Thông báo
Một số team gần đây thường xuyên tạo chương mới để đưa truyện lên trang chủ, điều này ảnh hưởng đến sự công bằng chung trên MonkeyD.
Rất mong các team lưu ý và điều chỉnh cách đăng để cùng nhau xây dựng một môi trường công bằng và lành mạnh.

Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 177: Chuyện hồi môn (2)

Cập nhật lúc: 2025-09-06 09:08:43
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ninh Phu thấy Ninh phu nhân nhíu mày, liền bà lo lắng, bèn : “Con chuyện mặt Thế tử.”

“Thế tử phản ứng thế nào?” Ninh phu nhân vội vàng hỏi.

“Hắn chẳng gì cả, thậm chí còn đích dặn dò nha quản sự , bảo nàng dẫn Đông Tuyết học việc.” Ninh Phu .

Ninh phu nhân liền thả lỏng, khỏi : “Thế tử đúng là lòng vì con.”

Việc do , nha vui cũng sẽ trút giận lên Ninh Phu. Hạ nhân đối với chủ cũ luôn trung thành, ghi hận, nhưng đối với chủ mới đến, chắc như .

Ninh Phu nghĩ một lát, mỉm : “A mẫu đừng lo lắng cho con, nếu con chịu ủy khuất, nhất định sẽ nín nhịn, sẽ thư báo cho A mẫu .”

Ninh phu nhân chút đau lòng gật đầu, thở dài một tiếng, con gái mới xuất giá vài ngày mà mấy ngày nay bà chẳng thiết nước, cơm canh.

Sinh con gái thì thứ đều , trừ việc con gái xuất giá.

thấy Tông Tứ đối xử với nàng chu đáo, trong lòng Ninh phu nhân vẫn vui mừng.

“Đi thăm tổ mẫu của con .” Ninh phu nhân .

Ninh lão thái thái cũng sớm chờ Ninh Phu, kéo nàng hỏi đông hỏi tây. Giờ đây Tuyên Vương phủ là nhà chồng của cháu gái, Ninh lão thái thái cũng tò mò.

Hai lâu, Tông Tứ cũng đến Tẩm Viên.

“Tổ mẫu.” Nam nhân cúi .

Tông Tứ lúc cởi bỏ áo khoác, thẳng cao lớn oai vệ, khí thế mạnh mẽ , giờ đây mặt trưởng bối cũng thu liễm vài phần. Từ góc của Ninh Phu, khuôn mặt vặn đến hảo, dù thêm bớt một chút cũng sẽ thể tuấn tú đến .

Nếu ngày thường quá lạnh lùng, dám tưởng tượng sẽ bao nhiêu yêu thích.

“Thế tử đến .” Ninh lão thái thái cháu rể, tự nhiên càng càng hài lòng, “Mấy ngày nay Thế tử chắc cũng mệt mỏi lắm , đừng nữa.”

Tông Tứ liền xuống bên cạnh Ninh Phu.

Ninh Phu đang ăn canh phù dung viên tử, liếc , liền tự nhiên cầm bát của nàng, dùng thìa của nàng nếm một miếng.

“Hơi ngọt .” Nàng nhớ mấy thích đồ ngọt.

“Tạm .” Tông Tứ .

Ninh Phu liền đẩy bát cho , nàng uống nữa.

Tông Tứ thuận tay nhận lấy.

“Thế tử nếu thích, sẽ bảo Như Ý dặn thêm một bát nữa là .” Ninh lão thái thái thấy .

“Tổ mẫu cần phiền phức, ăn của A Phu là .” Tông Tứ .

Vợ chồng son, dù mật đến mấy, cũng ít khi dùng chung một bát như , ở bên ngoài càng hiếm. Điều cho thấy Thế tử thiết với A Phu, cũng cho thấy coi Quốc công phủ là ngoài, Ninh lão thái thái khỏi mỉm .

“Nếu A Phu điều gì , mong Thế tử lượng thứ.” Ninh lão thái thái .

“Nữ quân Quốc công phủ dạy dỗ, cực kỳ hiểu lý lẽ, A Phu khoan dung độ lượng, Tổ mẫu thể yên tâm.” Tông Tứ .

Nghe đến đây, Ninh lão thái thái càng vui mừng hơn vài phần, bởi vì lời nâng cao danh tiếng của Quốc công phủ.

Tông Tứ cùng Ninh lão thái thái trò chuyện, thỉnh thoảng liếc Ninh Phu vài cái. Nàng thì an tĩnh đó, chen lời, chỉ khi Tông Tứ những chuyện nàng , nàng sẽ nhét cho một miếng bánh.

Tông Tứ liền nhắc đến chủ đề đó nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-177-chuyen-hoi-mon-2.html.]

Trong mắt hiện lên vài phần ý , dường như cố ý trêu chọc nàng.

Trong lòng Vệ thị chút cảm xúc khó tả. Nàng ngờ Tông Tứ đối xử với Ninh Phu thái độ như , giống vẻ lạnh nhạt thường ngày của , mà vô cùng chiều chuộng.

