Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 191: Âm Dương Sư 6
Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:40:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6KroxNriOP
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Trong nước chúng ta bây giờ ngoài những kẻ lừa đảo ra, thì còn có Âm Dương gia nào chứ?"
"Sau khi thành lập nước không cho phép thành tinh biết không hả?!!! Những thứ các người làm, toàn là mê tín phong kiến!"
Hừ, cái tính nóng nảy này của tôi!
Ngay lúc tôi không nhịn được muốn động tay động chân, thì trên người Sơn Đồng truyền đến một tràng âm thanh "răng rắc".
"Răng rắc~ răng rắc răng rắc răng rắc~"
Tôi đẩy Hạ Vĩ Kỳ ra một bên, tiện tay kéo Kiều Mặc Vũ và Tống Phi Phi dùng sức ném về phía sau.
Những khối băng trên người Sơn Đồng nhanh chóng nứt ra, một tảng đá lớn bay về phía vị trí mà mấy người chúng tôi vừa đứng.
Đá rơi xuống đất, vỡ thành mấy mảnh, một mảnh còn trúng vào bắp chân của tôi.
Sơn Đồng nhe răng trừng mắt nhìn chúng tôi, lông đỏ dựng đứng cả lên, đôi mắt vốn đen láy biến thành màu tím quỷ dị.
"Sơn Đồng mắt tím! Con Sơn Đồng này sống hơn năm trăm năm rồi!"
Kamo Hiro ngã xuống đất kinh hô lớn tiếng, khuôn mặt vốn đã trắng bệch lại thêm vài phần xanh xao.
Tôi kinh hãi nhìn con Sơn Đồng gầy gò, cái đuôi ngắn ngủn của nó, lại có tuổi thọ hơn năm trăm năm?
Sơn Đồng trợn mắt nhìn xung quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Tuyết Nữ đang trôi lơ lửng bên cạnh.
Nó rít lên một tiếng chói tai, như một quả đạn pháo b.ắ.n về phía Tuyết Nữ.
Lúc này tôi mới nhìn rõ, đầu đuôi của nó bị thiếu một đoạn, trông có vẻ như bị người ta dùng kiếm c.h.é.m đứt.
Tuyết Nữ quay người muốn chạy, nhưng lại bị Sơn Đồng túm lấy chân.
Trên không trung vung lên một vòng băng màu xanh lam, Sơn Đồng vung Tuyết Nữ trên không trung đến mười mấy vòng.
Cuối cùng Sơn Đồng túm tóc Tuyết Nữ ba chân bốn cẳng leo lên một bên cây, nó leo lên đỉnh cây cao hơn chục mét, cưỡi lên người Tuyết Nữ nhảy thẳng xuống.
"Tuyết Cơ!"
Kamo Hiro giơ tay lên kêu xé lòng, Hạ Vĩ Kỳ cũng bị dọa khóc.
"Phải làm sao đây, Tuyết Cơ c.h.ế.t thì Hiro sẽ bị đuổi khỏi gia tộc mất!"
Tuyết Nữ là yêu vật cao cấp, nhà Kamo để bắt được nó chắc chắn đã tốn không ít tiền của.
Nếu c.h.ế.t trong tay Kamo Hiro, anh ta không những mất tư cách người thừa kế, mà còn phải chịu sự giận dữ và trừng phạt của gia tộc.
Ngay trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc này, tôi chạy nhanh về phía Sơn Đồng, và sau khi chạy lấy đà xong thì nhảy lên cao trên không trung.
"Đạo pháp tự nhiên, Càn Khôn vô cực, sắc!"
Một lá bùa vàng từ trong tay tôi b.ắ.n ra, ghim vào trán Sơn Đồng.
Sơn Đồng ngay lập tức giống như bị người ta điểm huyệt, thẳng tắp từ trên không trung rơi xuống.
Tuyết Nữ được tự do cũng nhanh chóng giãy khỏi tay nó, chật vật xoay mấy vòng rồi trôi sang một bên.
Kamo Hiro trợn mắt há hốc mồm, nửa ngày mới lắp bắp nói được:
"Đây, đây chẳng lẽ là Âm Dương Phá Tà Phù trong truyền thuyết?!!!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-191-am-duong-su-6.html.]
