Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 165: Âm Khuyển Phệ Chủ 9
Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:34:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi về quê ăn Tết, cô ta tình cờ gặp Chu Tân trên đường. Chu Tân rất thương cảm cô ta, liền giới thiệu cho cô ta công việc này.
Hơn nữa vào đêm đầu tiên cô ta vừa chuyển đến, Chu Tân đã mò mẫm lên giường của cô ta.
Nhưng ban ngày, Chu Tân lại giả vờ như không để ý đến cô ta, nói chuyện với cô ta, cũng là thái độ công tư phân minh.
Cô ta biết Chu Tân làm như vậy, đều là vì anh ta phải dựa vào Tề Nam để sống.
Nhưng theo thời gian trôi qua, cô ta càng ngày càng không thỏa mãn với việc chỉ lén lút với Chu Tân vào ban đêm.
Cô ta hy vọng hai người có thể quang minh chính đại ở bên nhau, Chu Tân có không ít tiền tiết kiệm, cô ta cũng đã dành dụm được một ít tiền, số tiền này đủ để bọn họ sống một cuộc sống không tệ rồi.
Mà hòn đá ngáng chân duy nhất giữa bọn họ, chính là Tề Nam.
Vậy nên khi cô ta tưởng mình có thai, cô ta đã hạ quyết tâm, định trừ khử Tề Nam.
Mà cái phương pháp g.i.ế.c người này, là bí pháp gia truyền của nhà cô ta.
Nghe Ngô Tinh Tinh nói xong, Chu Tân suýt khóc.
"Cô nói cái quỷ gì vậy, tôi lên giường với cô khi nào, tôi là GAY chính hiệu đấy! Tôi thật sự không thích phụ nữ!"
Chu Tân thật sự không nói dối, Ngô Tinh Tinh, người phụ nữ ngốc nghếch này, đã bị lừa rồi.
"Mỗi tối đến phòng cô, không phải Chu Tân, mà là tên tội phạm trốn trên đảo."
Đây là lời của con ma nữ cuối cùng đã nói, cô ta nói khi bị giam trong hang núi, cô ta đã nghe thấy hai tên tội phạm đó nói chuyện.
Bọn chúng cười nói Ngô Tinh Tinh nhận nhầm bọn chúng là một trong hai người chủ nhà, còn nói Ngô Tinh Tinh ban đêm rất nhiệt tình, còn thú vị hơn cô ta nhiều.
Trong đó tên tà thuật sư biết một chút ảo thuật, nên trong mắt Ngô Tinh Tinh, bọn chúng đều là dáng vẻ của Chu Tân.
Ngô Tinh Tinh thất thần ngã xuống đất, như thể toàn thân sức lực đã bị người ta rút cạn.
Tề Nam ở bên cạnh hung hăng véo Chu Tân, hận không thể dùng ánh mắt g.i.ế.c c.h.ế.t anh ta.
"Tốt lắm, giấu tôi gọi mối tình đầu đến nhà làm người giúp việc, anh dám thật đấy!"
Chuyện của Ngô Tinh Tinh cuối cùng cũng giải quyết xong, tôi không màng đến sự van xin hết lời của Dương Thanh Hàm, một mình dẫn Tống Phi Phi chạy về phía bên kia của đảo.
Mục đích chính của Bái Nguyệt Hội là Tống Phi Phi, lúc này cho dù trong biệt thự vẫn còn người của Bái Nguyệt Hội, thì Tề Nam bọn họ cũng an toàn.
Chúng tôi phải đi tìm hai tên tội phạm trốn đó, ngăn chúng gây thương tích cho người khác lần nữa.
Tôi và Tống Phi Phi điên cuồng chạy trên đường, rất nhanh đã đến phía bên kia của đảo. Nơi này quả nhiên như những cô gái kia đã nói, có một cái hang núi rất kín đáo.
Tôi và Tống Phi Phi cẩn thận cầm đèn pin vào hang, mới phát hiện trên mặt đất là hai xác ch//ết.
"Người của Bái Nguyệt Hội giết?"
Tôi nhìn cổ của hai người, đều bị một d.a.o cắt họng gọn gàng, rất giống cách làm của mấy tên lính đánh thuê vừa rồi.
Hai tên tội phạm trốn này có thể thấy mấy cô gái kia chạy đến, nảy sinh ý đồ xấu, chỉ là không ngờ rằng mình lại bị phản sát.
Tôi cười lạnh một tiếng: "Chết rồi cũng không thể để bọn chúng được yên!"
Xác c.h.ế.t vẫn còn nóng hổi, linh hồn hẳn là ở ngay bên cạnh.
Tôi và Tống Phi Phi tìm một vòng, không tìm thấy gì cả. Đợi đến khi chúng tôi leo lên núi, mới nhìn thấy ở đằng xa có một điểm sáng dần dần đi xa.
"Là người của Bái Nguyệt Hội, mẹ kiếp bọn này thuộc loài chuột à, đánh một kích không trúng là bỏ chạy?"
