Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 121: Đổ Thạch ở Vân Nam 1

Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:22:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7pgbVlt4I7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tôi đổ thạch ở Vân Nam, liên tiếp mở ra ba khối phỉ thúy cực phẩm.

Thái tử gia Thụy Thành không những cướp phỉ thúy, còn muốn tống tôi vào tù.

Nhưng hắn không biết, trong những viên phỉ thúy đó ẩn chứa thi biệt ngàn năm.

Trên người chúng, ẩn chứa một bí mật vô cùng đáng sợ.

***

“Linh Châu, ở đây có đến hơn 500 gian hàng, mỗi gian ít nhất cũng có mấy trăm viên đá, chúng ta phải tìm thế nào đây?”

Tôi và Tống Phi Phi mê mang đứng trước chợ đổ thạch lớn nhất Thụy Thành – chợ đêm Đức Bằng: Chợ này vô cùng rộng lớn, một nửa đèn đuốc sáng trưng, một nửa tối đen như mực.

Bên đèn sáng là những thành phẩm phỉ thúy. Còn bên tối om kia, thì kinh doanh đá thô nguyên liệu, để quan sát đá, cả khu chợ hầu như không bật đèn, ai nấy đều cầm đèn pin soi, đi lại rất dễ giẫm phải người.

Nhiệm vụ của tôi và Tống Phi Phi, là ở thành phố được mệnh danh là kinh đô đổ thạch này, tìm ra mấy viên phỉ thúy cực phẩm ẩn giấu.

Số lượng cụ thể? - Không biết.

Phỉ thúy màu gì? - Không rõ.

Đi đâu tìm? - Tự đoán.

Những câu hỏi đáp trên xảy ra giữa tôi và sư tôn, hễ ai khác mà nói chuyện với tôi như vậy, tôi đã đánh cho vỡ mồm rồi.

Nhưng sư tôn nói buổi tối bà ấy rảnh rỗi không ngủ được, dùng mai rùa bói chơi. Ai ngờ vừa bói đã bói ra chuyện, hướng Vân Nam có hung vật lớn sắp xuất thế.

Mà hung vật lớn này, ẩn trong đất, rất có thể là thi biệt ngàn năm đã hóa ngọc.

Cho nên tôi và Tống Phi Phi tức tốc đến Thụy Thành, thay sư tôn tìm kiếm thi biệt ngàn năm này.

Tôi tên là Lục Linh Châu, là một đạo sĩ, chính tông đệ tử Mao Sơn, Tống Phi Phi là đồ đệ kiêm bạn tốt của tôi.

Sư tôn Thẩm Linh Tố ngàn năm trước bế quan, hai năm trước mới xuất quan, là một lão tổ tông sống cả ngàn năm.

Đồ đệ của bà ấy sáng lập ra phái Mao Sơn. Môn phái Mao Sơn của chúng tôi chia làm hai, ngoại môn nhập thế, mở rộng đạo tràng, thu nhận đồ đệ rộng rãi, trở thành thánh địa Đạo gia nổi tiếng.

Còn nội môn thì ẩn cư nơi núi sâu, đời đời truyền thừa. Ngoại môn chủ yếu làm các đạo tràng thủy lục, vẽ bùa, xem tướng, những kiến thức huyền học cơ bản. Còn nội môn chúng tôi, thì phụ trách hàng yêu phục ma, bắt quỷ trừ tà, từ ba tuổi đã phải bắt đầu khổ luyện võ thuật truyền thống.

“Chẳng phải nói chợ đêm này là chợ đổ thạch lớn nhất địa phương sao, cứ vào xem đã rồi tính.”

Tống Phi Phi vẻ mặt tò mò kéo tôi vào chợ đêm, chúng tôi vào khu chợ nguyên liệu, ánh sáng rất tối, hai người chưa đi được mấy bước đã đụng phải một người.

“Ái chà, mù à! Thằng cha nào giẫm vào người ông, xem ông có…

“Ừm? Hai vị cô nương xinh đẹp này, lần đầu đến chợ chơi sao?

“Chào các cô, tôi là Mộc Sâm, chính là hậu nhân Mộc Vương phủ đã thống trị Vân Nam 300 năm.”

