"Gò má quá cao, gian môn loạn văn, mũi nhọn như dao, vừa nhìn là biết số khắc chồng, cả đời này ít nhất cũng phải c.h.ế.t ba đời chồng."
Du Oánh Oánh tức đến méo cả mũi, cô ta giơ tay muốn đánh tôi, thấy tôi không lùi bước đứng đó, lại sinh ra vài phần kiêng kỵ.
Ban tổ chức chương trình có quy định, nghiêm cấm đánh nhau, nếu không sẽ bị loại khỏi cuộc thi.
Cô ta tức giận trừng mắt nhìn tôi, còn tôi thì khoanh tay trước ngực, cẩn thận đánh giá cô ta và Trương Lam Nguyệt.
Trong ban tổ chức chương trình này có rất nhiều cô gái, tôi lại không nhìn ra ai là người sẽ động tay động chân hãm hại người khác.
Mặc dù có vài cô gái xem tướng mạo có vẻ rất tâm cơ, hẹp hòi, nhưng đều là người bình thường, không có kẻ đại hung đại ác.
"Lục Linh Châu, cô đừng đắc ý! Ban tổ chức chương trình cũng không phải nhà cô mở, cô không thể dựa vào một câu giới thiệu bản thân mà đoạt được chức vô địch chứ!"
Du Oánh Oánh không cam tâm buông lại vài câu tàn nhẫn, rồi dẫn Trương Lam Nguyệt đi.
Họ vừa đi, Khương Thiến đã cẩn thận tiến lại gần, trên tay còn cầm một sợi dây đỏ.
"Linh Châu, dây của tôi bị đứt rồi."
Sau khi chiếc vòng tay trước đây của Khương Thiến bị nứt, cô ấy lại tìm tôi mua chuỗi tay hộ thân này, trên sợi dây đỏ này có một trận pháp hộ thân đơn giản, có thể thay cô ấy chắn một lần tai ách.
Tôi cầm sợi dây đỏ đứt thành hai đoạn nhíu mày, xem ra chuyện lần này, không đơn giản như vậy.
Buổi chiều có một buổi tập vũ đạo, tập xong thì buổi tối còn có một trận đấu 4V4, mỗi bốn người lập thành 1 nhóm, PK với nhau.
Đây là buổi tập chính thức đầu tiên của chúng tôi, mọi người đều có chút căng thẳng.
Vừa đứng đúng vị trí theo yêu cầu của giáo viên dạy vũ đạo, chân tôi vừa bước sang trái một bước, đã nhận ra có gì đó không đúng.
Trên sàn gỗ này đã bị ai đó bôi một lớp dầu mỏng!
Tôi lập tức mất thăng bằng và ngã mạnh sang một bên, nếu là một cô gái bình thường ngã như vậy, chắc chắn sẽ bị thương.
Bị thương rồi, thì cuộc thi sẽ tan tành.
"A!"
Khương Thiến hét lên một tiếng, trong ánh mắt mong chờ của mọi người, tôi lộn nhào 360 độ trên không trung, rồi vững vàng đứng trên mặt đất.
"Ồ!"
Một loạt tiếng xuýt xoa thất vọng vang lên, xem ra tôi không ngã khiến mọi người rất tiếc nuối.
Nghe nói sàn nhà bị bôi dầu, người của tổ đạo diễn rất coi trọng.
"Ôi, đạo diễn, chắc chắn là chị em nào đó bất cẩn làm đổ thôi!"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Đúng đó đúng đó, sẽ không có ai làm chuyện này đâu!"
"Có phải Lục Linh Châu tự giẫm phải dầu từ bên ngoài không, sao lại nghĩ người ta xấu như vậy chứ?!"
Một đám con gái nhao nhao tiến lên, chỉ thiếu nước chỉ vào mũi tôi mắng tôi bị hoang tưởng bị hại rồi.
Sau khi nhân viên kiểm tra mới phát hiện ra, camera ẩn trong phòng tập vũ đạo, nhà ăn, và một số phòng thu âm, đã đều bị phá hư.
