Đoàn trưởng Lục ! Hôn nhân mỹ mãn ! - 695
Cập nhật lúc: 2025-09-03 06:36:12
Lượt xem: 184
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Thời Thâm cô, thấy sắc mặt cô vẫn bình thản, chút suy sụp vì cái c.h.ế.t của Dương Trụ Thiên. Hắn nhẹ nhõm hẳn, khẽ :
“Anh điều hai chiến sĩ cảnh vệ đến cửa phòng bệnh. Em cứ yên tâm nghỉ ngơi, chuyện ở Cục Công an cứ để lo.”
Ký túc xá và xưởng đúc đều tên cô, giờ cô đang trong thời gian ở cữ, tiện mặt. Hắn đương nhiên lo liệu.
“Anh cứ ! Em nghĩ chuyện chắc chắn liên quan đến Dương Tuệ Oánh. Dương Trụ Thiên luôn lời cô , sự chỉ điểm của cô , đời nào dám mấy chuyện . Tốt nhất là thể tìm chứng cứ, tóm gọn cả Dương Tuệ Oánh luôn thể.”
“Họ còn dám tay tàn độc với lạ, chắc ý định hãm hại em và con. May mà chúng chuyển viện , nếu thì chẳng họ sẽ những chuyện điên rồ gì nữa.”
Chỉ nghĩ đến thôi, Dương Niệm Niệm thấy lạnh , lòng còn sợ hãi.
Lục Thời Thâm đương nhiên cũng nghĩ đến những điều , khẽ nhíu mày:
“Dương Trụ Thiên chết, giờ gì bằng chứng cho thấy kẻ giật dây cả.”
Dương Niệm Niệm nghĩ cũng đúng, chỉ đành :
“Vậy mau lo việc !”
“Được.” Lục Thời Thâm trấn an cô bằng một giọng điệu kiên định, “Ưu tiên hàng đầu của em bây giờ là dưỡng sức khỏe cho thật , chuyện khác cứ để lo.”
Dương Niệm Niệm ngoan ngoãn gật đầu, theo bóng khỏi cửa, cô mới nhắm mắt chợp mắt, ngẫm cái c.h.ế.t của Dương Trụ Thiên, chỉ thấy thứ thật đột ngột. Một con to khỏe, mà c.h.ế.t là chết.
Thật sự hiểu nổi, vì Dương Trụ Thiên và Dương Tuệ Oánh cứ đối đầu với cô cho bằng . Bọn họ mở mấy cửa hàng thời trang, rõ ràng là đang kiếm tiền, nếu mấy chuyện liều lĩnh thì cả đời cũng sống sung túc, mà nhất định chuyện gì đó kinh thiên động địa thì mới chịu.
…
Khi Dương Tuệ Oánh nhận tin dữ, cô cũng thể tin nổi, cô đoán trai thể bắt, nhưng thể ngờ trai cứ thế mà . Chỉ khi bước nhà tang lễ, thấy t.h.i t.h.ể của Dương Trụ Thiên, cô mới tin rằng trai thật sự .
Dương Tuệ Oánh run rẩy xốc tấm vải bọc t.h.i t.h.ể lên, thấy t.h.i t.h.ể của Dương Trụ Thiên, cô suýt nữa ngất lịm . Sau khi lấy bình tĩnh, cô liền gục lên t.h.i t.h.ể trai mà nấc. Trong đầu cô hiện lên cảnh hai em từ nhỏ đến lớn sống nương tựa .
Tuy rằng khi bắt đầu kinh doanh, cô luôn chê bai trai lịch sự, nhưng cái c.h.ế.t của trai còn khiến cô đau khổ hơn cả cái c.h.ế.t của ruột.
Từ nhỏ, trai thương cô , việc đều lấy cô đầu. Anh trai là thương cô nhất thế giới , cô vốn định khi trả thù Dương Niệm Niệm sẽ đưa trai nước ngoài sinh sống.
“Anh ơi, thì em đây? Anh , bên cạnh em còn ai thích nữa. Người đáng c.h.ế.t là Dương Niệm Niệm, nên là chứ…”
Ngô Thanh Chí theo với tư cách đồng nghiệp, bên cạnh còn công an và nhân viên bệnh viện, thể biểu hiện quá thiết. Anh chỉ thể giả vờ an ủi:
“Nén đau thương em, trai em nếu còn sống, chắc chắn sẽ thấy em đau lòng như .”
Trong mắt Dương Tuệ Oánh tràn ngập hận ý, cô rít lên:
“Tất cả là tại Dương Niệm Niệm! Cô hại c.h.ế.t , nếu cô thì sẽ chết! cô trả giá đắt!”
Ngô Thanh Chí thấy các đồng chí công an đều mặt ở đây, Dương Tuệ Oánh những lời , chút quá lộ liễu, vội vàng nhắc nhở:
“Tuệ Oánh, em đang đau lòng, nhưng em chuyện chừng mực, đừng linh tinh.”
Dương Tuệ Oánh cũng nhận sự mặt của công an, cô cắn chặt môi gì nữa, nhưng lòng hận thù vẫn hề giảm bớt.
