Đoàn trưởng Lục ! Hôn nhân mỹ mãn ! - 652
Cập nhật lúc: 2025-09-02 09:31:31
Lượt xem: 165
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong suốt một thời gian đó, Dương Niệm Niệm chỉ quanh quẩn ở nhà dưỡng thai, hiếm khi ngoài.
Khi Khương Dương trở về từ Giang Thành, tin Dương Niệm Niệm mang thai nên dẫn theo em gái Khương Duyệt Duyệt đến thăm cô ở Kinh Thành. Vì Hải Thành còn nhiều việc lo, Khương Dương thể ở quá lâu. Sau hai ba ngày, chuẩn về.
Dương Niệm Niệm tiễn hai em đến cổng sân, nhờ Khương Dương mang theo một chiếc vòng tay vàng, quà cưới cho Trương Vũ Đình. Cô còn đùa với hai em: “Sau hai đứa kết hôn, chị sẽ tặng theo cân.”
Khương Dương tỏ vẻ chẳng mặn mà gì với chuyện hôn nhân: “Chị Niệm, em tìm thấy hướng của đời . Em thấy ăn lớn, kiếm nhiều tiền, cảm giác thành tựu hơn. Em thích cảm giác kiếm tiền.” Hiện tại và Đỗ Vĩ Lập đang hùn hạp xây dựng các khu chung cư, ăn buôn bán phát đạt, tài sản tăng vùn vụt. Sắp tới dự án ở Hải Thành cũng khởi động, cứ đà phát triển vài năm nữa, tài sản của sẽ thể đong đếm . Nghĩ đến thấy vô cùng tự hào.
Mỗi một chí hướng, Dương Niệm Niệm định can thiệp đánh giá suy nghĩ của Khương Dương. Nếu gặp thích hợp, tự nhiên sẽ kết hôn thôi. Mà dù lấy vợ cũng chẳng , hàng tỷ đồng trong tay, cuộc sống vẫn cứ thong dong tự tại. Vì thế cô động viên: “Vậy thì cố gắng ăn cho lớn mạnh nhé!”
Khương Duyệt Duyệt trợn tròn mắt tiếp: “Anh trai cần, nhưng em thì cần đấy ạ! Sau em lấy chồng, tìm một với em như Lục đối với chị, còn trai em cứ ở lão quang côn thôi!”
Khương Dương thì câm nín, “Hứ, con bé , bé tí sốt sắng lấy chồng đấy ? Coi chừng nhà chồng ức h.i.ế.p đấy!”
Khương Duyệt Duyệt chẳng sợ hãi chút nào: “Em trai như , chị gái như chị Niệm, ai mà dám ức h.i.ế.p em chứ?”
Khương Dương câu nịnh hót cho mát lòng mát , “Thôi , lên xe nhanh , chúng xuất phát .”
Khương Duyệt Duyệt lưu luyến vẫy tay: “Chị Niệm, hè em đến thăm chị nhé!”
Khương Dương nắm lấy b.í.m tóc của em gái: “Hè em thi đậu thì mới đưa đến, thì một đấy!” Thành tích học của cô em gái khiến đau đầu, bình thường trông lanh lợi thế mà học hành thì cứ học bao nhiêu trôi bấy nhiêu.
Khương Duyệt Duyệt định lên xe liền phản đối: “Sau em siêu mẫu, học dốt một chút cũng chẳng !”
Dương Niệm Niệm Khương Duyệt Duyệt câu nhiều , liền nghiêm túc hỏi: “Duyệt Duyệt, em thật sự mẫu ?”
Khương Duyệt Duyệt gật đầu thật mạnh: “Chị ơi, trai em bảo mẫu thật gầy, bây giờ em bớt nhiều thịt đấy ạ.”
Dương Niệm Niệm liền sang Khương Dương: “Nếu Duyệt Duyệt mẫu, thể cho em học một lớp học mẫu ngay từ bây giờ.”
Khương Dương nhăn mặt: “Chị Niệm, em cho học, em hỏi thăm , ở Hải Thành lớp mẫu thiếu nhi.”
Dương Niệm Niệm trầm ngâm một lát, vẻ mặt nghiêm túc đề nghị: “Nếu ý định định cư ở Kinh Thành , thì nên sớm chuyển hộ khẩu đến đây . Cho Duyệt Duyệt học ở Kinh Thành, ở thành phố lớn mới môi trường để bồi dưỡng cho em .”
Khương Duyệt Duyệt chuyển đến Kinh Thành thì reo hò vui sướng, kéo cánh tay Khương Dương, đôi mắt mong đợi: “Anh ơi, chúng chuyển đến Kinh Thành sống ! Như sẽ thường xuyên gặp chị Niệm. Anh cứ công tác mãi, em ở nhà một chán lắm.”
Khương Dương thương em gái nhất, tuy miệng độc, thường xuyên trêu chọc em, nhưng ảnh hưởng đến sự quan tâm dành cho em gái. Hắn chần chừ vài giây, nhanh chóng đưa quyết định: “Được , về sẽ bắt đầu chuẩn .” Hắn nghĩ thêm : “Chị Niệm, chị thể giúp em liên hệ với thợ sửa chữa ? Nếu chuyển đến, em sẽ tu sửa cái tứ hợp viện.”
Dương Niệm Niệm hỏi: “Cậu mang chìa khóa tứ hợp viện ?”