Vệ thị nghĩ, Thế tử dù thế nào thì cũng cao cao tại thượng, loại nam nhân kiêu ngạo phu quân chắc thoải mái, giờ đây khiến nàng vô cùng ngạc nhiên.

Nàng nghĩ đến Ninh Ra mất phu quân, trong lòng chịu bao nhiêu ủy khuất, so với Ninh Phu mới thành , phu quân yêu thương, thật là một trời một vực.

Vệ thị nghĩ, lẽ là do mới thành , ai mà chẳng . Vệ Tiêu đối với con gái, đây cũng từng .

Đến bữa ăn, tâm trạng của Vệ thị càng phức tạp hơn, Thế tử và Ninh Phu, hai tuy chẳng mấy lời, nhưng Thế tử luôn chú ý A Phu ăn gì, đích gắp thức ăn cho nàng.

Đây rõ ràng là việc của hạ nhân, nhưng tự tay , dường như thấy việc hầu hạ A Phu đúng.

Ninh phu nhân và Ninh Chân Viễn đều giả vờ như thấy.

Ninh lão thái thái mỉm .

Ninh Phu bản thì chút ngượng ngùng, : “Thế tử cứ để Đông Châu .”

Tông Tứ trầm giọng : “Ta là phu quân của nàng, những việc , đúng?”

Ninh Phu : “A mẫu của còn nghĩ là ăn h.i.ế.p .”

Tông Tứ ngẩng đầu nàng một cái, đó sang Ninh phu nhân, : “Nhạc mẫu đại nhân chỉ mong và nàng sống , can thiệp cách chúng đối xử với .”

Ninh lão thái thái gật đầu, : “Điều quan trọng nhất của hai con là sinh cho một đứa cháu trai bụ bẫm, những chuyện còn , đó là việc của hai vợ chồng con, bậc trưởng bối như chúng sẽ xen .”

Suy nghĩ trong lòng Ninh lão thái thái cũng thật đơn giản, A Phu sinh con trai, địa vị ở Tuyên Vương phủ sẽ vững chắc, nếu theo thời gian, sẽ khó mà , A Ra chính là tấm gương.

Nói đến con cái, Tông Tứ liền Ninh Phu thêm một cái, nhưng con gái hơn. Vương phủ ít nữ quân, một cô con gái, từ nhỏ đích dạy dỗ, cũng thú vị.

“Bất kể A Phu sinh con gái con trai, đối với , đều như .” Tông Tứ , thể hiện thiên vị bên nào.

Điều cũng là để Ninh Phu chịu áp lực, nhiều nữ tử, trong vấn đề con cái, đều chịu ít khổ sở, chỉ mong con trai.

Lời , khiến Vệ thị và Ninh phu nhân đều chút xúc động, dù trong thời đại , gia nghiệp vẫn dựa nam tử kế thừa, vì thế trong vấn đề con cái, nam tử đa phần đều mong con trai.

Vệ thị khi sinh Ninh Dụ, đứa thứ hai là con gái. Ninh Chân Tu vốn còn nàng sinh thêm con trai, Vệ thị lúc đó áp lực cực lớn, cho đến , Ninh Chân Tu còn chạm nàng nữa, cũng còn yêu cầu nàng sinh thêm con trai.

Trong lòng Ninh Phu, tâm trạng cũng chút phức tạp, ngay cả kiếp , Tông Tứ trong vấn đề con cái cũng từng khó nàng, từng yêu cầu nàng nhất định sinh con trai.

Ninh phu nhân an ủi : “ , công tử và nữ quân, đều như , A Phu nhà , và A Tranh, trong mắt đều là như .”

Bà chuẩn của hồi môn cho con gái, ít hơn của cải để cho con trai.

Giờ đây Tông Tứ thành con rể Quốc công phủ, đến tẩm cung của Ninh Phu liền trở thành chuyện quang minh chính đại. Dù Ninh Phu gả Vương phủ, nhưng Trúc Uyển vẫn ngày ngày chăm sóc, thứ đều ngăn nắp.

Tông Tứ lật xem cuốn sách nàng để bàn, là cuốn truyện tranh tình ái, nàng xem mấy trang bỏ dở.

Trong Trúc Uyển, thứ đều sắp đặt ngay ngắn, màn che và vật trang trí cũng ít, đều vô cùng đáng yêu.

“Thế tử đừng xáo trộn đồ đạc của .” Ninh Phu trong chuyện chút chứng ám ảnh cưỡng chế.

Tông Tứ xuống bên giường nàng, chóp mũi tràn ngập hương hoa dành dành, trong lòng liền rạo rực.

Ninh Phu chịu nổi việc y phục lên giường nàng, vội vàng kéo dậy, : “Thế tử sang chỗ khác .”

Tông Tứ dùng sức, nàng ngược ngã lòng , : “Ngày mai về Vương phủ, chúng sinh một cô con gái nhé?”

Loading...