Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 185: Lạc Hoa Động Nữ 10

Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:38:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2qHvZf2dZJ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Hoa Vũ Linh đã nói, trên đời này loại cổ đáng sợ nhất, chính là Nhân Cổ."

"Bọn chúng không những sở hữu thân thể của cổ trùng, còn sở hữu trí tuệ và tư tưởng của loài người, lỡ gặp phải thì phải tránh càng xa càng tốt."

Tôi giật mình, Lê Yên không phải người, là một con cổ trùng?

Khó trách trên người bà ta không có yêu khí âm khí, nhưng khí thế lại dị thường cường đại, cảm giác bà ta mang lại có phần giống với sư tôn nhà tôi.

Cánh cửa đá này hẳn là Lê Khâu đặc biệt thiết lập cho Lê Yên, chỉ có hậu nhân của mình mới có thể mở được cánh cửa này.

Sau khi Kiều Mặc Vũ nói xong, mấy người chúng tôi bị tin tức này làm cho kinh ngạc nửa ngày không hồi phục tinh thần, hồi lâu, Tống Phi Phi nghiến răng nghiến lợi nói:

"Vậy nên cô cho Lê Yên xem điện thoại, là để thu hút sự chú ý của bà ta?"

"Vậy cô tại sao không dùng điện thoại của mình, mà dùng của tôi?!!"

Lê Ngõa lúc này cũng phản ứng lại, cậu ta nhảy dựng lên giơ ngón tay muốn đặt lên cái răng rắn kia, may mà Giang Hạo Ngôn mắt nhanh tay lẹ ôm lấy cậu ta.

"Thả tôi ra! Không phải nói Cổ Vương mới có thể cứu A tỷ của tôi sao! Tôi muốn đi tìm Cổ Vương!"

Kiều Mặc Vũ từ trong túi biến ra một nhúm tóc đen nhỏ, mái tóc này đen bóng, mượt mà như tơ, vừa nhìn đã biết chất tóc đặc biệt tốt.

Chất tóc tốt như vậy, tôi chỉ nhìn thấy trên người một người.

Tôi sờ sờ sau gáy mình, quả nhiên thiếu một mảng tóc.

Cái đồ chó c.h.ế.t đáng ngàn đao này!!!

Kiều Mặc Vũ đắc ý dương dương giơ tóc lên:

"Đây là tóc của Cổ Vương, tôi thừa lúc bà ta không chú ý cắt trộm, dùng tóc này đốt thành tro uống vào, rồi thay toàn bộ m.á.u trên người A tỷ cậu một lượt, độc của Bách Hoa Cổ tự nhiên sẽ được giải."

Lê Ngõa lập tức giật lấy tóc cẩn thận thu vào túi, rồi không thèm quay đầu lại mà chạy như điên xuống núi.

"Anh Thụ, tôi đi cứu A tỷ trước!"

Lê Thụ ngẩn người một chút, cũng sải đôi chân dài một mét chín của mình đuổi theo.

Đợi bọn họ chạy rồi, Kiều Mặc Vũ vô cùng căng thẳng liếc nhìn tôi một cái, tôi cười lạnh một tiếng, nhấc thanh đào mộc kiếm trong tay lên hét lớn một tiếng:

"Súc sinh! Xem kiếm!"

"Ái chà má ơi, cậu đánh thật à!!!"

"Má ơi Giang Hạo Ngôn, cậu cứ đứng nhìn tôi ăn đòn à!"

Kiều Mặc Vũ ôm đầu chạy trối chết, Giang Hạo Ngôn bất đắc dĩ khoanh tay đứng một bên:

"Tôi chỉ là người bình thường, không biết võ công mà."

Tống Phi Phi và Giang Hạo Ngôn mang Lê Hương xuống núi thay m.á.u rồi, loại phẫu thuật lớn này phải đến bệnh viện lớn, Hắc Cổ tộc không có điều kiện này.

Thời gian rất nhanh đã đến ngày Lê Hương xuất giá, Kiều Mặc Vũ mặc áo cưới của Lê Hương, đội khăn trùm đầu đỏ, được Lê Ngõa cõng vào trong sơn động mà Sơn Thần chỉ định.

