Tôi lại vẫn cảm thấy có gì đó không đúng, những cô gái này là do tà thuật sư gi//ết, nhưng còn Tiểu Bắc thì sao?
Chẳng lẽ lại là tên tà thuật sư người Campuchia kia gây ra, hắn muốn g.i.ế.c Chu Tân, căn bản không cần tốn nhiều công sức như vậy.
Cho nên, trên đảo này thật ra có ba nhóm người, nhóm g.i.ế.c Tống Phi Phi, nhóm g.i.ế.c Tề Nam, còn có hai tên tội phạm trốn trại hung ác?
Tôi gãi đầu, cảm thấy mọi chuyện càng ngày càng phức tạp.
Người muốn g.i.ế.c Tống Phi Phi, nếu đoán không sai, hẳn là cái hội Bái Nguyệt kia.
Người muốn g.i.ế.c Tề Nam, tôi nghiêng người liếc nhìn Chu Tân và Ngô Tinh Tinh, còn có dì Trương đang ngồi xổm một bên lau nước mắt, luôn cảm thấy chuyện của Tề Nam, không thoát khỏi liên quan đến ba người này.
Không được, tôi không thể ngồi đây chờ chếc.
"Mọi người ở đây chờ, tôi và Tống Phi Phi phải đi qua bên kia núi xem sao."
Dương Thanh Hàm lập tức nhảy dựng lên.
"Tôi cũng đi cùng các cô, ở đây nhiều, khụ, nhiều chị gái quá, tôi sợ!"
"Tôi đã đóng tiền bảo kê rồi mà, cô không thể bỏ mặc tôi được!"
Tề Nam cũng kéo tôi không chịu buông tay, tôi bất lực nhìn bọn họ, đột nhiên nảy ra một chủ ý.
Tôi vẻ mặt nghiêm túc đi đến bãi cỏ, gọi tất cả những con quỷ nữ kia đến, vây quanh tôi thành một vòng tròn.
"Là như vậy sao? Cô thật sự nhìn thấy?"
"Cái gì, ra là như vậy!"
Tôi biết những con quỷ nữ này bị đinh phong hồn thất tinh phong ấn, khi bị chôn dưới đất thì không thể biết được mọi chuyện xảy ra bên ngoài.
Nhưng những người khác không biết, cho nên tôi quyết định dùng những con quỷ nữ này, để dọa Chu Tân và những người khác.
"Haizz, đây gọi là người tính không bằng trời tính nhỉ!"
Tôi chắp tay sau lưng ngửa mặt lên trời thở dài một hơi, quay người lại dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm ba người Chu Tân.
"Khi anh lén lút cho chó ăn cơm, không ngờ mình sẽ bị con quỷ nữ ngoài cửa sổ nhìn thấy chứ gì?"
"Còn không mau khai thật đi!"
Tôi quát lớn một tiếng, trong giọng nói vận dụng đạo gia tâm pháp.
Ngô Tinh Tinh toàn thân run rẩy, như bị sét đánh ngã xuống đất, cô ta quỳ trên đất sắc mặt trắng bệch, một lúc lâu mới sờ bụng nhìn Chu Tân;
"A Tân, em có thai con của anh rồi."
"Cô ta phỉ báng tôi! Cô ta đây là đang phỉ báng tôi!"
Chu Tân nghe vậy lập tức từ dưới đất nhảy dựng lên, mặt đỏ bừng.
"Má ơi Ngô Tinh Tinh, cơm có thể ăn bậy chứ lời không thể nói lung tung, làm sao cô có thể có thai con của tôi được, ông đây thích đàn ông!"
Ngô Tinh Tinh nhìn dáng vẻ của Chu Tân, cười khổ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-164-am-khuyen-phe-chu-8.html.]
"A Tân, đến lúc này rồi, đừng giấu nữa mà, những con nữ quỷ kia, cái gì cũng nhìn thấy hết rồi."
Nói đến đây, cô ta thở dài một hơi:
"Tôi và Chu Tân, là bạn học hồi cấp hai, cũng là mối tình đầu của nhau."
