"Tất cả chia làm hai đội đứng nghiêm cho tôi! Chỉ cần bịt kín miệng mũi nín thở, những con Hành Thi này sẽ không phát hiện ra các người!
"Sau đây nghe tôi chỉ huy, hai đội luân phiên hô hấp!"
Hành Thi dựa vào hơi thở trong miệng để hoạt động, đương nhiên đối với khí người thở ra vô cùng nhạy cảm. Nó sẽ máy móc tấn công tất cả những sinh vật sống có thể hô hấp, chỉ cần có thể nín được thở, Hành Thi cũng giống như người mù người điếc vậy, căn bản không cần phải sợ.
"Đội 1 hô hấp, đội 2 nín thở!"
Các cô gái đứng ở bên trái lập tức bắt đầu hô hấp mạnh, và theo tiếng hô hấp của họ, Hành Thi cũng lảo đảo nhào về phía họ. Ngay khi Hành Thi sắp nhào đến trước mặt họ:
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
"Đội 1 nín thở, đội 2 hô hấp!!!"
Các cô gái bên phải bắt đầu hô hấp, Hành Thi nhào đến trước mặt ngẩn người ra, có chút hoang mang vì mục tiêu biến mất. Sau khi hoang mang, chúng lại kỳ lạ phát hiện ra con mồi lại ở phía sau, thế là Hành Thi chậm chạp quay đầu lại, tiếp tục nhào về phía đối diện.
Vậy là, hai nhóm cô gái thay phiên nhau hô hấp, hơn chục xác sống cứ thế bị chúng tôi thả lượn khắp sân như diều. Còn tôi thì ở giữa, tranh thủ sơ hở mà ra tay độc ác với những xác sống đi lẻ.
Một chưởng đánh vào vị trí huyệt Đản Trung của xác sống, sau đó nắm tay lại thành nắm đấm, dùng sức ấn vào mấy huyệt đạo ở cổ họng, cuối cùng dùng ngón cái ấn vào cổ xác sống rồi ngửa ra sau, toàn bộ luồng khí sống kia liền bị ép ra ngoài.
Khí sống vừa thoát ra, những xác sống này liền nằm im bất động trên mặt đất như những xác c.h.ế.t bình thường. Tôi nhanh chóng giải quyết hết đám xác sống, còn chưa kịp thở dốc thì loa trên đầu vang lên, bình luận cũng bắt đầu nhảy loạn xạ.
"Má nó!!! Ông đây tốn sáu trăm vạn rồi! Mấy người diễn Lâm Chánh Anh cho tôi xem đấy à?!!!"
"Tốt lắm, tôi tham gia nhiều kỳ trò chơi săn g.i.ế.c thế này rồi, mấy người là thú vị nhất đấy, người dẫn chương trình, tôi trả thêm 2 trăm vạn, số lượng quái vật đợt tới tăng gấp đôi đi!"
Tiếng sột soạt vang lên, có thứ gì đó đang nhanh chóng tiến về phía chúng tôi.
Những cô gái vừa trốn thoát khỏi đám xác sống còn chưa kịp nhảy lên ăn mừng, thì con mắt tinh tường của số 13 đã dẫn đầu phát ra một tiếng thét chói tai:
"Á!!! Rắn! Nhiều rắn quá!!!"
Đám rắn bò tới có lớn có nhỏ, có mập có ốm. Con lớn nhất dài gần 2 mét, đang nhả cái lưỡi đen ngòm, u u nhìn chằm chằm chúng tôi. Toàn thân nó màu xám, giữa lưng có một đường vân màu đỏ tươi, trông vừa rực rỡ lại vừa đáng sợ.
Tôi thầm kêu một tiếng hỏng bét, đây là Âm Xà Vương, Âm Sát Xà. Âm Xà do tử khí, âm khí của người c.h.ế.t biến hóa mà thành, loại rắn này thường chỉ xuất hiện ở những bãi tha ma và mồ mả, tính công kích không quá mạnh.