Tống Phi Phi hận hận đ.ấ.m vào cái cây bên cạnh, tôi cũng vô cùng bực bội.
Cái Bái Nguyệt Hội này quả thực giống như ruồi nhặng, bám lấy chúng tôi không chịu buông, thật sự là khiến người ta khó phòng bị.
Nhưng may mắn là, chúng tôi đã phát hiện ra một chiếc thuyền bơm hơi trong cái hang núi này.
Thuyền không lớn, chỉ có thể chứa ba bốn người. Đợi tôi và Tống Phi Phi lên thuyền rời đi, có thể nhanh chóng dẫn người đến đảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-165-am-khuyen-phe-chu-9.html.]
Cách hòn đảo này bốn năm hải lý, có một hòn đảo khác, ở đó có một khu nghỉ dưỡng, du thuyền các kiểu đều có đủ.
Tôi và Tống Phi Phi trở về biệt thự, không lộ ra vẻ gì, sau đó thu dọn th//i th//ể của những cô gái đã c.h.ế.t kia, còn làm cho họ một buổi pháp sự, an ủi vong hồn của họ.
Quan trọng nhất là, tôi đã mang linh hồn của hai tên tội phạm trốn đó đến.
Linh hồn của bọn chúng rất nhanh đã bị những cô gái giận dữ này xé nát, hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh, cũng coi như là nhận được cái kết mà bọn chúng đáng phải nhận.
Cứ bận rộn như vậy cả một đêm, trời cuối cùng cũng sáng.
Tôi và Tống Phi Phi dẫn họ đến nơi để thuyền bơm hơi, mọi người tranh cãi rất nhiều về việc ai sẽ đi cùng chúng tôi.
Cuối cùng thì vẫn là Dương Thanh Hàm được ưu tiên, cùng chúng tôi lên thuyền bơm hơi.
"Chị Phi Phi, nghe nói vùng biển này có cá mập đấy, tôi sợ quá."
Dương Thanh Hàm bám chặt vào Tống Phi Phi, vẻ mặt căng thẳng bất an.
Tôi cười như không cười nhìn cô ta một cái.
"Sợ, cô còn nhất định phải đi theo chúng tôi? Ở biệt thự đợi chúng tôi không tốt sao, ở đó thoải mái hơn, cũng an toàn hơn."
Dương Thanh Hàm bĩu môi.
"Em không muốn ở cùng bọn họ đâu, không ai là người tốt cả."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Thật sao, người không giống người tốt nhất, là cô đấy!"
Còn chưa đợi cô ta phản ứng lại, tôi đã trực tiếp đá cô ta xuống biển.
"Cô là người của Bái Nguyệt Hội đúng không, tất cả chuyện này, đều là do cô sắp xếp đúng không?"
"Cô vô số lần muốn tiếp cận Tống Phi Phi một mình, tạo cơ hội ở cùng cô ấy nhưng đều thất bại."
"Khi cô mở cửa sổ trong biệt thự, đã viết thông tin tôi muốn chiêu hồn lên giấy rồi ném ra ngoài đúng không."
Dương Thanh Hàm thoải mái vùng vẫy trong nước, bị tôi đá xuống nước cũng không tức giận.
Cô ta cười híp mắt, vẫy vẫy con d.a.o găm trong tay, lộ ra một chiếc răng thỏ.
"Trong biển này thật sự có cá mập đấy, chị Phi Phi, tôi nhớ là cô đến tháng rồi đúng không!"
"Chúc hai người may mắn nhé!"
Nói xong đôi giày của cô ta như thể được lắp động cơ phản lực, mang theo cô ta nhanh chóng lao về phía xa.
"Đôi giày của cô ta lợi hại đấy, kiếm một đôi đi."
Tống Phi Phi gật đầu, xác định Dương Thanh Hàm chạy đến không thấy bóng dáng đâu nữa, mới thản nhiên móc điện thoại ra.
Điện thoại của chúng tôi thật ra vẫn luôn có sóng, Tống Phi Phi đặc biệt tìm người đặt làm ốp điện thoại, có thể ngăn chặn việc tín hiệu điện thoại bị chặn.
"Alo, chuẩn bị xong hết chưa, có thể đến rồi."
"Cái gì? Còn phải 30 phút nữa!!!"
"Má ơi, bà đây đến tháng rồi, trong biển còn có cá mập, mấy người cứ chờ đến mà nhặt xác cho bà đi!"
Cúp điện thoại xong, Tống Phi Phi hùng hồn trừng mắt nhìn tôi.
"Nhìn cái gì mà nhìn, còn không mau hớt nước ra!"
Tôi trợn mắt, móc từ trong túi ra một cái bát sứ bắt đầu điên cuồng hớt nước.
Nhìn Tống Phi Phi mệt đến thở không ra hơi, cánh tay vung thành bánh xe gió, tôi ai oán một tiếng.
"Cậu có cảm thấy, cái cảnh này rất quen thuộc không?"
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team Thế Giới Tiểu Thuyết.