"Đại sư Linh Châu, tính hai lần đều không trúng, tôi thấy cô nên ngừng phát sóng đi!"
Tôi không giận, ngược lại còn gật đầu rất dễ chịu:
"Là phải ngừng phát sóng rồi, ngày mai tôi có việc phải làm, không thể bói toán cho mọi người được."
Fan cũ trong phòng phát sóng lập tức hỏi:
"Streamer, cô đi đến hồ chứa nước ở thôn Thạch Kiều Đầu sao?"
"Đúng! Đúng! Đúng! Chuyện này tôi nhớ, có một cư dân mạng nói trong hồ chứa nước ở thôn họ có một nữ thi trôi nổi, đội vớt xác đi vớt, c.h.ế.t hai người rồi mà vẫn không vớt được."
"Chuyện đó tôi cũng nghe nói rồi, tà môn lắm, nữ thi đó còn là một người mang thai nữa chứ, bụng nhìn có vẻ phải bảy tám tháng rồi!"
"Đại sư Linh Châu, cô định đi vớt nữ thi đó sao? Trời ạ, cô gan thật đấy!"
Tôi bưng tách trà lên uống một ngụm, nghiêm túc trả lời câu hỏi của cư dân mạng:
"Tôi không đi vớt xác, tôi đi đỡ đẻ cho cô ấy."
Phòng phát sóng im lặng trong giây lát, lát sau bình luận bay lên như thác lũ, Lâm Bân càng bị sặc cả nước bọt:
"Khụ, khụ khụ, đỡ đẻ? Đỡ đẻ cho ai? X//ác ch//ết nữ đó?"
"Từng thấy người khoác lác, nhưng chưa thấy ai khoác lác kiểu này!"
"Cô nói cô biết bói toán, tôi nhịn, nhưng nói đỡ đẻ cho người chết, tôi thật sự không thể nhịn được!"
Lâm Bân có chút tức giận, anh ta đập bàn đứng dậy, hai tay chống lên mép bàn cúi xuống gần ống kính:
"Được, cô đi đỡ đẻ, tôi phải xem xem, đỡ đẻ cho người c.h.ế.t kiểu gì!"
Tôi ngạc nhiên nhìn anh ta: "Ý gì? Anh cũng đi?"
Lâm Bân khoanh tay trước ngực, từ trên cao nhìn xuống ống kính:
"Tôi không chỉ đi, mà còn phải lột trần bộ mặt lừa đảo của cô trước hàng triệu cư dân mạng!"
"Hồ đồ!"
Tôi cũng có chút tức giận, streamer vạch trần sự thật này mắng tôi vài câu trên mạng thì thôi, tôi không để ý lắm đến bình luận của cư dân mạng. Tin thì tự nhiên tin, không muốn tin, duyên phận đến rồi, cũng sẽ tin.
Dùng lời của Tống Phi Phi mà nói, đời người là một quá trình nghi ngờ bà thím, thấu hiểu bà thím, trở thành bà thím, vượt qua bà thím.
Khi còn trẻ thề thốt, cảm thấy mình là đúng nhất, nhìn cái gì cũng mang tinh thần phê phán. Đợi đến khi lớn tuổi, trải qua nhiều chuyện rồi, cũng sẽ có lòng kính sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-113-thuy-sat-sinh-con-2.html.]
"Thôn Thạch Kiều Đầu đúng không? Lục Linh Châu, tối mai bên hồ chứa nước Thạch Kiều Đầu, không gặp không về!"
"Lâm Bân, anh không thể đi, Lâm Bân!"
Tôi vừa kêu được hai câu, Lâm Bân đã ngắt video. Tôi vội vàng tắt phát sóng, cố gắng liên lạc với Lâm Bân, anh ta nói vài câu tàn nhẫn xong, đã chặn tôi luôn rồi.
Nghĩ đến x/ác ch//ết nữ quỷ dị trong hồ chứa nước, trái tim tôi chìm thẳng xuống...
