Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 124: Đổ Thạch ở Vân Nam 4

Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:23:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Võ công cao đến đâu cũng sợ s.ú.n.g đạn. Tôi nhìn khẩu s.ú.n.g trong tay Mộc Sâm, trong lòng bực bội vô cùng.

Không động thủ, sợ thi biệt ra ngoài, động thủ rồi, nhỡ động tĩnh lớn quá, thi biệt cũng sẽ ra. Hơn nữa Tống Phi Phi theo tôi học võ không lâu, thân thủ bình thường, chắc chắn không tránh được đạn.

"Lên rồi! Lại cắt lên rồi!!!"

Trong đám đông vang lên một tiếng kinh hô, viên đá thứ hai, là một viên hồng phỉ có màu sắc cực kỳ trong suốt. Lão Trương cắt đá hít một ngụm khí lạnh:

"Bao nhiêu năm rồi mới được thấy một màu đỏ tươi đẹp đến thế! Màu sắc rực rỡ, tinh tế trong suốt, cực phẩm, đúng là cực phẩm!"

Mộc Sâm xoa xoa cằm:

"Thú vị, thật thú vị, tiếp tục cắt cho tôi!"

Khối đá thứ ba, là loại thủy tinh già trong truyền thuyết, màu đế vương lục. Màu xanh biếc đầy đặn, màu sắc thuần khiết hài hòa, không hề có một chút tạp chất, bóng bẩy như thể có thể nhỏ giọt mỡ.

Hiện trường im lặng như tờ, chỉ còn lại vài tiếng thở dốc nặng nề. Mộc Sâm nhìn tôi với ánh mắt phức tạp, vẫy tay ra hiệu cho người ta giật lấy cái bình trong túi tôi.

"Nước này, tà quái đến vậy sao? Lão Trương, ông đừng ngây ra đó, cắt tiếp đi!"

Mộc Sâm hứng thú nhìn cái bình trong tay, còn lấy đèn pin ra soi. Lúc này chỉ còn lại khối đá cuối cùng. Khối đá đó linh khí dồi dào, khi nãy tôi dùng Âm Dương Nhãn nhìn, cả khối đá gần như biến thành một đoàn ánh sáng trắng.

Lão Trương cẩn thận đặt khối đá lên máy, cắt một góc cực nhỏ dọc theo mép ngoài:

"Hít! Đây là màu gì vậy?

"Mộc thiếu gia, cậu mau lại xem!"

Ngay lúc đó, một cơn hồi hộp mạnh mẽ ập đến, tôi ngẩng đầu nhìn khối đá vừa bị cắt, đồng tử đột nhiên co rút lại.

Chỉ thấy góc vừa bị cắt hé lộ ánh vàng lấp lánh, trong ánh vàng đó lại xen lẫn vài vệt đen, trông không giống ngọc thạch, mà giống như một thỏi vàng được giấu trong đá.

Vãi!!! Đây là thi biệt hình chùm nho!

Thi biệt hơi giống đỉa, là động vật lưỡng tính. Hơn nữa, điều trâu bò hơn là, nó không cần đối tượng giao phối, tự nó có thể đẻ trứng. Nhưng thi biệt thông thường mỗi lần chỉ có thể đẻ một quả trứng.

Mấy viên phỉ thúy tôi vừa chọn, nếu cắt đến chính giữa viên phỉ thúy, ước chừng có thể thấy một quả trứng thi biệt màu vàng to bằng hạt gạo.

Trong thi biệt thường cũng có dị loại, đó là thi biệt vương. Thi biệt vương âm khí ngưng trọng dày đặc, một lần đẻ trứng có thể lên đến 7-14 quả. Khối đá cuối cùng tôi chọn, thực ra không phải là mỏ phỉ thúy, mà là một quả trứng thi biệt hình chùm nho khổng lồ.

"Cái này coi như là hoàng phỉ nhỉ? Màu sắc đẹp quá, hoàng phỉ giống như vàng vậy, trân phẩm đó! Cậu cứ dọc theo cái miệng này, chà thêm chút vỏ đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-124-do-thach-o-van-nam-4.html.]