Lần Dương Niệm Niệm thoát , còn hại c.h.ế.t cả trai cô . Cô tuyệt đối sẽ buông tha cho Dương Niệm Niệm!
Nghĩ , cô oán hận về phía các đồng chí công an:
“Anh trai dù là tội phóng hỏa cũng đến nỗi chết! Pháp luật còn chế tài , các trực tiếp bức tử , cũng chịu trách nhiệm pháp luật! sẽ tìm luật sư để kiện các !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doan-truong-luc-hon-nhan-my-man/695.html.]
Đồng chí công an định giải thích, liền thấy một tràng tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến. Theo tiếng bước chân càng lúc càng gần, Lục Thời Thâm liền xuất hiện cửa nhà xác.
Ánh mắt Dương Tuệ Oánh cất giấu nỗi hận ngút trời, cô cảm thấy Lục Thời Thâm đến đây là để Dương Niệm Niệm hả hê nỗi đau của .
“Anh đến đây gì?”
Hắn đáp lời, bước thẳng đến chiếc cáng t.h.i t.h.ể của Dương Trụ Thiên, một lúc, xác nhận đó đúng là Dương Trụ Thiên. Xong xuôi, mới sang các đồng chí công an, tỉ mỉ trao đổi về tình hình lúc bấy giờ.
Dương Tuệ Oánh bộ quá trình vẫn trừng mắt chằm chằm Lục Thời Thâm, lòng hận thù dâng lên đến cực điểm. Cô trừng mắt chằm chằm cửa mãi cho đến khi Lục Thời Thâm và các đồng chí công an khỏi.
Ngô Thanh Chí kể từ khi Lục Thời Thâm đến thì cũng dám lên tiếng, cố gắng hạ thấp sự tồn tại của . Đến khi Lục Thời Thâm , liền khích:
“Anh trai em c.h.ế.t cũng là vì giúp em trút giận. Nếu tìm cách trả thù cho , nghĩ c.h.ế.t cũng nhắm mắt.”
Dương Tuệ Oánh đầu về phía t.h.i t.h.ể của trai, như là hạ một quyết tâm nào đó.
“Anh yên tâm, em sẽ để họ sống yên .”
Ngô Thanh Chí truy hỏi: “Em tính toán gì ?”
Dương Tuệ Oánh nắm chặt nắm tay, “Anh sẽ sớm thôi.”
Dương Tuệ Oánh ở Kinh Thành, cô cũng tổ chức tang lễ, chỉ xin nghỉ nửa tháng. Sau khi Dương Trụ Thiên hỏa táng, cô đưa tro cốt chôn cùng mộ .
Vì liên quan đến chuyện phóng hỏa, cái c.h.ế.t của Dương Trụ Thiên còn đăng báo, tin tức còn lan cả về quê nhà, khiến cả làng xôn xao.
Khi chuyện giải quyết xong, Dương Tuệ Oánh tìm đến nhà Ngô Thanh Chí. Ngô Thanh Chí ngờ Dương Tuệ Oánh tự ý tìm đến nhà . Hắn cau mày :
“Em đến đây gì?”
Dương Tuệ Oánh khinh khỉnh: “ từng đến?”
Sắc mặt Ngô Thanh Chí càng lúc càng tệ, định chuyện thì giọng vợ từ trong bếp vọng :
“Thanh Chí, ai gõ cửa đấy?”
Ngô Thanh Chí trả lời : “Đồng nghiệp của . Anh về đơn vị luôn đây, cần chờ cơm !”
Nói xong, ngoài, đóng cửa lôi Dương Tuệ Oánh xuống lầu. Sợ ở lầu sẽ gặp quen, kéo Dương Tuệ Oánh nơi cô ở.
Vào đến phòng, liền sa sầm mặt mắng:
“Cô điên ? Cô đến nhà định cái gì? Anh trai cô chết, cô tìm Dương Niệm Niệm và Lục Thời Thâm trả thù mà tìm gì?”
Từ khi trai qua đời, tinh thần Dương Tuệ Oánh định, cũng tâm trạng trang điểm. Nhìn cô lúc thật sự chút giống kẻ điên.
Cô lạnh:
“Phải, điên đấy! Con trai bán , rõ tung tích. Mẹ nhảy lầu tự sát. Anh trai xe đ.â.m chết. Tất cả những quan tâm đều bỏ mà . Anh nghĩ thể hơn chỗ nào ? phát điên sớm muộn gì cũng xảy thôi.”
Lúc Ngô Thanh Chí cũng nhận Dương Tuệ Oánh điểm bất thường, sợ cô sẽ gì đó quá khích, vội vàng dịu giọng an ủi:
“Anh tâm trạng em đang . Thế nhé, em cứ nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa, sẽ giúp em xin nghỉ thêm một tháng. Chờ tinh thần em khá lên hãy .”
Dương Tuệ Oánh lúc căn bản lọt lời Ngô Thanh Chí. Trước đây cô lợi dụng nên mới luôn nhịn nhục, nhưng bây giờ thấy quá vô dụng, cô chịu đựng nữa.
“Mặc kệ dùng cách gì, mau chóng xử lý Dương Niệm Niệm và Lục Thời Thâm. trong vòng một tháng thấy xưởng đúc của bọn họ đóng cửa.”