Tôi không để ý đến anh ta, mà nhân lúc Sơn Đồng ngã xuống đất, lấy ra một cái lọ nhỏ, lấy đi nửa lọ sinh mệnh chi thủy trên đỉnh đầu nó.
Con Sơn Đồng này giống như xe tăng trong game vậy, sức mạnh vô cùng, nhưng kháng phép lại rất yếu.
Trước đó tôi bị nó đánh choáng váng hết cả rồi, đến một lá bùa cũng không kịp dùng.
Kamo Hiro thở hổn hển, mắt không chớp nhìn chằm chằm lá bùa trên đỉnh đầu Sơn Đồng.
Trong mắt anh ta tỏa ra ánh sáng cuồng nhiệt, Hạ Vĩ Kỳ gọi anh ta mấy lần cũng không phản ứng.
"Tôi không nhìn nhầm đâu, đây chắc chắn là Âm Dương Phá Tà Phù!"
"Thì ra truyền thuyết là thật, tổ tiên khi học Âm Dương thuật từ thời nhà Đường, chỉ học được một phần, không kịp học Phù Lục Thần Thư."
Hạ Vĩ Kỳ có chút xấu hổ, ánh mắt cô ta né tránh không dám nhìn thẳng vào mấy người chúng tôi, chỉ vươn tay kéo Kamo Hiro:
"Hiro anh không sao chứ?"
"Yêu lực của Tuyết Nữ quá mạnh, anh mau thu cô ấy lại đi, cẩn thận không chống đỡ được."
Kamo Hiro lúc này mới bừng tỉnh như một giấc mơ, anh ta cười xin lỗi mấy người chúng tôi, rồi quay người lại nháy mắt với Tuyết Nữ.
"Bùm!"
Cơ thể Tuyết Nữ nổ tung trên không trung, tung ra vô số bông tuyết.
Màn rút lui này thật là hoa lệ, tôi vừa định cảm thán, thì chỉ nghe thấy một tiếng "vút".
Tôi vội quay đầu lại nhìn, lá bùa trên trán Sơn Đồng biến mất, nó lao về phía rừng núi như một mũi tên rời cung.
Con Sơn Đồng này bị tôi lấy đi một nửa sinh mệnh chi thủy, tốc độ cũng giảm đi rất nhiều.
Tôi bước chân ra định đuổi theo, Kamo Hiro túm lấy tôi.
"Đừng đuổi nữa, trời tối quá rồi, nhiệt độ trong núi sẽ càng ngày càng thấp, chúng ta phải nhanh chóng tìm một chỗ nghỉ ngơi."
Sau khi thu hồi Tuyết Nữ, sắc mặt Kamo Hiro hồng hào hơn rất nhiều, anh ta nhíu mày nhìn về phía Sơn Đồng rời đi, vô cùng khó hiểu:
"Kỳ lạ, tôi nhớ trong sách nói Âm Dương Phá Tà Phù có thể trấn tà bảy ngày, tại sao mới hai ba phút đã hết tác dụng rồi?"
Nghe vậy, Hạ Vĩ Kỳ lập tức phấn chấn hẳn lên:
"Ôi chao, em đã bảo bên em căn bản là không có truyền thừa của Âm Dương học phái nào rồi mà!"
"Quả nhiên, Lục Linh Châu các người ngàn năm Mao Sơn, cũng chỉ học được một chút da lông thôi nhỉ?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Haizz, Âm Dương thuật pháp của nước chúng ta sớm đã suy tàn rồi, bây giờ Âm Dương học lợi hại nhất vẫn phải xem nhà Kamo."
"Hừ!"
Kiều Mặc Vũ cười lạnh một tiếng, nháy mắt với tôi.
"Âm Dương Phù bị tiểu Nhật tử kia thu lại rồi, anh ta nhân lúc chúng ta đều đang xem Tuyết Nữ mà ra tay."
Tôi hiểu rõ trong lòng, Kamo Hiro người này ánh mắt láo liên, còn có cái mũi khoằm.
Những thứ này đều là tướng người tâm thuật bất chính, nhưng Hạ Vĩ Kỳ người này quá đáng ghét, tôi lười đi quản cô ta.
Hạ Vĩ Kỳ trên đường đi líu ríu như chim sẻ, thiếu chút nữa là thổi phồng Kamo Hiro lên tận trời rồi.
Các bạn hãy theo dõi Thế Giới Tiểu Thuyết trên KhỉD nhé.