Mộc Sâm đứng thẳng người vỗ vai lão Trương.

"Dừng tay!!!

"Mau tránh ra!"

Lão Trương tay chân rất nhanh nhẹn, tôi vừa dứt lời, ông ta đã nắm chặt khối đá trong tay, theo tiếng máy mài đá gầm rú, khối đá trong tay ông ta nổ tung thành một đoàn. Một luồng ánh sáng vàng lóe lên, từ trong đá bay ra mười mấy con thi biệt to bằng con ruồi.

Những con thi biệt này lớn rất nhanh trong không khí, gần như vừa bay vừa nhanh chóng phình to cơ thể. Khi bay lên không trung, những con thi biệt này đã to bằng nắm tay. Chúng đen kịt toàn thân, chỉ có ở giữa lưng mọc một đường vân màu vàng, tướng mạo cực kỳ xấu xí, trông hơi giống con bọ biển khổng lồ có cánh.

"Má ơi, má ơi đây là cái gì vậy!!!"

Mộc Sâm trợn tròn mắt, hắn hoảng hốt nhảy sang một bên, rút khẩu s.ú.n.g trong tay ra chĩa vào những con thi biệt. Những con thi biệt này lượn ba vòng trên không trung rồi bay tán loạn, lao về phía đám đông.

"Chạy mau!!!"

Tôi hét lớn một tiếng rồi xông lên phía trước, thi biệt tuổi thọ rất dài, nước g.i.ế.c được, lửa cũng không thiêu rụi nổi. Chúng ăn huyết nhục tinh khí của người, không ăn không uống ngàn năm, vẫn có thể tồn tại.

Nhưng vạn vật tương sinh tương khắc, thi biệt là do âm khí xác c.h.ế.t trong mộ cổ hóa thành, bản thân nó là một đoàn âm vật. Mà âm vật, sợ nhất là dương khí. Tôi và Tống Phi Phi toàn thân đầy pháp bảo, bất kể là lệnh bài gỗ đào trên cổ, hay là chuỗi kim cương sa đế vương đeo trên cổ tay, đều là những lợi khí khắc chế âm tà.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Cho nên những con thi biệt này sẽ không lao về phía hai chúng tôi, quả nhiên, chỉ thấy một con thi biệt đang lao về phía tôi xoay người trên không trung, lao về phía người quản lý trang sức kia.

"A!

"Ọe, ọe, hộc hộc~ Cứu mạng, cứu tôi, cứu..."

Con thi biệt lao thẳng vào trán người quản lý trang sức, nhanh chóng dùng móng vuốt sắc nhọn bám chặt lấy mặt hắn. Chỉ thấy con thi biệt vẫy vẫy cái đuôi to bằng ngón tay cái, dùng đuôi cạy miệng người quản lý.

Sau đó con thi biệt bắt đầu bò ngược trên mặt người quản lý, bò một mạch vào miệng hắn, cho đến khi cả con thi biệt biến mất không thấy.

"Má ơi! Má ơi đây là cái quỷ gì!!!"

Cảnh tượng này khiến những người xung quanh phát điên, người quản lý nuốt con thi biệt xong, cả người nằm bất động trên mặt đất. Nhưng chỉ qua mười mấy giây, hắn đã lảo đảo đứng dậy. Chỉ là tròng trắng mắt từ màu trắng biến thành màu xám, tứ chi cũng có chút cứng đờ.

Thi biệt bây giờ đã ă//n hết n//ão của hắn, và khống chế cơ thể và hành vi của hắn. Nếu bây giờ kéo người quản lý trang sức này đi chụp não CT, thì có thể thấy, bộ phận não vốn có đã biến mất, thay vào đó, là một con thi biệt đang lượn lờ trong não.

Người quản lý lắc lắc đầu, giang hai tay lao về phía Mộc Sâm. Mộc Sâm sợ đến mặt mày trắng bệch:

"Mày đừng qua đây! Mày mà qua đây tao b.ắ.n c.h.ế.t mày!"

Người quản lý không những không nghe lời hắn, mà còn tăng nhanh bước chân lảo đảo.

"Đoàng! Đoàng!"

Loading...