Đêm trước khi hòa ly, nàng tái sinh trở về trước khi xuất giá Liễu Trình An - Chương 173: Đêm Động Phòng
Cập nhật lúc: 2025-09-06 09:08:39
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thế nhưng cũng tất cả , ngày Ninh Phu thành hôn, đều nở nụ .
Ninh phu nhân và Ninh Chân Viễn, những nỡ xa Ninh Phu, lén rơi bao nhiêu giọt nước mắt.
Ninh Tranh, đưa tiễn tân nương, suốt đường cũng nặng mặt, hề thấy chút vui vẻ nào.
Khi đến Tuyên Vương phủ, Ninh Tranh đỡ Ninh Phu xuống kiệu, ghé tai nàng : “A Phu, nếu một ngày nào đó bắt nạt , đối xử với , sẽ đến đón về Quốc Công phủ.”
Âm cuối của câu hề vững vàng, mang theo chút run rẩy, đó là sự lưu luyến, là nỗi xót xa, gặp , sẽ còn dễ dàng như nữa.
Ninh Phu vì câu quen thuộc mà kìm rơi lệ, kiếp trưởng cũng từng như .
Sau khi Ninh Phu và Tông Tứ bái đường, Ninh Phu cứ thế an tĩnh trong phòng tân hôn ở Cảnh Hoa Cư.
Tông Tứ vẫn còn ở ngoài tiếp khách uống rượu, Ninh Phu yên nhúc nhích, lúc khăn trùm đầu vẫn vén lên, nàng cảm thấy đói, Đông Châu lén lút đưa cho nàng mấy quả táo tàu.
“Chẳng cô gia đến bao giờ.” Đông Châu xót xa cô nương nhà lâu sẽ đau lưng.
Tiếng “cô gia” , khiến Ninh Phu dấy lên mấy phần cảm giác của kiếp , kiếp , nàng cũng ở Cảnh Hoa Cư lâu, nhưng đợi tân lang quan đến.
Lúc đó nàng xót xa lâu, băn khoăn liệu chỗ nào , mà giờ đây dù thế nào, nàng cũng sẽ tìm ở bản nữa.
Một lát , Tông Ngưng cũng đến, hớn hở : “Ninh tỷ tỷ, đến thăm tỷ đây, , nên gọi Ninh tỷ tỷ nữa, nên gọi là tẩu tẩu chứ.”
Ninh Phu : “Tam ca đến khi nào mới xong việc?”
Tông Ngưng nhét tay nàng một miếng bánh ngọt nhỏ, khẽ : “Tam ca ở ngoài đang chuốc rượu đó, ngày thường thể ức h.i.ế.p , hôm nay cơ hội khó , giờ đang túm lấy để báo thù đó.”
Ninh Phu khỏi mỉm , trong lòng cảm thấy Tông Tứ đáng đời, ai bảo ngày thường cứ trưng bộ dạng thanh quý tự phụ.
Tông Ngưng thấy nàng , liền càng thêm hứng thú : “Tẩu tẩu, tỷ đừng vội, tâm tư của tam ca sớm bay về đây , chừng lát nữa sẽ tìm cớ về thôi.”
Ninh Phu gì.
Tông Ngưng cạnh nàng một lát, liền Tuyên Vương phi gọi . Một canh giờ , Ninh Phu thấy tiếng bước chân.
“Tân lang quan đến .” Hỉ nương một câu.
Ninh Phu yên bất động, nhanh liền cảm thấy mắt sáng bừng, là vén khăn trùm đầu của nàng lên, khuôn mặt Tông Tứ cứ thế hiện rõ trong tầm mắt, mặc một bộ hỉ phục màu đỏ, vì uống rượu nên giờ đây mặt cũng ửng hồng đôi chút, nàng, sắc mặt trầm tĩnh, ánh mắt sáng, sâu thẳm như tinh tú.
Kiếp , Ninh Phu ngày đại hôn, thực thể nào kỹ , hôm nay kỹ , mới quả thật là lang diễm độc tuyệt, ai thể sánh bằng.
“Thế tử, thế tử phi, mời uống rượu hợp cẩn .” Hỉ nương ở một bên tủm tỉm .
Bên ngoài, cũng nhiều vây quanh xem náo nhiệt.
Ninh Phu vốn dĩ đỏ mặt, nhưng khi Tông Tứ nâng chén rượu, tiến gần, bộ dạng trầm nhưng phần nóng vội , vẫn khiến nàng đỏ bừng mặt.
Nàng rũ mắt xuống, một cạn chén rượu, còn thì chỉ nàng.
Sau đó, những vật phẩm cát lợi như táo tàu, Tông Tứ đều kiên nhẫn ăn một ít.
Chờ khi tất nghi lễ, hỉ nương liền lui xuống.
“Thế tử hôm nay uống bao nhiêu?” Ninh Phu cứ mãi, trong lòng chút bối rối, bèn tìm chuyện để .
“Vì nghĩ đến việc trở về gặp nàng, nên luôn giữ chừng mực.” Tông Tứ .
Thực lời , giấu giếm đôi chút, điều nghĩ trong lòng, còn cả chuyện động phòng hoa chúc, đêm thành , trong lòng toan tính bao nhiêu .
