Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 29: Chuyện trung quỹ

Cập nhật lúc: 2025-09-05 07:54:46
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Xảy vấn đề lớn như , ngươi chủ động mời Nhị phòng giúp đỡ ?” Vệ thị gần như mắng Mục thị là đồ ngu trong lòng, chuyện lớn sắp hỏng trong tay nàng .

Mục thị lúc trong lòng sợ hãi cực độ, cũng lờ mờ đoán , e rằng gặp rắc rối , nghĩ đến hậu quả đó, chân cũng mềm nhũn, "phịch" một tiếng quỳ xuống, run rẩy : “Ta tìm Nhị phu nhân, nhưng nàng đều đánh trống lảng, nàng hiểu rõ các việc trong phủ, bảo hỏi quản gia.”

“Một Nhị phòng , việc , tiếng đều để nàng nhận hết.” Vệ thị trong lòng tức tối thôi, để Nhị phòng cam tâm tình nguyện giúp đỡ, nàng mặt các phu nhân đến thăm nàng, ít lời về Nhị phòng trượng nghĩa.

Mục thị quỳ đất, dám gì, sợ chạm sự xui xẻo của nàng .

“Ngươi hãy đem ngân lượng của Dụ nhi cấp cho nó , những chuyện khác tạm thời giấu kín, cứ quản lý như thường. Nếu dám , nhất định sẽ tha cho ngươi.” Vệ thị cảnh cáo.

Mục thị cắn môi, : “Phu nhân, ngân lượng công tử lớn chi trả mỗi giao thiệp, e là quá nhiều, sợ rằng khó lòng theo ý phu nhân.”

Vệ thị trừng mắt thị dữ tợn.

“Bên thì nguyện ý, nhưng bên quản sự, gần đây đối với mỗi khoản chi đều quản lý vô cùng nghiêm ngặt…” Mục thị rụt rè .

Vệ thị giận dữ quát: “Ta xem tạo phản ! Quên mất là ai từng bước nâng đỡ lên ?”

Đến khi chuyện với quản gia, mới thu chi trong phủ sắp giữ nổi nữa, buộc nghiêm ngặt kiểm soát từng khoản ngân lượng chi . Một khi lão thái thái vấn đề sổ sách lớn đến mức , bà sẽ bao giờ dung túng kẻ , tất cả bọn họ đều chịu trách nhiệm.

Tiền chi cho các cuộc giao thiệp của Ninh Dụ, Vệ thị đành nghiến răng, tự bỏ . gia sản của nàng cũng mấy dư dả, cấp cho con gái ít khi xuất giá, dựa nàng để chi trả cho chồng và con trai, đây là kế sách lâu dài.

Vệ thị cũng chẳng màng vẫn đang dưỡng bệnh, vội vàng đến chỗ Ninh lão thái thái tố cáo nhị phòng một trận, nhị phòng thành tâm, sẽ giúp đỡ nhưng chẳng việc gì hồn, bộ đều do Mục thị một tay quản lý. Nay sổ sách chút vấn đề, cũng thèm hỏi han, chỉ hưởng phúc.

Ninh lão thái thái xong, cũng vô cùng tức giận. Những chuyện khác, bà thể nhắm một mắt mở một mắt, nhưng đối với Quốc Công phủ mà để tâm, bà tuyệt đối dung thứ.

Chính vì thế, khi Ninh phu nhân xuất hiện ở Thấm Viên, Ninh lão thái thái lạnh giọng : “Nếu ngươi coi Quốc Công phủ là nhà, giỏi dương phụng âm vi, chịu sức vì Quốc Công phủ, chi bằng trở về Công chúa phủ của ngươi !”

Ninh phu nhân ngẩn , sắc mặt Ninh Phu cũng biến đổi. Đối với một phụ nhân xuất giá, lời quả thực nặng nề.

Ninh Phu dù đoán tổ mẫu sẽ lời Vệ thị châm chọc thổi gió, nhưng ngờ là những lời lẽ như .

