Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 117: Thuỷ Sát Sinh Con 6

Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:18:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Loại lừa đảo nào có thể ngồi vững trên mặt nước như vậy, còn có thể bóp một người đàn ông tráng niên ba mươi mấy tuổi như Lâm Bân không còn chút sức phản kháng nào? Tôi thấy con nữ quỷ này là thật đó, không nói nữa, tôi đi bật chú Đại Bi trước đây!"

Tôi ngậm kiếm bơi đến bên cạnh con nữ quỷ, trực tiếp vung kiếm ch//ém vào cánh tay đang túm cổ Lâm Bân của nó.

"Hộc!"

Quỷ nữ gầm lên một tiếng về phía tôi, buộc phải rụt tay lại, Lâm Bân thấy vậy liền quay đầu bơi về phía thuyền. Quỷ nữ muốn đuổi theo, nhưng lại bị tôi cản lại. Nó tức giận gào lên với tôi hai tiếng, mái tóc giống như dải lụa trong phim chưởng vung về phía tôi.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Tôi vô cùng khó hiểu, con nữ quỷ này hình như là nhắm vào Lâm Bân, anh ta là người đàn ông duy nhất trên thuyền của chúng tôi, chẳng lẽ kiếp trước nó bị một gã đàn ông tồi tệ hãm hại? Con nữ quỷ này vô cùng khó đối phó, ở trong nước, mười phần võ lực của tôi chỉ có thể phát huy được ba phần, đánh cho tôi mệt mỏi rã rời.

"Ngũ Lôi Thiên Kiếp Phù!"

"A!"

Tống Phi Phi một đạo lôi phù giáng xuống, đánh lui con nữ quỷ, cũng đánh tôi sắp tàn phế. Toàn thân tôi cứng đờ, nhanh chóng chìm xuống nước. Mắt thấy sắp không thở nổi, một người "ùm" một tiếng nhảy xuống nước.

Tống Phi Phi kéo tôi trở lại thuyền, tôi ngồi bệt xuống đất trừng mắt nhìn cô ta:

"Cậu...cậu...cậu...cậu...khi...khi...khi...khi sư diệt tổ!"

Môi tôi bị điện giật tê rần, nói chuyện có chút run rẩy. Tống Phi Phi cười gượng gãi đầu:

"Hì hì, là do tôi nhất thời nóng vội thôi mà!"

Lâm Bân lúc này nằm thở hổn hển trên thuyền như chó chết, anh ta nằm một hồi lâu, mới chống tay ngồi dậy, môi run rẩy hồi lâu, mới do dự hỏi:

"Vậy...vậy con nữ quỷ đó thật sự không phải là diễn viên cô thuê đến à?"

Tôi không để ý đến anh ta, mà quay người nhìn về phía mặt hồ. Mặt hồ sóng sánh ánh bạc một mảnh tĩnh lặng, nữ thi kia đã biến mất không thấy tăm hơi. Đánh thì cũng đánh rồi, tiếp theo, đến lượt Trình Thiến ra tay rồi.

Trình Thiến hít sâu một hơi đứng dậy, lấy ra một chiếc chuông xương có hình thù kỳ lạ lắc lên, âm thanh trầm đục của xương va vào nhau vang vọng trên mặt hồ tĩnh mịch, Trình Thiến đứng thẳng người, bắt đầu lên tiếng:

"Chị xinh đẹp ơi, làm lệ quỷ mỗi ngày phải chịu khổ sở vì cuồng phong, đau đớn vì ánh mặt trời, chị nhẫn tâm để con chị cũng phải chịu khổ cùng chị sao?"

"Nó ch//ết non trong bụng, ch//ết vào tháng bảy, vô danh vô tính, không được vào luân hồi."

"Nếu chị bằng lòng để chúng tôi giúp chị sinh nó ra, để nó bình an chào đời, vậy thì nó có thể đi đầu thai chuyển thế, tôi lại quen biết với quỷ sai đại nhân, nhờ họ tìm cho con chị một gia đình tốt, để nó kiếp sau áo cơm không lo, bình an vui vẻ, chẳng phải tốt hơn là cứ trôi nổi trên sông thế sao?"