Tôi lén lút theo sau, đợi đoàn đưa dâu rút lui hết, nhanh chóng lẻn vào trong sơn động.

Bốn phía sơn động đốt đuốc, Kiều Mặc Vũ trùm khăn đỏ nằm trên một chiếc giường đá.

Không lâu sau, trong động quả nhiên có hai người quen thuộc tiến vào.

Chỉ thấy Đại Tế Tư cõng một chiếc hòm gỗ nặng trịch, chiếc hòm đó đen tuyền, vừa nhìn đã biết là làm bằng gỗ hắc âm.

Theo sau Đại Tế Tư, chính là tộc trưởng của Hắc Cổ tộc, cũng chính là cha của Lê Thụ.

Đại Tế Tư mở chiếc hòm gỗ hắc âm ra, đám cổ trùng bên trong đều giống như uống thuốc kích thích mà điên cuồng ùa ra, hướng về phía Kiều Mặc Vũ mà bò tới.

Tộc trưởng nhìn cảnh tượng này, thở dài một tiếng thật sâu:

"Lê Vu, trong lòng ta không thoải mái."

"Ta tận mắt nhìn A Hương lớn lên, giờ lại phải tận mắt nhìn nó bị hiến tế cho cổ trùng."

Đại tế tư ánh mắt phức tạp nhìn Kiều Mặc Vũ đang nằm yên trên giường đá, cũng thở dài theo:

"Đám cổ trùng này, là để cho bọn trẻ nhận chủ."

"Bọn chúng mới là thế hệ sau của Hắc Cổ tộc chúng ta."

"Sự hy sinh của Lê Hương là đáng giá, Hắc Cổ tộc sẽ không quên những gì con bé đã làm cho tộc nhân."

"Ơ?"

Đại tế tư kinh ngạc kêu lên một tiếng, chỉ thấy đám cổ trùng bò lên giường đá, nhưng không hề chui vào người cô dâu như mọi khi, mà lại vây quanh cô dâu thành một vòng tròn, mãi mà không có con nào dám tiến lên.

"A đa, người làm con vô cùng thất vọng."

Ngoài cửa động, Lê Ngõa và Lê Thụ mặt mày trầm tĩnh, trước sau bước vào.

"Hồ đồ!"

Tộc trưởng vung mạnh tay áo:

"Lê Thụ, con đến đây làm gì!!!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-185-lac-hoa-dong-nu-10.html.]

Lê Thụ đau lòng nhìn cha mình:

"Sự phát triển lớn mạnh của Hắc Cổ tộc, không nên giẫm đạp lên xương m.á.u của phụ nữ!!!"

"Nói hay!"

Kiều Mặc Vũ vén khăn trùm đầu ngồi dậy vỗ tay bôm bốp, làm đại tế tư và tộc trưởng đều giật mình.

Đại tế tư nhìn thấy Kiều Mặc Vũ, sắc mặt đại biến:

"Lê Thụ, con dám dẫn cô ta vào Sơn Thần Chi Động! Đây là cấm địa của tộc!!!"

Tộc trưởng cũng vô cùng tức giận:

"Lê Thụ, Sơn Thần Chi Động chỉ có tộc trưởng và đại tế tư mới được vào, hai đứa mau cút ra ngoài!"

Lê Thụ nhìn ông ta đầy ẩn ý: "Từ hôm nay trở đi, con sẽ là tộc trưởng của Hắc Cổ tộc, cha đã lớn tuổi rồi, ở nhà trồng rau đi."

"Lê Ngõa sẽ là đại tế tư của con, sau này chuyện của Hắc Cổ tộc, không còn liên quan gì đến hai người nữa."

Đại tế tư tức đến bật cười, ông ta quay sang tộc trưởng quát lớn:

"Theo quy tắc của tộc, kẻ xâm nhập cấm địa phải chết, ngươi tự mình động thủ xử lý môn hộ, hay là ta làm thay ngươi?"

"Xoẹt!"

Giây tiếp theo, đầu đại tế tư rơi xuống đất, m//áu tươi như suối phun lên cao nửa mét.