Xác ch//ết nữ đó đã trôi trong hồ chứa nước gần một tháng rồi, hơn nữa ban ngày không thấy bóng dáng, chỉ đến ban đêm mới nổi lên. Người trong thôn tìm mấy người vớt x//ác, rất nhiều người vừa nhìn thấy cái bụng của nữ thi, đều khoát tay từ chối.
"Thủy thi mang thai, đây là thủy sát đấy! Tiền này tôi không kiếm được, mọi người tìm người khác đi!"
Sau khi liên tục bị từ chối, người trong thôn nghiến răng, trực tiếp ra giá 20 vạn. Có tiền mua tiên cũng được, có một người vớt x//ác gia cảnh nghèo khó, đang cần tiền gấp, cắn răng dẫn theo đồng bọn cùng xuống nước, tối hôm đó, hai người đã ch//ết trong hồ chứa nước.
Th//i th//ể của họ thì ban ngày đã được người ta vớt lên rồi, chỉ là x/ác ch//ết nữ đó, vẫn mỗi đêm trôi nổi trên mặt nước lang thang, rất đáng sợ. Tôi đã hỏi thăm tin tức từ bạn tôi Lăng Duệ, anh ấy là một cảnh sát. Xác ch//ết nữ đó hẳn là người từ nơi khác đến, vô danh vô tính, căn bản không thể tra ra thông tin.
Họ không vớt được xác là chuyện bình thường thôi, thuỷ thi có thai, mang theo oán hận và sát khí. Muốn vớt xác lên thuận lợi, phải để cô ta sinh đứa bé trong bụng ra trước đã.
Chiều ngày hôm sau, tôi lái xe cùng Tống Phi Phi đến thôn Thạch Kiều.
"Thằng ngốc Lâm Bân đó không lẽ thật sự đến livestream đấy chứ?"
"Theo tôi thấy, cậu khách sáo quá rồi đấy, hắn mà đến thì tát cho hắn mấy cái vào mặt là xong, quen thói!"
Tống Phi Phi vẫn ấm ức chuyện livestream hôm qua, cứ nhắc đi nhắc lại rằng hôm nay gặp Lâm Bân nhất định phải cho hắn ta biết mặt.
"Chắc là không đến đâu, vớt x//ác dưới nước ghê rợn như vậy, tôi đoán hắn ta cũng không có gan đó."
Trong lúc tán gẫu thì cũng đến thôn Thạch Kiều rồi, thôn trưởng là một chàng trai trẻ, vẫn còn là một sinh viên mới ra trường. Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, rõ ràng là quan điểm khoa học của anh ta đã bị đả kích lớn:
"Linh Châu đại sư, cuối cùng thì các vị cũng đến rồi!"
"Tôi tên là Phương Diệu, là thôn trưởng của thôn, haizz, chuyện xác ch//ết này làm tôi lo chếc rồi!"
Phương Diệu là một người nói nhiều, cái miệng cứ như vòi nước, mở ra rồi thì không đóng lại được. Anh ta lải nhải cả buổi trời, nói rằng người trong thôn đều sợ hãi, buổi tối không ai dám ra khỏi nhà, cái thuỷ thi này gây ra rất nhiều phiền toái cho cuộc sống của thôn, bây giờ, chúng tôi chính là hy vọng của cả thôn.
Nếu chuyện này có thể giải quyết suôn sẻ, thôn sẽ tặng chúng tôi bằng khen, đặc sản địa phương, và cả tiền nữa.
"Linh Châu đại sư vội vàng đến đây, chắc tối nay vẫn chưa ăn cơm đúng không?"
"Người đâu, g.i.ế.c gà, mổ dê, mang rượu ngon lên!"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Dân làng ùa lên vây quanh, kéo tôi vào một cái sân lớn nhất, sân được dọn dẹp rất sạch sẽ, ở giữa còn có một con dê đang nướng. Thịt dê chắc đã nướng được một lúc rồi, da thịt vàng ruộm, còn xèo xèo mỡ.
Một cơn gió thổi qua, mùi thơm của thịt dê theo gió xộc thẳng vào mũi tôi, đặc biệt kích thích. Cơm nước đã được chuẩn bị xong xuôi, toàn là món chính, phần ăn thì đầy đặn.