Gia Đình Cùng Biệt Thự Xuyên Thời Gian - 104
Cập nhật lúc: 2025-02-15 14:49:01
Lượt xem: 23
Một địa chủ tức giận không nhịn được, đứng dậy nói: "Chuyện này quá nực cười, tại hạ còn có việc đi trước..."
Hắn đi vài bước thì đột nhiên dừng lại, ánh mắt sợ hãi nhìn hàng quân sĩ hung thần ác sát bên ngoài yến hội, tất cả đều đã sớm an bài tốt!
Mẹ kiếp, đây rõ ràng là Hồng Môn Yến!
Địa chủ kia không dám rời đi, Triệu Húc lại cười nói: "Chư vị yên tâm, ta sẽ không để cho chư vị chịu tổn thất gì."
Thấy mọi người nhìn mình bằng ánh mắt tò mò lại mang theo phẫn nộ, Triệu Húc hắng giọng tiếp tục mỉm cười nói: "Chắc hẳn chư vị đã nghe huyện lệnh Đào Nguyên nói qua về loại hạt giống thần tiên có sản lượng cao trên mỗi mẫu đất, chuyện này không phải giả.
Qua một tháng nữa là canh tác vụ xuân, Triệu gia ta có thể mở bán giống tốt cho chư vị trước, rồi tới dân chúng."
Đánh một cái tát lại cho một quả ngọt, đạo lý này ai cũng hiểu, cũng không thể ép người ta quá vội vàng không phải sao?
Có người hỏi: "Nghe đồn mỗi mẫu sản xuất 40 thạch có thật không?"
Triệu Húc gật đầu: "Không sai."
Mọi người đang ngồi ở đây đã tính toán trong lòng xem cái nào lợi hơn, nên nộp nhiều thuế một chút nhưng bù lại có số lượng lương thực cực kỳ khổng lồ nhiều hơn gấp mấy lần, hay là nộp thuế theo đầu người nhưng sản lượng lương thực trên mỗi mẫu đất thấp hơn.
Bọn họ đang cẩn thận tính toán, Triệu Húc và Tiêu Thính Vân ngồi uống chút rượu, Triệu Húc còn cười nói với Tiêu Thính Vân: "Rượu của triều Thiên Khải rượu thật sự quá nhạt, nếu tửu lượng của ngươi không tốt thì nói không chừng còn uống không lại muội muội của ta."
Tiêu Thính Vân không khỏi nói: "Rượu đào của nàng cũng không dễ say".
Triệu Húc cười thâm, chờ sau này làm ra rượu chưng cất ngươi thử xem có say hay không?
Hai người này đang tán gau thì Lương lão gia tử đột nhiên đứng dậy, chắp tay nói: "Hai vị tiểu tướng quân, tướng quân có lòng thương dân, sao chúng ta có thể không theo?"
Lương gia, nhà mẹ đẻ của tiên hoàng hậu, là quý tộc chân chính ở quận Đào Nguyên, gia tộc của hắn là nhà đầu tiên ủng hộ?
Lương lão gia tử nhìn chăm chú vào Tiêu Thính Vân đang ngồi trên ghế, đây chính là ngoại tôn của hắn, trên người Tiêu Thính Vân cũng có một ít huyết mạch nhà hắn, đương kim thánh thượng đối xử không tốt với nữ nhi của hắn, lại giáng chức Lương gia về nguyên quán.
Trên dưới Lương gia có bao nhiêu người vui vẻ? Vậy không bằng lần này thuận thế mà làm.
Lương lão gia tử tiến lên, nhận lấy bút lông đã được chấm mực nước trong tay Quách Phàm, ký tên lên giấy trúc Đào Nguyên đã được chuẩn bị từ trước, lấy con dấu từ trong người ra rồi ấn xuống.
Lương lão gia tử đã làm như vậy, những người khác cân nhắc mặc dù nộp nhiều thuế nhưng lượng lương thực cũng tăng nhiều hơn, bọn họ cũng sẽ không thiệt thòi, có khi còn được lời, sau đó lại nhìn đến những quân lính đang xếp hàng bên ngoài, thở dài rồi xếp hàng ký tên đóng dấu.
Triệu Húc nhìn thấy vậy không khỏi nhếch miệng mỉm cười, nhìn xem, các ngươi còn không phải đều nghe lời sao?
Chuyện này qua đi, Tiêu Thính Vân cất hỏa s.ú.n.g đi, Triệu Húc lại nhiệt tình hét to như có chuyện gì xảy ra: "Mọi người ăn ăn đi, ngàn vạn lần đừng khách khí với ta, ăn nhiêu một chút, đều phải ăn no đó."
Mọi người đều rất muốn chửi người, như vậy mà ngươi cũng làm được! Bàn đồ ăn này không có mấy món thịt, đơn giản hết mức có thể, còn dám mang ra chiêu đãi người khác.
Lời này cũng chỉ dám chửi thầm trong lòng, mọi người cười gượng dùng bữa, trong lúc nhất thời khách chủ cùng vui.
