Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hệ liệt Lục Linh Châu - Linh Dị - Hiện Đại - Hài - Chương 106: Ánh sáng chiếu rọi Bắc Myanmar 5

Cập nhật lúc: 2025-05-17 14:16:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6po5Y7GJW7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Mẹ kiếp lũ súc sinh này!!! Tôi không thể nhịn được nữa rồi, thực sự không thể nhịn được nữa, ném thẳng quả b.o.m nguyên tử đến cho nổ hết đi!"

Bách Linh cũng sắc mặt khó coi ngồi trên giường:

"Địa ngục trống rỗng, ma quỷ ở nhân gian. Đối với người bình thường, nơi này còn đáng sợ hơn cả địa ngục."

Lòng tôi nặng trĩu, như bị thứ gì đó đè nén, không thở nổi:

"Nơi này đâu đâu cũng có những công ty đen tối thế này, lợi ích chằng chịt, chúng ta có thể giải quyết được một cái, e rằng không thể giải quyết hết được."

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ

Kiều Mặc Vũ cũng hận đến nghiến răng nghiến lợi:

"Cứu được một người là cứu! Không nhìn thấy thì không có cách nào, nhưng những gì mắt chúng ta nhìn thấy, đều phải cứu hết!"

"Ha ha, thú vị, thật thú vị, các cô muốn cứu ai?"

Trong căn phòng tối tăm chật hẹp vang lên một giọng nam trầm thấp, tôi ngẩng đầu nhìn về phía góc tường, rồi im lặng.

"Bốn người tám con mắt, các cô không ai phát hiện ra trong phòng này lắp camera theo dõi sao?"

Ra quân chưa thắng thân đã vong, nhìn nhau câm lặng lệ hai hàng. Bốn người chúng tôi nhìn nhau, bầu không khí nhất thời có chút im lặng. Không lâu sau cửa bị mở ra, mấy người chúng tôi ngồi thang máy, rất nhanh đã lên đến tầng cao nhất.

"Cực phẩm, đúng là cực phẩm! Tôi đã nhiều năm không nhìn thấy hàng tốt thế này rồi, các cô vừa nói muốn cứu người, chẳng lẽ là nhà báo à?"

Chiếc ghế sofa hướng ra cửa sổ xoay lại, một người đàn ông trung niên béo ú ngồi trên ghế sofa, ông ta ngạc nhiên đánh giá chúng tôi từ đầu đến chân, vẻ mặt càng lúc càng hài lòng.

Tôi tiến lên một bước ngẩng cao đầu nhìn thẳng vào ông ta:

"Không sai! Chúng tôi là nhà báo, mục đích lần này là vạch trần tội ác của các người!"

"Ha ha ha ha ha."

Người đàn ông trung niên ôm bụng, cười đến nỗi nước mắt sắp trào ra. Ông ta cười một lúc mới lấy khăn tay ra lau khuôn mặt béo ú, vươn tay ấn vào chiếc điện thoại trên bàn:

"Mời Hắc đại sư đến đây một chuyến."

Cúp điện thoại xong ông ta tiếp tục hứng thú nhìn mấy người chúng tôi:

"Các cô gái à, trên thế giới này có rất nhiều thứ vượt quá nhận thức của các cô đấy."

"Không có bóng tối, làm sao có ánh sáng? Không có tội ác, làm sao có chính nghĩa!

"Ngày ngày đừng nghĩ đến chuyện cứu người khác nữa, xem, tự mình mắc kẹt vào rồi đấy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/he-liet-luc-linh-chau-linh-di-hien-dai-hai/chuong-106-anh-sang-chieu-roi-bac-myanmar-5.html.]

Không giống như những tên tội phạm hung ác tàn bạo trong tưởng tượng, gã béo này không những có vẻ ngoài vô hại mà còn nói chuyện rất hòa nhã. Ông ta vừa cúp điện thoại không lâu thì tiếng gõ cửa vang lên, một ông lão gầy gò mặc áo bào đen bước vào.

Ông ta vừa bước vào cửa, Bách Linh đã trốn sau lưng tôi.

"Hắc đại sư, vất vả ông phải chạy một chuyến, lần này hàng hóa thực sự quá đẹp, tôi sợ bọn họ không nghe lời, hỏng mất phẩm tướng thì không đáng tiền nữa!"

