Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 152: Quỷ Thôn Thâm Sơn 4

Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:30:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đúng rồi! Chúng tôi tuy không có nếp các thứ để trừ thi độc, nhưng m.á.u của tôi và Kiều Mặc Vũ đều khá đặc biệt, hoàn toàn có thể dùng làm thuốc giải độc.

Nghĩ đến đây, tôi vội vàng nắm lấy tay Kiều Mặc Vũ:

"Phi Phi cậu được cứu rồi! Máu của Kiều Mặc Vũ là Tam Thanh Huyết, nhất khí hóa tam thanh, Tam Thanh Chân Nhân là đại lão trâu bò nhất trong Đạo giáo, cậu nghĩ xem m.á.u của Kiều Mặc Vũ có thể gọi là Tam Thanh Huyết, phải trâu bò đến mức nào, bôi một chút lên vết thương của cậu, thuốc đến bệnh trừ!"

Kiều Mặc Vũ liên tục khoát tay, vẻ mặt cảm thấy không xứng: "Đâu có đâu có? Máu của tôi kém xa của Linh Châu!

"Linh Châu là Chí Âm Chi Huyết, âm chí tắc dương sinh, chí âm kí chí dương! Máu của cô ấy ẩn chứa sức mạnh trường sinh của dương khí, sức mạnh trường sinh kia khí thế bàng bạc, có thể phá tan hết thảy tà ma trong thế gian, chút thi độc nhỏ nhoi thật nực cười, trước Chí Âm Huyết của Linh Châu, quả thực không đáng một xu!"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Tôi dùng sức nắm lấy tay Kiều Mặc Vũ: "Cậu trâu bò hơn, cậu đừng khách khí nữa, mau rạch tay bôi một chút cho Phi Phi đi!"

Kiều Mặc Vũ liều mạng lùi về phía sau:

"Cậu mới trâu bò! Cậu trâu bò gấp trăm lần tôi! So với cậu, tôi chỉ là phế vật!"

"Cậu mới trâu bò! Máu của cậu thiên hạ đệ nhất! Trước mặt cậu, tôi chỉ là rác rưởi!"

"Ha ha ha ha, chút đom đóm mà dám so với trăng sáng? Cậu là chí tôn trong ngành máu, tôi xách dép cho cậu còn không xứng!"

Tống Phi Phi rút một con d.a.o găm từ trong ủng ra, túm lấy Kiều Mặc Vũ:

"Đừng cãi nhau nữa! Đã trâu bò như vậy, thì mỗi người cho ít đi!"

Cô ấy ra tay thật không nương tay, rất nhanh ngón giữa của tôi và Kiều Mặc Vũ đã bị rạch một đường lớn.

Sau khi bôi máu, sắc mặt Tống Phi Phi nhanh chóng chuyển từ xanh sang trắng, đôi môi thâm đen cũng dần trở nên hồng hào.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, ngồi phịch xuống đất lau mồ hôi, Tống Phi Phi không sao là tốt rồi, vừa nãy cô ấy dọa tôi hết hồn.

"Ờ, cái đó, xin lỗi đã làm phiền, chúng ta có nên đi tìm những người khác không?"

Tiết Khoan yếu ớt giơ tay lên, anh ta và Tề Nguyên Châu co ro lại gần nhau, nhỏ bé và bất lực.

Lời nói của anh ta nhắc nhở tôi, nơi này đã được bố trí trận pháp, rõ ràng đối phương đã có sự chuẩn bị từ trước. Đạo diễn và những người khác đều là người bình thường, không biết có xảy ra chuyện gì không.

"Mấy người ở đây nghỉ ngơi, tôi đi xem sao."

Tôi vừa dứt lời, lập tức bị tất cả mọi người phản đối.

Pháp khí không dùng được, đạo thuật mất hiệu lực, âm dương nhãn cũng không thể thi triển, ở nơi này, võ lực của tôi trở thành sự bảo đảm mạnh mẽ nhất.

Tôi chỉ có thể mang họ đi cùng, chúng tôi giống như trò chơi mèo đuổi chuột, tôi là gà mẹ, họ đều là gà con.