Còn Âm Sát Xà, thì sinh trưởng ở những ngôi mộ đặc biệt. Những người c.h.ế.t được chôn dưới lòng đất kia, trước khi c.h.ế.t đều phải chịu đựng đau khổ, khi c.h.ế.t oán khí không tan, sát khí ngưng kết, hóa thành rắn, chính là Âm Sát Xà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-133-san-nguoi-o-livestream-ta-thuat-4.html.]
Âm Sát Xà có tính công kích cực mạnh, bị chúng cắn trúng, người sẽ trở nên hung bạo khát máu, hơn nữa trong vòng bảy tiếng đồng hồ, toàn thân sẽ lở loét mà chết, c.h.ế.t rất thảm.
Kiếm gỗ đào, Ngũ Lôi Phù, chu sa, gạo nếp, không có thứ gì cả, tay không tấc sắt. Tôi tự bảo vệ mình thì đương nhiên không thành vấn đề, nhưng muốn bảo vệ những cô gái này khỏi bầy rắn, thì đúng là người si nói mộng.
Chính Đạo Lưu Diệc Phi: "Số 7, chạy mau, chạy về phía bên phải!!!"
Nhìn bộ dạng của Phi Phi, có lẽ căn cứ này không chuẩn bị cho chúng tôi những đạo cụ trừ tà ra hồn. Cũng đúng thôi, đám nhà giàu biến thái này, chủ yếu là muốn xem các cô gái bị quái vật ăn thịt, chứ không phải xem ai đó có thể đại khai sát giới.
Dù sao thì những thứ tà ác này đều có thể đem ra bán lấy tiền, còn có giá mấy chục vạn, mấy trăm vạn tệ, trong mắt bọn họ, những thứ tà ác này có lẽ còn đáng giá hơn cả các cô gái. Dù sao thì nuôi dưỡng tà vật cần thời gian, còn các cô gái trẻ, bọn họ chỉ cần đi bắt cóc, đi lừa gạt là được.
Tôi dẫn một đám cô gái nhanh chóng chạy về phía bên phải, chạy dọc theo hành lang dài hẹp sâu hun hút cả trăm mét, trước mắt bỗng nhiên xuất hiện một tia sáng. Đợi chạy ra khỏi hành lang này, tôi mới phát hiện chúng tôi đã đến một khu rừng.
Trước đó bị giam trong tầng hầm không biết thời gian, đến khu rừng này, tôi mới ý thức được bây giờ thực ra là ban ngày. Chỉ là trên trời mây đen giăng kín, thật sự không thể phán đoán được bây giờ là mấy giờ.
Nhìn thấy khu rừng này, sắc mặt của số 1 trong nháy mắt trở nên trắng bệch:
"Chúng ta sẽ c.h.ế.t mất, chúng ta đều sẽ c.h.ế.t ở đây."
Tôi quay đầu nhìn cô ấy một cách nghiêm túc:
"Số 1, rốt cuộc cô biết những gì?"
"Đúng vậy, chị số 1, chị mau nói đi, sốt ruột c.h.ế.t mất!"
"Lúc này chị em phải đoàn kết, chẳng phải đám người xấu kia muốn xem chúng ta tự tàn sát lẫn nhau sao, chúng ta nhất định không để cho bọn chúng xem!"
"Đừng giấu giếm nữa, người đông sức mạnh lớn, chị nói ra, chúng ta mới có thể nghĩ cách sống sót!"
Vô số cô gái vây quanh số 1 nói nhao nhao, khu rừng này rất kỳ lạ, trong không khí còn tràn ngập một mùi vị đặc biệt. Những con âm xà đuổi đến cửa rừng, nhả lưỡi rồi quay đầu bỏ đi. Rõ ràng, trong khu rừng này có thứ gì đó khiến chúng kiêng kỵ sợ hãi.
Số 1 cắn môi:
"Tôi, tôi là người sống sót của kỳ trước.
"Bà ngoại tôi là một Vu Nữ Miêu Cương, tôi đã học theo bà ấy mấy năm cổ thuật."