Khương Dương lắc đầu: “Cái ổ khóa đó cũng hỏng , cứ phá là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/doan-truong-luc-hon-nhan-my-man/652.html.]
Dương Niệm Niệm đồng ý nhanh: “Được, ngày mai chị sẽ tìm thợ sửa chữa. Hai đứa đường cẩn thận nhé!” Cô vẫy tay với hai : “Lái xe chú ý an .”
“Chị Niệm, tạm biệt!” Khương Duyệt Duyệt lưu luyến bước lên xe.
Dương Niệm Niệm chiếc ô tô xa mới sân. Hai ngày tiếp theo, cô ở trong nhà xem tivi. Thoáng chốc đến ngày đấu giá.
Lục Thời Thâm về, Lý Phong Ích đến tứ hợp viện từ sớm. Sau khi Dương Niệm Niệm thức dậy và ăn sáng xong, hai cùng đến hội trường đấu giá.
Khi họ bước , Ngô Thanh Hà và Dương Tuệ Oánh đến . là oan gia ngõ hẹp, thấy mắt. Mắt Ngô Thanh Hà trợn tròn. Tuy nhiên, khi cô nhận đàn ông bên cạnh Dương Niệm Niệm Lục Thời Thâm, trong lòng cô nhen nhóm một ngọn lửa hy vọng nhỏ.
“ bảo mà, chồng của Dương Niệm Niệm thể nào là Lục Thời Thâm . Cái đàn ông đến xách giày cho Lục Thời Thâm cũng xứng.”
Dương Tuệ Oánh nghiêng đầu sang Dương Niệm Niệm đang cách họ hai ba hàng ghế, khẩy một tiếng: “Người đó là em rể của Dương Niệm Niệm, chồng cô .”
Sắc mặt Ngô Thanh Hà lập tức đổi: “Chẳng cô bảo Lục Thời Thâm sẽ đến ? Sao biến thành em rể của Dương Niệm Niệm?”
“Chị chỉ đoán là sẽ đến thôi, bây giờ thấy đến, chắc chắn là trong đơn vị việc nên rảnh.” Dương Tuệ Oánh đáp.
Ngô Thanh Hà suýt nữa thì nổi cơn tam bành. Nếu nơi đây lớn, cô tát cho Dương Tuệ Oánh một cái. Cô nghiến răng nghiến lợi: “Dương Tuệ Oánh, cô cố tình đúng ? Cô cố tình Lục Thời Thâm ở đây lừa đến, còn cố ý giả vờ bụng mặt trai , bảo là sẽ tặng quần áo và cho vay tiền. Cuối cùng khi đến thì cô cho.”
Dương Tuệ Oánh chẳng thèm Ngô Thanh Hà, giải thích qua loa: “Chị giải thích với em , mấy ngày nay chị bận, ở cửa hàng. Nhân viên quen nên mới cho em vay tiền.”
Ngô Thanh Hà giận dữ trợn mắt: “Cô nghĩ sẽ tin lời cô dối ?”
Dương Tuệ Oánh nhắc nhở cô : “Em cứ cãi với chị ở đây , chị đoán Dương Niệm Niệm sẽ vui khi xem kịch đấy.”
Ngô Thanh Hà liền hừ một tiếng, cố điều chỉnh cảm xúc, nữa. nghĩ vẫn còn tức, cô lườm Dương Tuệ Oánh một cái, lườm sang cả Dương Niệm Niệm.
Lý Phong Ích thấy Dương Tuệ Oánh và Ngô Thanh Hà cùng , hình như đang chuyện gì đó, cảm thấy vô cùng khó hiểu. “Chị dâu hai, Dương Tuệ Oánh cùng Ngô Thanh Hà đến hội đấu giá?”
Dương Niệm Niệm hội trường chú ý đến Ngô Thanh Hà và Dương Tuệ Oánh. Thật , cô cũng tò mò kém, hai chung với ? Cẩn thận suy nghĩ một lát, cô nhanh chóng hiểu .
“Nếu chị đoán sai, đàn ông mà chị gặp ở đường Lĩnh Tân hôm chính là Ngô Thanh Chí.” Cô Dương Tuệ Oánh , quả thật giỏi "kết giao".
Lý Phong Ích Dương Tuệ Oánh câu dẫn Ngô Thanh Chí thì bản năng nhíu mày : “Cô kết hôn ?”
Dương Niệm Niệm đoán: “Phương Hằng Phi tù, chắc hai họ ly hôn từ lâu .” Cô cân nhắc một lát phân tích: “Mảnh đất hẳn do Dương Tuệ Oánh , nếu cô chẳng lý do gì để mang theo Ngô Thanh Hà. Rất thể Ngô Thanh Chí , nhưng tiện mặt, nên nhờ Dương Tuệ Oánh giúp, còn mảnh đất thì treo tên Ngô Thanh Hà.”
Lý Phong Ích chút lo lắng: “Mảnh đất còn lấy ?”
Dương Niệm Niệm nhếch khóe miệng: “Đừng lo, cứ bình tĩnh mà chờ xem! Hôm nay kịch để xem đấy.” Dựa tính cách của Ngô Thanh Hà, cô chắc chắn sẽ như con thiêu ngu ngốc mà lao về phía , kể cả khi đó là biển lửa thôi.