Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 118: Thuỷ Sát Sinh Con 7

Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:18:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/30bLl8A5Fw

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Bân đột nhiên người lảo đảo xô về phía tôi, trực tiếp xô bay mặt dây chuyền trong tay tôi. Cũng may tôi nhanh tay lẹ mắt, một chiêu "hớt trăng dưới đáy biển" vớt lại mặt dây chuyền. Anh ta ngại ngùng xua tay:

"Xin lỗi, tôi không ngồi vững."

Tôi không nhịn được liếc nhìn anh ta một cái, vừa rồi nhìn biểu cảm của anh ta, hình như rất tiếc nuối?

"Nữ thi này đẹp quá, nhìn còn trẻ nữa..."

"Đây chắc chắn không phải là người nhựa, ai mà làm ma-nơ-canh nhựa giống vậy, haizz, không biết vì sao, nhìn thấy cô ấy, tôi thấy hơi khó chịu."

"Mặt dây chuyền mà cô ấy nắm trong tay vừa rồi mọi người thấy không? Là đầu báo của Cartier đó, hình như trước đó tôi thấy có người đeo rồi..."

"Ê, sao camera chớp chớp vậy, ê, vãi cả nồi, màn hình đen thui rồi? Streamer đâu?"

Phát sóng trực tiếp bị ngắt, Lâm Bân không đứng vững lại ngã xuống nước, đợi anh ta lên bờ, camera trên người đều không thấy đâu nữa. Anh ta thở hổn hển ngồi bên mạn thuyền, cúi đầu không nói một lời, bộ dạng mệt mỏi không muốn nói chuyện.

Tôi nhìn anh ta đầy ẩn ý, cất sợi dây chuyền vào túi. Nữ thi đã lên thuyền, nghi thức đỡ đẻ có thể chính thức bắt đầu. Tôi bảo Tống Phi Phi chuẩn bị xong tế đàn, rồi lấy ra một tấm vải vàng sạch sẽ để nữ thi nằm lên:

"Lâm Bân, anh quay mặt đi, tôi phải đỡ đẻ, anh không được nhìn."

"Tôi không nhìn, làm sao biết được cô có làm giả hay không?"

Tôi hừ lạnh một tiếng:

"Đá anh xuống nước và quay mặt đi, anh chọn một trong hai?"

Lâm Bân ngậm miệng quay mặt đi, tôi bảo Tống Phi Phi trông chừng anh ta, cùng Trình Thiến ngồi hai bên nữ thi:

"Dạ sản âm linh, tị khứ dương quan, tử nữ lạc địa, phú dư nhân danh, nhập đạo luân hồi, tảo nhật đầu thai!"

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

"Hương chúc nhiên! Âm thai xuất!"

Tôi niệm xong chú, nữ thi liền mở hai chân ra, bụng cũng căng phồng lên như quả bóng.

Trình Thiến ngồi một bên nắm tay nữ thi, tay còn lại thì không ngừng lắc chuông xương.

"Chị ơi cố lên, con sắp ra rồi!"

Tôi thò tay vào đáy quần của nữ thi, sờ thấy một cục thịt tròn vo. Sắp ra rồi!

Đúng lúc tôi và Trình Thiến đang vô cùng kích động, Lâm Bân đột nhiên đứng dậy, nhào về phía nữ thi, trong tay còn nắm một thanh kiếm gỗ đào không biết từ đâu ra. Tôi đá anh ta ngã xuống đất, vươn tay bảo vệ bụng của nữ thi.

Kiếm gỗ đào đ.â.m vào mu bàn tay tôi, mu bàn tay nhanh chóng ửng đỏ một mảng. Tống Phi Phi túm lấy cổ áo Lâm Bân, vung tay cho anh ta hai cái tát tai:

"Mẹ nó, anh điên rồi à! Phá hoại thủy thi sản tử, chúng ta đều phải chết!"

Nhưng, đã muộn rồi, bụng phình to của nữ thi lại co rút lại, nó khép hai chân ngồi dậy, trực tiếp nhảy xuống nước.

Trình Thiến hoàn toàn bị biến cố này làm cho choáng váng, cô ngơ ngác nhìn Lâm Bân:

"Anh có ý gì? Tại sao lại phá hoại việc nữ thi sinh con?"