Sau khi yến hội kết thúc, đám người huyện lệnh hồi phủ xin triều đình phong tước cho tiên nhân, còn việc có sắc phong hay không thì bọn họ không quyết định được.
Tóm lại, không thể phủ nhận, quận Đào Nguyên đã hoàn toàn thay đổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/gia-dinh-cung-biet-thu-xuyen-thoi-gian/104.html.]
Ngày hôm sau, chính sách mới chính thức được đăng trên bảng thông báo của huyện Đào Diệp, trên đó có nhiều bài viết được ban bố.
Dân chúng đứng ở một bên vây xem náo nhiệt nhưng lại bất lực vì không biết chữ, cố ý đi bắt một thư sinh tới giải thích cho bọn họ.
Thư sinh kia đầu tiên là đọc qua một lượt, ngay lập tức sửng sốt, vô thức dụi dụi mắt đọc lại một lần nữa, miệng há hốc vì kinh ngạc.
Giấy trắng mực đen, ở góc dưới có ấn dấu của tiên nhân, không thể giả được.
"Tôn thư sinh, ngươi mau nói cho chúng ta một chút đi, chẳng lẽ ngay cả ngươi cũng không biết chữ sao? Dân chúng xung quanh nhìn vẻ mặt của hắn, trong chốc lát có hơi nóng nảy, trong lòng không khỏi lo sợ.
Ai cũng biết Triệu Húc tướng quân đã nhậm chức, đều nói tân quan nhậm chức ba mồi lửa (ý chỉ quan mới nhậm chức sẽ có ba việc phải làm), ai biết hắn có nghĩ ra chính sách gì khiến dân thường sống không nổi hay không?
Trong lòng đám dân chúng nóng nảy như kiến bò, lúc này chỉ hận bản thân mù chữ.
Ton thu sinh kia phuc hoi tinh than, hft sau một hơi, cố nén run ray nói: "Điều đầu tiên của chính sách mới là quận Đào Nguyên sẽ không còn nộp thuế theo đầu người mà theo số mẫu đất.
Tôn thư sinh vừa nói ra lời này, dân chúng ở đây lập tức bàn tán sôi nổi.
Còn có ông lão túm lấy áo bào của thư sinh kia, lo lắng hỏi: "Tôn thư sinh, ngươi nói thật sao?"
Tôn Thư Sinh kéo lại áo bào của mình, phất tay áo hừ một tiếng nói: "Sao ta có thể nhận sai chữ này? Trên đó viết rất rõ ràng!"
Những người có mặt tại đây đều sửng sốt, đột nhiên có người bật khóc, trước đây có rất nhiều người trong số họ không chỉ phải nộp thuế thân cho triều Thiên Khải , mà còn phải nộp tiền thuê đất cho địa chủ, nếu ông trời giáng xuống lũ lụt hạn hán thì cả năm trời bọn họ sẽ chẳng còn gì, sau đó chỉ có thể trở thành lưu dân rồi bị c.h.ế.t đói.
Bây giờ, thuế được tính theo mẫu ruộng, nhiều người trong nhà không có đất cũng không phải nộp thuế, đây là để giảm thuế cho dân chúng!
"Tiên nhân vạn tuế, tiên nhân vạn tuế." Dân chúng ở đây không ngừng hô to.
Trước kia nói bọn họ là tiên nhân, nhưng rất nhiều người không tin, bây giờ lại hoàn toàn tin tưởng.
Có người nghi ngờ hỏi: "Những địa chủ đó có thể đồng ý không?"
Tôn Thư Sinh lại cười nói: "Điều thứ hai của chính sách mới là cưỡng chế mở rộng giống tiên.
Tiên nhân chiêu binh, đệ đệ nhà ta nhập ngũ, lương thực chính là khoai lang được trồng từ giống tiên.
Ta nghe được từ các hạ sĩ trong quân đội nói nhà bọn họ ở thành mới đều trồng loại giống này, năng xuất cực kỳ cao, các vị địa chủ kia tính toán được có lợi hơn nên mới đồng ý."
Ngoại trừ thành mới, cũng chỉ có tư quân có khoai lang và khoai tây, sau khi nhập ngũ, rất nhiều tân binh cũng được nếm thử giống tiên.
Tất cả mọi người chợt ý thức được chuyện là như vậy, khó trách các địa chủ đều thành thật đồng ý.
Tôn thư sinh lại tiếp tục nói: "Điều tiếp theo, ủng hộ thương nhân, cổ vũ nhập xưởng."
Địa vị thương nhân vẫn rất thấp, cho dù là ở quận Đào Nguyên cũng không ngoại lệ.
Điều luật này làm cho vô số thương nhân ở đây nhảy nhót, mà đối với dân chúng mà nói, có thể kiếm nhiều bạc một chút đã là chuyện tốt.
Còn những việc khác như thành lập nên giáo dục, chiêu mộ quân đội trên quy mô lớn,... Đây chỉ là tổng quan về chính sách mới, chỉ tiết cụ thể sẽ được thông báo sau.