Nàng khỏi lạnh mặt, toan định chống đối trưởng bối, nhưng Ninh phu nhân chắn phía .

“Lão tổ tông đây là ý gì?” Ninh phu nhân vẫn giữ vẻ hòa nhã.

“Ngươi cho rõ ràng! Vì miệng thì hứa giúp quán xuyến gia sự, nay để Mục thị một quản lý?” Ninh lão thái thái dùng sức chống gậy, cho thấy cơn giận trong lòng.

Ninh phu nhân tựa : “Mục thị tinh minh giỏi giang, một sắp xếp việc lớn nhỏ trong phủ đấy, tức phụ lẽ chắc hơn nàng .”

“Lanh mồm lanh miệng.” Ninh lão thái thái thấy nàng thành tâm như , còn tìm lý do để che đậy, liền lạnh : “Nếu nhận , thì quỳ xuống .”

“Tổ mẫu, là để a mẫu quản lý.” Ninh Phu từ Ninh phu nhân bước , lạnh mặt quỳ xuống: “Phải phạt thì cũng nên phạt .”

“Ngươi bớt loạn ở đây! Như Ý, dẫn tứ cô nương xuống.” Ninh lão thái thái vui .

“Ta bá mẫu là tức phụ do tự chọn, yêu thích. A mẫu của năm đó đồng ý, cho nên tổ mẫu từ đến nay đều thiên vị bá mẫu. Ngay cả khi đại bá mẫu năm đó một quán xuyến trung quỹ, tổ mẫu cũng từng gì đại bá mẫu. Đến lượt a mẫu , chỉ là nhúng tay những việc nữa, a mẫu về Công chúa phủ, vì a mẫu mà thấy bất bình.”

Ninh Phu , “Tổ mẫu như , cũng là tấm gương đáng để lớp vãn bối học hỏi.”

Lời quả thực là xé toạc tấm màn che giấu hổ, của trưởng bối, đó là đại bất kính.

Thế nhưng những lời Ninh Phu cam tâm, dẫu chịu phạt nàng cũng nhận.

Ninh lão thái thái mất mặt, ngờ cô cháu gái vốn luôn lời, dám chống đối đến thế, trong lòng phát hận, : “Ra cổng quỳ cho , lệnh của , dậy!”

Ninh Phu quỳ xuống khấu đầu với Ninh phu nhân, : “A mẫu, vẫn giữ lời đó, chuyện trung quỹ, đừng quản. Cách đây lâu, hai vị ma ma ở kho rằng sổ sách của Quốc Công phủ vấn đề, đây tư cách quản lý, cũng đừng bao giờ gánh trách nhiệm .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-29-chuyen-trung-quy.html.]

Nàng loại bỏ Ninh phu nhân khỏi vòng xoáy . Bản nàng là cháu gái ruột của Ninh lão thái thái, tổ mẫu sẽ thực sự ghi hận nàng, hơn nữa nàng còn là một tiểu nữ quân hiểu chuyện, vẫn thể tạm coi là “trẻ con năng vô cớ”. Nàng gán cho cái mũ bướng bỉnh, cũng hơn việc a mẫu chịu tủi .

Hơn nữa, nàng còn rõ ý đồ của Vệ thị, tuy nàng thể nhắc đến vấn đề sổ sách của Quốc Công phủ nghiêm trọng đến mức nào, nhưng Vệ thị nhất định sẽ hiểu. Nếu Vệ thị tổ mẫu rằng sổ sách chỉ chút vấn đề mà là khoản thâm hụt năm vạn lượng, thì nàng âm thầm tìm a mẫu để thương lượng.

Ninh phu nhân con gái, mắt đỏ hoe.

“Đi! Đi tra cho , xem là những kẻ nào thích buôn chuyện vớ vẩn.” Ninh lão thái thái giận dữ .