"Hắn không phải muốn phá hoại việc nữ thi sinh con, mà là thời điểm sinh con là lúc nữ thi yếu nhất, hắn muốn thừa cơ hội này, khiến cho mẹ con bọn họ hồn phi phách tán, vĩnh viễn không được siêu sinh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-118-thuy-sat-sinh-con-7.html.]

Lâm Bân trầm mặt ngồi một bên, hắn hướng tôi cười âm hiểm:

"Bị cô nhìn ra rồi à?"

"Lục Linh Châu, cô đúng là có chút bản lĩnh."

Tống Phi Phi và Trình Thiến đều kinh ngạc.

"Cái... cái gì cơ? Anh ta biết đây là nữ thi thật, vừa rồi tất cả đều là diễn? Anh ta... tại sao anh ta muốn diệt nữ thi?"

Tôi xoa xoa mu bàn tay rồi ngồi dậy:

"Đương nhiên là bởi vì, anh ta chính là cha của đứa bé này."

Lâm Bân cười ha ha, dường như nghe được chuyện cười gì đó ghê gớm lắm, đến cả nước mắt cũng chảy ra:

"Lục Linh Châu, cô điên rồi à?"

Tôi giơ sợi dây chuyền trong tay lên vẫy vẫy:

"Tôi có điên hay không, ngày mai sẽ biết thôi, trên dây chuyền này có số hiệu, trong cửa hàng chắc chắn có ghi chép mua hàng của anh, đến lúc đó đối chiếu là được."

"Hơn nữa cô gái này, chắc là người cùng quê với anh nhỉ? Phái cảnh sát cầm ảnh cô ấy đi điều tra một chút, trong thôn chắc chắn có không ít người quen cô ấy."

Lâm Bân không cười nữa, hắn mặt mang vẻ giễu cợt, trong ánh mắt hung quang lộ rõ:

"Cô biết quá nhiều rồi đấy, cô không xem tivi à? Người biết quá nhiều, thường không có kết cục tốt đâu."

Tống Phi Phi thấy hắn như vậy, kinh hãi, bày ra vẻ sợ hãi, trốn ra sau lưng tôi:

"Má ơi, anh không định gi//ết người diệt khẩu đấy chứ!"

"A, đúng rồi, livestream, anh không phải vẫn đang livestream sao! Mọi người trên mạng sẽ báo cảnh sát đấy!"

Lâm Bân nhếch miệng, sờ sờ trán:

"Livestream cái gì? Bị tôi tắt từ lâu rồi. Mấy người không phải cho rằng, mình tôi dám lên thuyền đấy chứ?"

"Tằng tằng tằng..."

Ven bờ hồ vang lên tiếng động cơ, một chiếc thuyền đang cưỡi sóng mà đến, tốc độ cực nhanh, tôi ngẩng cổ nhìn, trên thuyền đứng bốn năm bóng người xám xịt.

Tôi thở dài với Lâm Bân:

"Lâm Bân, quay đầu là bờ, bây giờ anh dừng tay, mọi chuyện vẫn còn kịp đấy!"

"Cô gái kia chắc là đối tượng của anh ở trong thôn nhỉ? Tôi thấy tướng mạo anh thời trẻ nghèo khó, nhưng mà cung tài lộc đắc địa, là nhờ vào sự giúp đỡ của phụ nữ mới học xong đại học."

"Học xong đại học rồi, anh quen biết người vợ bây giờ, một cô nàng bạch phú mỹ, thế là anh bảo cô ấy ở nhà quê chờ anh, còn mình thì ở thành phố lớn kết hôn sinh con, làm người nổi tiếng trên mạng."

"Sau này, vợ anh ở quê nghe được phong thanh, đến đây tìm anh, anh liền gi//ết cô ấy rồi vứt xuống cái hồ nước hẻo lánh này."

"Chắc là anh trói cô ấy trong bao tải, trong bao còn nhét rất nhiều đá, chỉ là không biết tại sao t.h.i t.h.ể của cô ấy lại có thể nổi lên. Nổi lên rồi anh luôn theo dõi động tĩnh ở cái thôn này, thấy có dân làng tìm đến tôi, lúc này mới nhảy ra, muốn đánh lừa tôi đúng không?"

"Bốp bốp... bốp bốp..."

Loading...