Đều là bắt quỷ trừ tà, tại sao đãi ngộ của người với người lại khác nhau nhiều như vậy?
Trong ánh mắt như d.a.o băng của Tống Phi Phi, tôi và Kiều Mặc Vũ trước sau bò ra khỏi hồ bơi.
Kamo Hiro nói tiếng Trung cực kỳ tốt, nhẹ nhàng nhỏ nhẹ, văn chất nho nhã, rất nhanh đã chiếm được cảm tình của mọi người.
Tống Phi Phi thật sự tức giận, suốt cả quá trình mặt mày cau có, đến cười cũng không cười một cái.
"Hủy bỏ nướng, không ăn nữa, ăn cái rắm!"
Sau khi buổi tụ tập kết thúc, mấy người bạn của Tống Phi Phi đều thay đồ thể thao, nói là sẽ đến một căn nhà gỗ trên núi tụ tập tiếp.
Hạ Vĩ Kỳ thân mật dựa vào vai Kamo Hiro, vẻ mặt vô cùng đắc ý:
"Căn nhà gỗ đó không đơn giản đâu, nghe nói, bên trong có Minh Ốc đó!"
Minh Ốc là một loại yêu quỷ sống dưới sàn nhà, thường xuất hiện trong những ngôi nhà cổ kính cũ kỹ.
Mỗi khi chuẩn bị đi ngủ vào ban đêm, một nơi nào đó trong nhà sẽ bắt đầu kêu cót két, đây thường là trò đùa của Minh Ốc.
Minh Ốc có vóc dáng rất nhỏ bé, lớn lên cũng chỉ cao bằng ngón tay người, thích xuất hiện vào nửa đêm.
Chúng cầm theo công cụ, đi lại khắp nơi trong nhà gỗ, thấy chỗ nào không thích sẽ động tay tháo dỡ.
"Tống Phi Phi, lát nữa dẫn các cậu đi xem quỷ thật, cậu đừng có mà sợ vỡ mật đó!"
Hạ Vĩ Kỳ đảo mắt, ánh mắt dừng lại trên mặt tôi và Kiều Mặc Vũ có hơi lâu.
Xem ra những gì chúng tôi giới thiệu trước đó, khiến cô ấy vô cùng không đồng tình.
Tống Phi Phi bất lực biện minh vài câu:
"Linh Châu và Kiều Mặc Vũ cũng rất lợi hại..."
Lần này ngay cả Kamo Hiro cũng cười, anh ta nhướng mày, trêu chọc nhìn chúng tôi:
"Âm dương sư trực thuộc Âm Dương Liêu, hiện tại tôi là Thứ Quan Âm Dương Trợ, phẩm cấp Tòng Lục Vị, không biết hai vị là phẩm cấp gì?"
Tòng Lục Vị?
Thấy ánh mắt mờ mịt của chúng tôi, Kamo Hiro kiên nhẫn giải thích:
"Tòng Lục Vị tương đương với quan lục phẩm thời cổ đại ở Trung Quốc, đặt vào bây giờ thì gần như là cấp huyện trưởng đi."
"Nghe hai vị nói, Địa Sư ở Trung Quốc cổ đại thuộc về Khâm Thiên Giám, có thể quan sát thiên tượng vào ban đêm, Kiều Mặc Vũ đã là truyền nhân duy nhất của Địa Sư, phẩm cấp hẳn là không thấp chứ?"
"Còn có Lục Linh Châu, là đệ tử nội môn nghìn năm của Mao Sơn, không biết có Ngũ Phẩm hay không?"
Tôi và Kiều Mặc Vũ nhìn nhau, xấu hổ cúi đầu.
Ngoài xinh đẹp và tài hoa ra, tôi không có gì cả, haizz!
Thấy chúng tôi ủ rũ cúi đầu, Hạ Vĩ Kỳ càng đắc ý hơn.
Cô ấy kéo Tống Phi Phi, cười đến xán lạn:
"Phi Phi, chúng ta là bạn bè bao nhiêu năm rồi, tôi sẽ không lừa cậu đâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-187-am-duong-su-2.html.]
"Tôi biết cậu thích nhất những thứ kích thích mạo hiểm kiểu này, cậu yên tâm, có Hiro bảo vệ chúng ta, chúng ta sẽ rất an toàn."