Lê Ngõa lau m.á.u trên mặt, mặt không biểu cảm nhìn Lê Thụ:

"Tộc trưởng, nghi thức nhậm chức của ngài có thể tổ chức vào tối nay."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Không ai ngờ Lê Ngõa lại đột ngột ra tay, tộc trưởng dù sao cũng đã lớn tuổi, bị Lê Ngõa và Lê Thụ dọa cho sợ đến mức ngã quỵ xuống đất.

"A Thụ, con, con con"

Lê Thụ nhìn ông ta thật sâu, tháo sợi dây chuyền trên cổ ông ta xuống.

Anh ta đeo sợi dây chuyền tượng trưng cho quyền lực của tộc trưởng lên cổ mình, nhìn chằm chằm tộc trưởng, nói từng chữ một:

"A đa, con đã nói rồi, con không thích một Hắc Cổ tộc giẫm đạp lên xương m.á.u của phụ nữ."

"Con có thể coi thường phụ nữ, nhưng con không thể vừa coi thường phụ nữ, vừa ăn thịt phụ nữ, uống m.á.u phụ nữ."

"Từ nay về sau, Hắc Cổ tộc không còn Lạc Hoa Động Nữ."

Tôi từ trong góc đi ra ngồi xổm xuống bên cạnh Kiều Mặc Vũ, cùng cô ấy vỗ tay bôm bốp, không ngờ, Lê Thụ và Lê Ngõa làm việc lại quyết đoán như vậy!

Đặc biệt là Lê Ngõa, không nói một lời xông lên là ch//ém, đúng là người có thể làm nên đại sự, trước đây thật sự đã đánh giá thấp cậu ta rồi.

Phương pháp Bách Hoa Cổ, từ trước đến nay chỉ truyền cho đại tế tư của Hắc Cổ tộc.

Đại tế tư vừa ch//ết, bí pháp này cũng coi như thất truyền hoàn toàn.

Tiếp theo, là chuyện riêng của Hắc Cổ tộc.

Lê Thụ và Lê Ngõa bận đến sứt đầu mẻ trán, Lê Hương cũng được Tống Phi Phi và Giang Hạo Ngôn đưa về.

Lê Ngõa tặng cho chúng tôi một hộp cổ trùng có màu sắc rất đẹp, nói rằng nuôi những con cổ trùng này trong nhà, trong nhà sẽ không còn ruồi muỗi gián các thứ.

Tôi và Kiều Mặc Vũ vui vẻ nhận lấy, trên đường xuống núi cô ấy còn không ngừng lẩm bẩm:

"Haizz, rõ ràng mình đến tìm Cổ Vương, kết quả Cổ Vương không bắt được, lại lấy được một hộp bọ cánh cứng."

Tôi giả vờ hào phóng an ủi cô ấy:

"Ôi, thấy tâm trạng cậu không tốt, hay là thế này đi, tôi mời cậu đi Nhật Bản chơi, chúng ta đi giải sầu thế nào?"

Kiều Mặc Vũ nửa tin nửa ngờ nhìn tôi:

"Cậu sẽ tốt bụng như vậy sao?"

Tôi lập tức vỗ n.g.ự.c thề thốt:

"Thật sự là đi giải sầu, Phi Phi có một người bạn, ở đó tổ chức một cái yến tiệc cao cấp gì đó, nghe nói đầu bếp đều được mời từ khắp nơi trên thế giới về."

Tống Phi Phi nhận được ánh mắt của tôi, gật đầu với Kiều Mặc Vũ:

"Đẳng cấp đó, rượu Lafite năm 82 chỉ có thể dùng để súc miệng!"

Nghe nói có đồ ăn ngon, mắt Kiều Mặc Vũ lập tức sáng lên:

"Thật hay giả vậy, tôi đi tôi đi, khi nào xuất phát?"

"Nghe có vẻ không tệ, cho tôi đi cùng với."

Một giọng nữ thanh lãnh vang lên sau lưng chúng tôi, tôi và Kiều Mặc Vũ lập tức như bị điểm huyệt đứng hình tại chỗ.

Tống Phi Phi sắp khóc đến nơi rồi:

"Giọng nói này, sao nghe quen quen..."

Mấy người chúng tôi như robot chậm rãi quay người lại, chỉ thấy Lê Yên một thân áo xanh đứng dưới gốc cây, mỉm cười rạng rỡ với chúng tôi.

Loading...