tuổi, chính mẹ anh một mình vừa làm cha vừa làm mẹ nuôi anh khôn lớn.
Vào năm anh học lớp 11, sau khi tan học tối muộn và trở về nhà, anh phát hiện mẹ đã mất tích.
Từ đó về sau, anh không bao giờ gặp lại mẹ nữa. Mọi người đều nói chắc mẹ anh đã gặp tai nạn, không biết c.h.ế.t ở đâu rồi, nhưng anh chưa bao giờ từ bỏ việc tìm mẹ, anh vẫn tin chắc mẹ anh còn sống.
Để có nhiều người giúp anh tìm mẹ hơn, anh trở thành người nổi tiếng trên mạng, làm một blogger có hàng triệu người theo dõi, và cũng định kỳ đăng ảnh của mẹ mình lên mạng, nhưng chưa bao giờ nhận được bất kỳ tin tức nào.
***
Tôi nhíu mày nhìn Giang Bắc Châu, anh ta ngồi trên ghế sô pha vùi mặt vào tay, nửa ngày không nhúc nhích.
Nhà ma của tôi không đáng sợ đến thế sao?
Không được, anh ta đang livestream, tôi không thể để anh ta làm hỏng việc làm ăn của tôi!