Một người đàn ông cao lớn mặc vest đen nháy mắt trái với chúng tôi, lộ ra nụ cười vô cùng dầu mỡ. Giữa mùa hè nóng nực, hắn mặc vest, thắt cà vạt, tóc vuốt keo trông có vẻ phải hết 3 lọ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-121-do-thach-o-van-nam-1.html.]

Tôi cúi đầu nhìn xuống, à, nửa trên vest cà vạt, nửa dưới quần đùi dép lào, kiểu ăn mặc này, thật là thanh thoát thoát tục.

Thấy tôi và Tống Phi Phi không nói gì, gã vest nam hất hất tóc, lộ ra khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú:

“Tôi hiểu, tôi hiểu hết, lần đầu tiên nhìn thấy tôi, phụ nữ đều bị vẻ đẹp trai của tôi làm cho chấn động.”

Hắn quay sang người bên cạnh giơ một ngón tay:

“Suỵt, im lặng, đừng làm phiền hai vị tiểu thư đáng yêu này, để họ chìm đắm trong nhan sắc của tôi thêm một chút đi.”

“Ờ, Mộc thiếu, họ đi rồi.”

Tôi và Tống Phi Phi không thèm để ý đến tên thần kinh bỗng dưng xuất hiện này, Tống Phi Phi còn kéo tôi đi nhanh một mạch, gần như là chạy:

“Đi nhanh đi nhanh, cái tên Mộc Sâm này là hoa khôi nổi tiếng của thành phố này, phiền c.h.ế.t đi được!”

Mộc gia ở Thuỵ Thành thế lực sâu rộng, hắc bạch lưỡng đạo đều có quan hệ. Những ngành nghề kiếm tiền nhất ở Thụy Thành, phần lớn đều nằm trong tay Mộc gia. Mà Mộc Sâm lại càng là thái tử gia nổi tiếng của thành phố này, người địa phương ít ai không biết hắn.

Tôi và Tống Phi Phi rẽ vào một khúc quanh đến trước một gian hàng, chủ quán là một chú trung niên trọc đầu, thấy chúng tôi đến thì vô cùng nhiệt tình, còn nhét vào tay chúng tôi hai cái đèn pin soi ngọc:

“Nhìn xem nào, đều là đá Khảm Để bãi Hậu Giang thượng hạng cả đấy.

“Vỏ mỏng, lớp sáp nguyên vẹn, lại không nứt, nhất định lên nước!”

Tôi và Tống Phi Phi đang như ruồi bâu bãi cuwst, hiếm lắm mới gặp được một ông chủ nhiệt tình như vậy, liền dừng chân, dùng đèn pin soi đá.

“Ông chủ, viên đá này bao nhiêu tiền?”

Tống Phi Phi làm bộ làm tịch soi đá một hồi, ông chủ giơ 5 ngón tay ra hiệu:

“Rẻ thôi mà, có 5 vạn thôi, cô bé mắt tinh thật đấy! Viên đá trên tay cô đây, là loại vỏ tỏi khó kiếm nhất, Thiết Long Sinh, trắng lộ hồng, cắt thế nào cũng lên nước! Khéo lại cắt ra được đế vương lục đấy!”

Cái gì! Một viên đá to bằng nắm tay, mà dám bán tận 5 vạn?

Tôi không thể tin nổi nhìn viên đá kia, cảm thấy giá này sắp đuổi kịp vàng rồi. Đều nói thách giá trên trời, trả giá dưới đất. Tôi giơ một bàn tay ra, thăm dò hỏi:

“500?”

“Thành giao!”

Ông chủ giật phắt viên đá từ tay Tống Phi Phi nhét vào tay tôi, tiện tay đưa mã QR bên cạnh:

“Wechat hay Alipay? Quẹt thẻ cũng được.”

Một loạt động tác lưu loát, như sợ tôi hối hận vậy, nhìn là biết được huấn luyện bài bản. Tôi giật giật khóe miệng, cạn lời nhìn ông chủ:

“Tôi không mua nữa.”

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Ông chủ vừa nãy còn tươi cười niềm nở lập tức biến sắc:

“Cô nói lại lần nữa xem?

Loading...