Ninh Phu cảm thấy chút châm biếm, nàng trong lòng rõ, tổ mẫu tức giận vì hai vị ma ma thực sự bậy, mà là vì bà khác ý đồ trong lòng . Tổ mẫu tuy nhắc đến, nhưng trong thâm tâm cũng hy vọng tiền của a mẫu thể lấy để giúp đỡ Quốc Công phủ.

Chính vì thế nàng để đại phòng và tổ mẫu đều chừng mực. Tiền hồi môn của a mẫu liên quan đến Quốc Công phủ, đó là do nhà ngoại tổ mẫu bản lĩnh.

Và thái độ của phụ chính là chìa khóa. Thường ngày phụ quá hiểu sự khác biệt giữa gia đình lớn và gia đình nhỏ khi kết hôn, vẫn nghĩ trưởng, tổ mẫu là một nhà, mới khiến đại phòng và tổ mẫu mất ranh giới.

Ninh Phu hôm nay, chính là phụ rõ, phân biệt gia đình lớn và gia đình nhỏ sẽ khiến mẫu chịu bao nhiêu ủy khuất, cũng tổ mẫu và đại bá mẫu học hai chữ chừng mực, điều thậm chí còn quan trọng hơn cả sổ sách của Quốc Công phủ.

Nàng cúi đầu : “Đông Châu, ngươi hãy đưa a mẫu của về .”

Ninh phu nhân tự nhiên chịu, nỡ để con gái chịu đựng, nhưng thấy ánh mắt kiên quyết của con gái, cũng thể bỏ lỡ cơ hội , đành nén lòng đau mà theo Đông Châu.

Ninh Phu quy củ quỳ xuống, một khi quỳ, chính là hai canh giờ, chân đồ bảo hộ, nhưng nàng hề rên rỉ một tiếng.

Ninh lão thái thái xót giận, đồng thời trong lòng trách đứa cháu Ninh phu nhân dạy hư, cũng nên cho nó một bài học nhớ đời, dứt khoát nữa.

Khi Ninh Chân Viễn trở về phủ, liền cảm thấy điều bất thường.

Trong Hà Đình Viên yên tĩnh lạ thường, khỏi nhíu mày, khi đẩy cửa bước , thấy thê tử nước mắt giàn giụa.

Hắn và Ninh phu nhân thành hôn gần hai mươi năm, ít khi thấy nàng rơi lệ. Lần thấy nàng như , là khi A Phu rơi xuống nước.

“Xảy chuyện gì ?” Ninh Chân Viễn vươn tay gạt giọt lệ của nàng, khỏi lo lắng .

Ninh phu nhân hất tay , trong lòng cũng oán trách . Nếu quá dễ chuyện, năm đó chuyện trung quỹ, nàng cũng sẽ tranh Vệ thị, cũng sẽ tranh chấp như ngày hôm nay.

Đông Châu nghẹn ngào : “Nhị lão gia, hôm nay tứ cô nương lão tổ tông phạt quỳ, mau cứu tứ cô nương .”

Ninh Chân Viễn trong lòng chùng xuống, kịp hỏi nhiều, nhấc chân liền về phía Thấm Viên.

Vừa mới vườn, liền thấy một bóng dáng mảnh mai, lung lay sắp đổ quỳ gối, ngay đó, cả đổ sập về phía .

“A Phu.” Trái tim Ninh Chân Viễn cũng thắt , gần như chạy nhanh tới, chỉ thấy con gái sắc mặt tái nhợt, môi cũng mất màu, ngất .

Hắn xót xa bế nàng lên đặt về giường, lo lắng dặn dò hầu gọi lang trung.

“Mẫu hôm nay vì trách phạt A Phu?” Ninh Chân Viễn .

“Đương nhiên là nó phạm .” Ninh lão thái thái lạnh giọng .

“Lỗi gì?” Ninh Chân Viễn cố đòi một lý do.

Ninh lão thái thái nữa.

“A Phu từ đến nay đều ngoan ngoãn hiểu chuyện, rốt cuộc là phạm gì, mẫu đối xử với con như ?”

Loading...