Tôi chua xót nhìn Kamo Hiro, nhà Kamo quả thật là một trong những gia tộc âm dương sư lợi hại nhất.
Thời Heian hai đại gia tộc gần như khống chế tất cả các âm dương sư, một là gia tộc Abe, nổi tiếng nhất là Abe Seimei.
Một gia tộc nữa, chính là gia tộc Kamo, trong tám đại âm dương sư của đảo quốc, nhà Kamo đã chiếm ba người.
Kiều Mặc Vũ cũng rất chua xót, lần này chúng tôi đến đảo quốc cái giá phải trả không hề nhỏ.
Trước đó khi đến Vân Nam tìm Cổ Vương không cẩn thận thả ra Cổ Vương Lê Yên, bà ta dùng người luyện cổ, người cổ hợp nhất, mấy người chúng tôi căn bản không phải là đối thủ của bầ ta.
Mà Kiều Mặc Vũ để chữa bệnh cho bạn, cần Cổ Vương trùng thật sự.
Ngàn cổ ra một vương, một nghìn con cổ trùng dùng bí pháp luyện chế, cuối cùng con sống sót, mới có thể gọi là Cổ Vương.
Lê Yên bị mắc kẹt trong hang động cả ngàn năm, sống sót qua những ngày tháng dài đằng đẵng chỉ nhờ luyện cổ trùng.
Trong tay bà ta có vài con Cổ Vương đạt yêu cầu, để có được Cổ Vương, mấy người chúng tôi buộc phải đồng ý với bà ta mấy điều kiện.
Một trong số đó là giúp bà ta lấy một viên Sát Sinh Thạch.
Kiều Mặc Vũ có thứ bà ta cần, tôi cũng có nhiệm vụ sư tôn giao phó.
Giờ đây, chúng tôi không chỉ phải chịu áp lực nặng nề, mà còn phải chứng kiến Kamo Hiro ở đây ra vẻ ta đây.
Nghĩ đến đây, tôi không nhịn được mà giẫm mạnh vào chân Kiều Mặc Vũ.
Vốn dĩ là lừa cô ấy đến giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ, ai ngờ nhiệm vụ của cô ấy còn khó hơn của tôi nhiều!!!
Đó là Sát Sinh Thạch, một trong Tam Đại Yêu Vương huyền thoại của đảo quốc, hóa thân sau khi Cửu Vĩ Yêu Hồ Ngọc Tảo Tiền chết.
Mấy ngôi chùa lớn coi Sát Sinh Thạch như bảo vật mà thờ cúng, muốn lấy được thứ đó chẳng khác nào gắp lửa bỏ tay.
"Ái da! Cậu giẫm tôi làm gì!"
Kiều Mặc Vũ nhảy dựng lên, tức giận trừng mắt nhìn tôi, tôi liếc xéo một cái, cười khẩy:
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Tôi giẫm cậu đấy, làm sao, đồ vô dụng đến lục phẩm cũng không đạt nổi!"
Trong lúc đùa giỡn ầm ĩ, đường núi càng lúc càng trở nên hoang vắng.
Trời đã tối đen từ lâu, trên đường rất yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng côn trùng kêu rả rích.
Hạ Vĩ Kỳ mệt đến thở không ra hơi, vẫn không quên khoe khoang sự lợi hại của Kamo Hiro với chúng tôi.
"Đạo sĩ ở nước chúng ta, xem bói xem tướng, toàn là lừa đảo thôi!"
"Còn cái trò nhảy đồng, hầu đồng gì đó, càng là mê tín dị đoan phong kiến!"
"Phi Phi, tôi nói cậu nghe, cậu đó, đúng là quá đơn thuần, người ngốc tiền nhiều!"
Tôi nghiến răng, cố nhịn cơn muốn đánh cho cô ta một trận rồi cắm cúi tiếp tục đi.
Kamo Hiro cười nhạt, không để ý liếc nhìn chúng tôi một cái, quay sang nắm tay Hạ Vĩ Kỳ:
"Trước thời Đường thì còn lợi hại, nhưng bây giờ, truyền thống của Trung Quốc sớm đã đứt đoạn rồi."
"Nếu nói về Âm Dương Thuật, giỏi nhất vẫn là ở đảo quốc chúng tôi."