Trong phòng 101 tuy có mấy con ma, nhưng sát khí oán khí trên người những con ma này không tính là quá nặng, chỉ là những vong hồn bình thường.
Vì vậy tôi dọn dẹp cũng không tốn sức, nhưng nhìn âm khí của tòa nhà này, chắc chắn có đại gia hoả, thấp nhất cũng phải là cấp lệ quỷ.
Đến lúc đó đánh nhau, còn không biết phải giải thích với mọi người trước ống kính như thế nào nữa…
Để kiếm được 250 vạn này, tôi thật là hao tâm tổn trí quá đi mà!
Tôi gãi đầu, vẫy tay với mấy người Trương Quân Hạo:
"Xem xong căn phòng này rồi, đi thôi, đi căn tiếp theo!"
Phòng 101 chủ động mở cửa lớn chào đón chúng tôi, nhưng cửa phòng 102 lại đóng chặt.
Tôi đẩy hai cái, cánh cửa gỗ chắc chắn vẫn không hề nhúc nhích.
Chắc chắn là không thể đi tìm thợ khóa vào giữa đêm khuya, tôi ra hiệu cho mọi người lùi lại, sau đó lấy ra một lá bùa dán lên cửa.
"Khụ khụ, sau đây xin mời mọi người xem một màn ảo thuật.
"Lâm, binh, đấu, giả, giai, trận, liệt, tiền, hành! Phá!!!"
"Rắc~"
Ổ khóa phát ra một tiếng vỡ vụn giòn tan, tôi dễ dàng đẩy cánh cửa gỗ ra.
Trương Quân Hạo kinh ngạc nhìn tôi:
"Má ơi! Vừa nãy tôi nghe thấy tiếng! Đây không phải là biến ảo thuật, mà là đạo gia thuật pháp à?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Rắc, rắc, rắc!"
Tống Phi Phi nghiêm trang hô ba tiếng liền, sau đó hếch cằm về phía Trương Quân Hạo:
"Tiếng vừa nãy là tôi phát ra đấy, cửa này vốn dĩ không khóa, tôi và Linh Châu sợ mọi người buồn chán nên biểu diễn ảo thuật cho mọi người xem thôi."
Trương Quân Hạo há miệng, bộ dạng muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói gì.
Trong phòng livestream, mọi người cũng đang bàn tán sôi nổi:
"Tôi cá một gói mì cay, chắc chắn là Linh Châu mở cửa, cái động tác vừa nãy của cô ấy là thuật pháp chuyên dụng của đạo gia!"
"Lầu trên bớt xem mấy bộ huyền huyễn đi, đạo sĩ mà lợi hại như vậy thì đi làm trộm hết rồi!"
"Đúng đấy, Tống Phi Phi đã nói là đang biểu diễn ảo thuật rồi kia mà, xem tiểu thuyết đến phát điên rồi, tin vào khoa học đi!"
Đèn pin của Tống Phi Phi vừa nãy trong phòng bị âm khí ảnh hưởng nghiêm trọng, chức năng chiếu sáng giảm đi rất nhiều.
Tuy nhiên, ánh sáng dù có ảm đạm đi nhiều nhưng cũng đủ để chúng tôi nhìn rõ bên trong phòng 102.
Cách cục hai căn phòng giống hệt nhau, chỉ là phòng 102 được trang trí tinh xảo hơn một chút.
Ghế sofa kiểu cung đình châu Âu phức tạp, đèn chùm pha lê hoa lệ, phía đông nam phòng khách thậm chí còn đặt một cây đàn piano màu trắng.
Có thể thấy, nữ chủ nhân ở đây khi còn sống hẳn là một người phụ nữ giàu có và có khiếu thẩm mỹ.
Sát khí trong phòng 102 rõ ràng nặng hơn trong phòng 101, ngay cả những người bình thường như Trương Quân Hạo cũng cảm thấy không ổn.
"Tôi, tôi vừa bước vào căn phòng này đã cảm thấy đặc biệt lạnh, cái lạnh toát ra từ tận xương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-169-khu-chung-cu-ma-am-4.html.]