Lời của Trình Thiến còn chưa dứt, Lâm Bân đã bật ra một tiếng cười khẩy, bị tôi trừng mắt liếc cho một cái, liền không nói nữa, chỉ là trong ánh mắt lộ ra vài phần khinh bỉ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-117-thuy-sat-sinh-con-6.html.]

"Tuy rằng Lâm Bân bị Linh Châu đá xuống nước, nhưng tôi thấy đá hay lắm, anh ta thật sự quá phiền rồi!"

"Lầu trên, tôi hiểu, Linh Châu không màng nguy hiểm nhảy xuống nước một cái đó, ngầu bá cháy luôn được không!"

"Ngầu cái rắm, cô ta toàn là diễn thôi, Lâm Bân mới oan uổng đó, tự dưng bị té xuống nước hai lần!"

"Nhìn không giống diễn, mọi người nghe tiếng chuông xương mà cô bé kia lắc kìa, chuông của cô bé vừa vang lên, di ảnh của ông nội tôi đã rớt từ trên tường xuống rồi!"

"Vãi cả nồi! Vãi cả nồi! Di ảnh của bà tôi cũng đột nhiên rớt xuống bàn rồi!"

"Mấy người thế là gì, ông tôi hôm qua mới mất, ngày mai hạ táng, tôi ngồi nhà linh đường thức đêm đây, nắp hộp đựng tro cốt của ông ấy đột nhiên bật lên!"

"Vãi cả nồi! Tôi thật sự hồn phi phách tán, tôi nghi ngờ ông tôi muốn mang tôi đi, hu hu...hu hu..."

Bây giờ đã hơn 9 giờ tối rồi, số lượng người xem trực tiếp lại càng ngày càng nhiều, vô số người ngồi xổm trước điện thoại, vừa mong đợi vừa sợ hãi chờ tôi đỡ đẻ cho nữ thi.

Trên mặt nước không có động tĩnh gì, tôi nghĩ một lát, cũng lấy ra chiếc chuông đồng trong túi, tiếng chuông đồng vang lên cùng với chuông xương của Trình Thiến:

"Tôi biết cô bị người ta hại chết! Cô yên tâm, đợi giúp cô sinh xong con, tôi nhất định sẽ giúp cô tìm ra hung thủ, đến lúc đó chúng ta có oan báo oan, có thù báo thù!"

"Tôi là đệ tử chân truyền của Nội Mao, Ngũ Lôi Thiên Kiếp Phù vừa rồi cô cũng thấy rồi, nếu tôi thật sự muốn diệt cô, đã sớm đánh cho cô hồn phi phách tán rồi!"

Khế quỷ Chu Lăng của Trình Thiến cũng đứng dậy đối mặt với mặt hồ mà hô:

"Chị ơi, chị lên đi! Chúng em không có ác ý đâu!"

"Chị ơi, chị không muốn nhìn đứa bé trong bụng sao, không muốn biết là bé trai đáng yêu, hay là bé gái xinh đẹp sao?"

Chu Lăng hô hai lần, mặt hồ cuối cùng cũng có động tĩnh.

Nữ thi lại nổi lên mặt nước, trôi về phía thuyền của chúng tôi. Trong lòng tôi vui mừng khôn xiết, thành công rồi! Xem ra nữ thi này vẫn còn giữ lại vài phần nhân tính, chưa hoàn toàn mất lý trí.

Khi nó trôi đến mép thuyền, tôi nhảy xuống nước, ôm nó lên thuyền. Người nó rất lạnh, tôi ôm nó giống như ôm một tảng băng lớn, lạnh đến nỗi lông tơ trên người tôi dựng hết cả lên.

Nữ thi nằm trên boong tàu, tay trái nắm chặt thành nắm đấm, hình như đang nắm thứ gì đó. Tôi nhẹ nhàng mở tay nó ra, phát hiện trong lòng bàn tay nó đang nằm một mặt dây chuyền lấp lánh, trông có vẻ là của một chiếc vòng cổ.

"Ái da!"

Các bạn hãy theo dõi Thế Giới Tiểu Thuyết trên KhỉD nhé.

Loading...