Ngoài đại sảnh ở giữa, từ đường này còn có ba gian nhà ở phía đông và ba gian nhà ở phía tây, đạo diễn và những người khác ở trong gian nhà bên trái phía đông bắc.

Cửa không đóng, trong nhà đầy các loại máy móc, chỉ là những máy móc này đều bị ném ngổn ngang trên mặt đất, ghế cũng bị người ta đá đổ.

"Đạo diễn, mọi người có ở đó không?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-152-quy-thon-tham-son-4.html.]

Trong nhà ánh sáng rất tối, tôi cảnh giác nhìn xung quanh, cuối cùng phát hiện đạo diễn đầy m.á.u me ở dưới gầm bàn.

"Đạo diễn, anh không sao chứ!"

Tôi vỗ mạnh vào mặt anh ta, thấy anh ta vẫn không có phản ứng, trực tiếp nhấn mạnh vào nhân trung của anh ta.

"Ma! Có ma!"

Bị tôi véo một cái, đạo diễn cuối cùng cũng mở mắt ra, anh ta vung tay loạn xạ trong không trung, sau khi phát hiện ra chúng tôi, anh ta lập tức nhào tới muốn ôm lấy tôi.

"Huhuhu Linh Châu, cuối cùng cô cũng đến rồi! Ở đây có ma!"

Tôi ghét bỏ tránh sang một bên, Tiết Khoan đứng bên cạnh tôi bị đạo diễn ôm trọn vào lòng.

"Sao chỉ có một mình anh? Những người khác đâu?"

Nói đến đây đạo diễn càng kích động hơn, khóc lóc sướt mướt:

"Cô không biết đáng sợ đến mức nào đâu, tôi đang xem video thì Tiểu Trương đột nhiên phát điên, cầm d.a.o đ//âm chếc hai người rồi cắn xé những người khác, còn c//ắn cổ Tiểu Trần chảy cả m//áu nữa!

"Còn nữa, phó đạo diễn không biết lấy đâu ra một cái gậy, đánh cho chúng tôi một trận, tôi bị anh ta đánh một gậy ngất đi, chắc chắn họ bị ma ám rồi, nơi này đáng sợ quá!"

Đạo diễn này đúng là lắm lời, ôm Tiết Khoan không chịu buông, cứ lải nhải nói mình sợ hãi và bất lực như thế nào.

"Tôi không nên nhận chương trình này, thật đấy, nếu tôi không nhận chương trình này thì tôi đã không đến đây.

"Nếu tôi không đến đây, tôi đã không gặp nhiều chuyện như vậy. Huhuhu họ đều mất tích rồi, chẳng lẽ c.h.ế.t hết rồi sao? Tôi thật sự lỗ to rồi...

"Tôi, tôi mắc tiểu, Linh Châu cô có thể đi vệ sinh cùng tôi không?"

Nhà vệ sinh ở ngay đối diện căn nhà này, đi qua sân là đến. Tôi thực sự lười để ý đến đạo diễn vừa nhát gan vừa lắm mồm này:

"Để Tiết Khoan và Tề Nguyên Châu đi cùng anh đi, tôi còn phải đi tìm những người khác."

Tiết Khoan và Tề Nguyên Châu có vẻ không tình nguyện lắm, nhưng Tiết Khoan hình như cũng nhịn lâu lắm rồi, muốn đi vệ sinh, chỉ có thể cắn răng đi cùng đạo diễn.

Kiều Mặc Vũ đỡ Tống Phi Phi ngồi sang một bên nghỉ ngơi, tôi bước ra khỏi phòng đi đến căn phòng trống bên cạnh.

Nơi này được tổ chức chương trình sắp xếp thành phòng nghỉ, một nơi không lớn bày đầy giường xếp đơn giản.

"Có ai không?"

Tôi tùy tiện gọi hai tiếng, bước vào nhà vừa muốn kiểm tra xung quanh, đột nhiên một người chui ra từ dưới gầm giường ôm lấy chân tôi.

"Huhuhu Linh Châu, cuối cùng cô cũng đến cứu chúng tôi rồi!"

Đây, chẳng phải là quay phim Trương Hạo sao?

Chính là Tiểu Trương mà đạo diễn vừa nói, phát điên cầm d.a.o đ//âm c.h.ế.t người.

Loading...