Trương Quân Hạo xoa xoa cánh tay, đưa cánh tay lên trước mặt tôi:
"Cô xem, da gà tôi nổi hết cả lên này."
"Bốp!"
Tôi cau mặt gạt tay anh ta xuống, đau lòng nhìn anh ta.
Người này làm sao vậy, một chút chuyên nghiệp cũng không có, tại sao cứ quên chúng ta đang livestream vậy!
"Nổi cái gì mà nổi, anh thấy căn phòng này lạnh là vì chúng ta vừa ở trong phòng 101 gần nửa tiếng đồng hồ.
"Chín giờ tối chắc chắn lạnh hơn tám giờ rồi, một chút kiến thức khoa học cũng không hiểu! Lát nữa đến hai ba giờ sáng còn lạnh hơn nữa, sợ cái gì mà sợ!"
Nói xong tôi trừng mắt nhìn Trương Quân Hạo, chỉ huy Lâm Nghị bắt đầu quay phim cẩn thận bố cục bên trong phòng.
"Mọi người xem, đây là phòng vệ sinh, ồ phòng vệ sinh này trang trí cũng khá cao cấp đấy chứ, wow, cái gương này to quá!"
Một tiếng hít khí lớn vang lên, Lâm Nhàn nói chuyện cũng lắp bắp:
"Linh, Linh, Linh Châu, cô thấy không..."
Lúc này, phòng livestream đã nổ tung, tất cả mọi người đều đang điên cuồng gõ chữ.
Tôi đứng trước gương, Lâm Nhàn và Lâm Nghị thì đứng hai bên trái phải gương, giơ điện thoại di động lên quay lại tất cả động tác của tôi.
Tôi trước gương đứng thẳng tắp, phong tư trác tuyệt, xinh đẹp như hoa.
Tôi trong gương tuy cũng xinh đẹp, nhưng biểu cảm lại hoàn toàn khác biệt.
Tôi thì mặt đờ ra, còn cô ta thì khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười rợn người.
Lần này, ngay cả Lâm Nghị vốn dĩ khá trấn tĩnh cũng bắt đầu hoảng hốt:
"Mọi người, mọi người có thấy không..."
Tôi nghiêng đầu quát lớn anh ta: "Im miệng! Chúng tôi không thấy gì cả!"
Hét xong tôi mới ý thức được không ổn, vội vàng mỉm cười giống người trong gương.
Cô ta cười, tôi cũng cười, cô ta lắc đầu, tôi cũng lắc đầu.
Nhờ vào phản ứng nhanh nhạy và thân thủ hơn người của tôi, nữ quỷ trong gương dù có làm động tác gì, tôi cũng có thể nhanh chóng bắt kịp.
"Tôi mọc hết lông tơ rồi, tuy rằng động tác của Linh Châu rất nhanh, nhưng rõ ràng cô ấy không đồng bộ với người trong gương mà..."
"Đáng sợ quá, lá cờ năm cánh hãy bảo hộ tôi!"
"Tôi vẫn không tin, đây là do tổ chương trình cố ý sắp xếp. Cái gương này thoạt nhìn là một cái gương, thực chất là một màn hình hiển thị!"
Quỷ nữ kia bị tôi bắt chước đến phát cáu, liên tục làm vài động tác, hậm hực vung tay lên, sau đó miệng cống thoát nước của bồn rửa tay bắt đầu không ngừng trào tóc ra.
Tóc đen nhánh, rậm rạp, cuồn cuộn chui lên, đến mức sắp trào ra khỏi bồn rửa.
"Bịch!"
Lâm Nhàn giơ điện thoại di động, ngã thẳng ra phía sau, bị doạ đến mức trực tiếp ngất xỉu.
Tôi nhanh tay lẹ mắt lấy ra một lá bùa, ấn lá bùa như ấn khăn mặt, lau loạn xạ trong bồn rửa tay.
"Wow cái nhà này đúng là quá cũ rồi, ống thoát nước bị tắc hết cả rồi, mọi người xem, nước đen trào ra hết cả rồi này!"