Dù A Phu thể sẽ nghĩ là kẻ háo sắc, nhưng vẫn cứ nghĩ đến chuyện .
Tông Tứ xưa nay thích khác gần, bên cạnh cũng từng nữ tử nào hầu hạ, việc y phục, thường ngày đều tự , nhưng hôm nay vì uống rượu, động tác chậm chạp, bèn cầu cứu: “A Phu, phiền nàng giúp một chút.”
Ninh Phu trong lòng tuy nghi ngờ cố ý, nhưng vẫn thiện ý dậy, đến giúp cởi đai lưng, nhưng mà bộ hỉ phục , tuy , nhưng cũng thật sự phức tạp, nàng mãi mà tìm cách cởi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/dem-truoc-khi-hoa-ly-nang-tai-sinh-tro-ve-truoc-khi-xuat-gia-lieu-trinh-an/chuong-173-dem-dong-phong.html.]
Ninh Phu bảo đối mặt với , khi nàng cúi đầu nghiên cứu đai lưng của , tay vô tình trượt xuống thấp hơn một chút, thấy hít một khí lạnh.
Vành tai Ninh Phu liền đỏ bừng.
Nàng từng thành với , đối với phản ứng của , nàng quá quen thuộc .
Ninh Phu giả vờ như hề nhận điều gì, nhưng ôm chặt lấy, ôm chặt.
Vòng tay rộng lớn, khiến Ninh Phu cảm thấy chút thoải mái.
Chàng đang nghĩ chuyện , chuyện .
Ninh Phu cảm thấy bây giờ ăn , ăn nàng.
“Kiếp , khi chúng thành , A Phu vô cùng vui mừng, như thể tất cả, thỏa mãn vô cùng?” Tông Tứ khẽ hỏi.
.
Kiếp , nàng vui mừng đến mức, cảm tạ sự ưu ái của ông trời.
Đáng tiếc …
Nàng rũ mắt.
“Bây giờ cũng .” Kiếp , đổi là vui mừng đến thế. Tông Tứ ôm nàng, tay véo véo vòng eo của nàng, eo thon đầy một nắm, khiến tâm tư nóng rực.
Ninh Phu cắn môi, : “Uống rượu , thế tử cần nghỉ ngơi ?”
“A Phu, kiếp , nhất định sẽ đối với nàng, sẽ để nàng hối hận vì gả cho .” Tông Tứ nghiêm túc , “Hãy cho một cơ hội, sẽ một phu quân .”
Ninh Phu trong lòng thở dài một , nhưng mục đích thành của nàng, nghĩ xa đến , nàng chỉ vì trưởng.
Nàng cúi đầu giúp cởi đai lưng, Tông Tứ thấy nàng mãi tìm cách, đành tự cởi đai lưng, khiến nàng ngước mắt một cái.
Tông Tứ nhếch khóe miệng, đạm nhiên : “Vốn dĩ định quyến rũ nàng.”
Ninh Phu : “Nếu uống rượu, thì hãy nghỉ ngơi , rượu hôm nay đừng giày vò nữa.”
“Ừm, sẽ ép buộc nàng.” Tông Tứ thấy trong lòng nàng vẫn còn chút bài xích, liền kiên nhẫn .
Ninh Phu cởi hỉ phục của xuống, Tông Tứ bình phong tắm rửa, khi ngoài, mặc một bộ nội y màu đỏ thẫm. Ninh Phu liếc mắt xuống , thấy an phận, liền nhanh chóng thu hồi ánh mắt.
Tông Tứ xuống mép giường.
Ninh Phu : “Có uống nước ?”
“A Phu, đừng căng thẳng.” Tông Tứ kiên nhẫn, an ủi nàng.
Ninh Phu một lời, bưng chén , đến bên cạnh .
Tông Tứ đón lấy, một cạn chén , đó liền nắm lấy tay nàng.
Lòng bàn tay nóng, nóng đến mức khó mà bỏ qua.
Ninh Phu nghĩ nghĩ, liền xuống bên cạnh , hai ở gần, thở của nàng chút gấp gáp.
“Sau sẽ sống trong Vương phủ, mẫu phi và A Ngưng đều thích nàng, nàng cần lo lắng, còn về Tuyên Vương, nàng cần quá bận tâm, ngày thường cũng hiếm khi gặp mặt.” Tông Tứ kiên nhẫn , “Nếu ai khó nàng, đợi về phủ, sẽ nàng xử lý.”
Ninh Phu : “Ta sẽ tự xử lý.”
“Cũng , nàng sống ở Vương phủ một đời , trong lòng cũng tính toán.” Tông Tứ nhớ giấc mơ thuở xưa, nàng bài trí Cảnh Hoa Cư theo ý thích của , nhất thời khỏi bật .
Cảm giác thành , giờ đây xem , vô cùng , trong đời việc gì khiến vui vẻ hơn thế .
“Kiếp , trong chuyện đó, biểu hiện tệ ?” Tông Tứ nhớ đến tập tranh mà nàng từng vô tình đưa cho .
Nàng từng bình phẩm, eo bụng .