Lúc này mọi người mới bắt đầu căng thẳng, Khương Thiến càng sợ hãi mà rụt người ra sau lưng tôi.
Tôi bực bội gãi gãi đầu, tôi là đạo sĩ, không phải thám tử, không biết chơi cung đấu!!!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-141-theu-do-trang-2.html.]
Nhưng mà mục tiêu của kẻ đứng sau giở trò cũng rất đơn giản, chính là vào vòng trong, trở thành nhóm nhạc nữ ra mắt.
Ai có thể an toàn vô sự ở lại đến cuối cùng, người đó có hiềm nghi lớn nhất.
Tập vũ đạo xong không lâu, phải ráo riết chuẩn bị cho trận đấu biểu diễn buổi tối.
Các cô gái mặc áo ba lỗ, để mặc chuyên viên trang điểm vẽ hết hình xăm này đến hình xăm khác lên người họ.
Người trang điểm cho tôi là một cô gái mặt tròn rất trẻ, mọi người đều gọi cô ấy là Tiểu Phương.
Cô ấy vừa lấy bút vẽ ra, tôi đã ngẩn người ra.
"Đợi đã, cây bút này cô lấy ở đâu ra?"
"Tất cả dừng lại!!!"
Vì có nhiều con gái nên tổng cộng có 4 chuyên viên trang điểm đến. Tôi kiểm tra từng cây bút xăm hình mà các chuyên viên trang điểm dùng, phát hiện ra tất cả đều giống nhau.
Ống bút làm từ xương người, đầu bút làm từ tóc người chết.
Chỉ có Hồng Bạch Tú mới dùng loại bút này để vẽ.
Hồng Bạch Tú còn gọi là Quỷ Tú, dùng dầu xác c.h.ế.t để nhuộm màu, dùng m.á.u động vật và m.á.u người để vẽ.
Hồng Bạch Tú vẽ lên hiệu quả khá yếu, nếu dùng kim xăm trực tiếp thì sẽ mạnh hơn nhiều.
Hồng Tú thường dùng để cầu phúc, cầu tài, bảo bình an.
Còn Bạch Tú thì để nguyền rủa, phá vận, giáng tai họa.
Hồng Tú báo hỷ, Bạch Tú báo tang.
Mà những hình vẽ trên người các cô gái vừa nãy, đều là hoa văn của Bạch Tú.
"Làm gì vậy? Lục Linh Châu, cô lại giở trò gì nữa!"
Du Oánh Oánh dẫn theo mấy cô gái, khí thế hung hăng đi về phía tôi.
Cô ấy đã trang điểm xong rồi, trên cánh tay trắng nõn thon dài và xương quai xanh rõ nét vẽ những hình vẽ phức tạp và lộng lẫy.
Khi nhìn rõ hình vẽ trên cánh tay cô ấy, lòng tôi chấn động.
Thế mà lại là hình này!!!
Hình xăm trên người Du Oánh Oánh, thoạt nhìn giống như một lá cờ xinh đẹp, bên trên vẽ đủ loại hoa văn kỳ quái.
Nhưng lá cờ này không phải cờ bình thường, mà là chiêu hồn phan.
Khi cô ấy bắt đầu nhảy, theo hoạt động của gân cốt, m.á.u cũng sẽ lưu thông nhanh hơn, kích thích Hồng Bạch Tú trên người, thì chiêu hồn phan sẽ bắt đầu có tác dụng.
Chiêu hồn phan này, có thể dẫn tất cả cô hồn dã quỷ trong vòng trăm dặm đến.
"Buổi biểu diễn sắp bắt đầu rồi, các cô còn không mau trang điểm, đứng ngây ra đó làm gì?!"
Đạo diễn quát một tiếng giận dữ, mấy chuyên viên trang điểm vừa dừng tay lập tức đứng dậy như chuột thấy mèo, Tiểu Phương càng giật lấy cây bút xương trong tay tôi.
Cô ấy kéo tay tôi chạy về phía bàn trang điểm.
"Ôi, đừng làm loạn nữa, chỉ còn cô chưa vẽ thôi, tôi không muốn bị mắng nữa đâu, mau ngồi xuống!"