Hốc mắt ông lão gầy gò sâu hoắm, da dẻ đen sạm, mặt đầy rỗ, vừa mở miệng ra thì ngay cả răng cũng đen, thoạt nhìn không giống người sống, mà giống quỷ dữ hơn. Ông ta ngưng thần đánh giá chúng tôi một lượt, mới gật đầu với gã quản lý béo.

"Được, thì hạ Hoa Xà Giáng đi."

Trong lòng tôi lập tức rùng mình, Hoa Xà Giáng là một loại bùa chú rất âm độc trong Giáng Thuật, chuyên dùng để đối phó với phụ nữ. Người phụ nữ trúng Hoa Xà Giáng, mỗi ngày đều không thể rời xa đàn ông, chỉ cần một ngày không chạm vào đàn ông, toàn thân như bị vạn trùng cắn xé, mỗi tấc da thịt đều ngứa ngáy vô cùng.

Khi Hoa Xà Giáng phát tác, người trúng bùa nếu không được giải tỏa, sẽ c//ào n//át hết da dẻ toàn thân, khi quá đau đớn thậm chí sẽ m//óc sống cả tr//òng mắt của mình. Chỉ là Hoa Xà Giáng này không dễ hạ, hơn nữa vật liệu lại rất khó kiếm.

Giáng Đầu Thuật Sư sẽ nuôi một loại rắn độc tên là Hoa Xà, những con rắn này từ nhỏ đã cần dùng m.á.u của những người đàn ông bát tự thuần âm để nuôi, nuôi đủ chín chín tám mươi mốt ngày, trên người rắn sẽ mọc ra những mảng lớn hoa văn như cánh hoa.

Mà việc hạ Giáng Đầu cũng rất đơn giản, chỉ cần để Hoa Xà chui vào miệng người là được.

"Các cô cũng may mắn, mấy ngày trước tôi vừa nuôi xong ba con bảo bối, vừa khéo mỗi người một con."

Ông lão lấy ra một chiếc bình gốm màu đen từ trong ngực, còn chưa đợi ông ta mở ra, gã chủ béo đã không ngồi yên được nữa:

"Hắc đại sư, ở đây có 4 người mà!"

Bách Linh tinh nghịch nháy mắt với chúng tôi, xem ra cô ấy đã dùng quỷ che mắt, che mắt Giáng Đầu Thuật Sư này.

Giáng Đầu Thuật Sư có cảm giác với Giáng Xà của mình, mà quỷ lại là một đoàn âm khí biến thành, không có thực thể.

Hoa Xà căn bản không thể chui vào cơ thể Bách Linh, cho nên thay vì để Giáng Đầu Thuật Sư kia phát hiện ra sự không đúng của Bách Linh, chi bằng sớm một bước trực tiếp khiến Giáng Đầu Thuật sư không nhìn thấy Bách Linh, tôi lén lút giơ ngón tay cái với Bách Linh.

"Chú béo, chú đang nói gì vậy, chúng cháu trước giờ vẫn luôn là ba người mà!"

Sau đó, dưới ánh mắt của tên béo, Bách Linh biến thành một làn khói đen, rồi biến mất.

"Ma! Có Ma!"

Tên béo phóng ngược khỏi ghế như thể bất chấp trọng lực, nhảy cao hơn một mét, rồi ba bước thành hai lao đến sau lưng Hắc Đại Sư:

“Hắc đại sư, chẳng phải ngài nói trong khu này chúng ta đã bày trận pháp diệt hồn sao? Người c.h.ế.t rồi thì hồn sẽ lập tức bị trận pháp nghiền nát, nếu không mỗi ngày có người c.h.ế.t thì nơi này đã thành công viên ma quái lâu rồi còn gì!”

Trận pháp diệt hồn?

Có thể bố trí trận pháp diệt hồn, đạo hạnh nhất định không tầm thường. Xem ra nơi này thật sự là ngoạ hổ tàng long, không chỉ có thầy phong thuỷ mà còn cả tà thuật sư. Khi Hắc đại sư xác nhận mình thật sự không nhìn thấy Bách Linh nữa, quản lý Béo như mất hồn.

Loading...