Tề Nam nghiến răng nghiến lợi đi tới túm lấy cổ áo Chu Tân, vung tay cho hai cái bạt tai.
"Phì! Đồ cặn bã! Ăn của tao ở của tao dùng của tao, còn gọi cả mối tình đầu đến nhà làm bảo mẫu, lúc tao không có ở nhà mày sướng banh xác rồi chứ gì!"
Chu Tân ôm mặt cũng không dám đánh trả, anh ta tuyệt vọng quay đầu nhìn tôi.
"Linh Châu tôi thật sự không g.i.ế.c người, chẳng phải những con quỷ nữ kia đều nhìn thấy hết rồi sao, cô bảo bọn chúng chứng minh sự trong sạch của tôi đi!"
Tống Phi Phi móc từ trong túi ra một nắm hạt dưa, đứng bên cạnh tôi cắn tách tách ngon lành.
"Oa, có thật không vậy, ngoại tình thì thôi đi, còn gi//ết người!"
"Gi//ết người thì thôi đi, còn gi//ết cả chó! Có phải là người không vậy!"
Tề Nam như một mụ điên cào cấu Chu Tân một hồi, không nhịn được ngồi xuống đất khóc rống lên.
"Ông đây quen mày bảy năm rồi, tròn bảy năm, mày không những muốn hại c.h.ế.t tao, còn muốn dùng Tiểu Bắc để hại c.h.ế.t tao, mày đây là gi//ết người tru tâm mà!"
Chu Tân luống cuống tay chân đứng một bên, trăm miệng cũng không thể biện minh.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Tôi, tôi hồi cấp hai quả thật có yêu đương một đoạn thời gian ngắn ngủi với Ngô Tinh Tinh, chính vì yêu đương với cô ấy, tôi mới biết mình căn bản không thích phụ nữ!"
"A Nam em tin anh đi, tuy rằng miệng em vừa đểu vừa cay nghiệt, tính tình thì xấu còn keo kiệt, nhưng anh là thật lòng yêu em!"
"Tôi chưa từng chạm vào Ngô Tinh Tinh, làm sao cô ấy có thể mang thai được!"
Tôi nhìn chằm chằm Ngô Tinh Tinh một lúc, gật đầu với Chu Tân.
"Ngô Tinh Tinh quả thật không có thai."
Lần này đến lượt Ngô Tinh Tinh suy sụp, cô ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn tôi, một tay còn sờ bụng mình.
"Không thể nào! Tôi đã hai tháng không có kinh nguyệt rồi! Hơn nữa dạo gần đây tôi ăn uống không ngon miệng, nhìn thấy cá lớn thịt to là buồn nôn muốn ói!"
Đạo gia nhất môn, y thuật là cơ bản nhất, có thai hay không, tôi cơ bản nhìn một cái là có thể đoán ra được.
Nghe cô ta nói như vậy, tôi có chút đồng tình.
"Cô có phải còn lo lắng phiền não, ngủ không ngon, mỗi ngày cảm thấy mình không có tinh thần, mỗi ngày còn rụng tóc từng nắm từng nắm không?"
Ngô Tinh Tinh điên cuồng gật đầu, tôi thở dài:
"Đồ ngốc, cô đó là do giảm cân quá độ đấy, nhịn ăn quá lâu, đói quá rồi."
Ngô Tinh Tinh ngây người, cô ta ngồi đờ đẫn trên đất không thể tin được sờ vào bụng nhỏ bằng phẳng của mình, rồi tuyệt vọng hét lớn với tôi;
"Chu Tân mỗi ngày nửa đêm đều sẽ mò vào phòng tôi ngủ, trời sắp sáng mới lén lút đi, những chuyện này anh ta giải thích thế nào!"
Theo như Ngô Tinh Tinh nói, cô ta có thể đến đây làm việc, cũng là do Chu Tân giới thiệu.
Lúc đó cô ta ở nhà máy điện tử làm việc ngày đêm, rất vất vả lại không kiếm được mấy đồng.