Dâu Lười - 54
Cập nhật lúc: 2024-11-08 13:33:30
Lượt xem: 44
Chu Vân Mộng ngồi xuống, đặt giỏ trúc sang một bên rồi lấy tờ báo trước đây Trương thị đã gửi cho nàng xem. Nàng chỉ vào chỗ tên mình trên bài báo và nói:
- Mẹ, ngươi xem này, con đã nhận được thư phản hồi rồi, bài văn con viết đã được đăng trên báo.
Chu mẫu nhận tờ báo, tuy bà không hiểu nội dung, nhưng rõ ràng thấy ba chữ “Chu Vân Mộng” in trên đó, và trong lòng bà bắt đầu cảm thấy hạnh phúc, tự hào.
- A, ôi trời, con gái ta thật giỏi! Nói viết văn là viết được ngay, nói có thể lên báo là lên báo. Nhà ai mà có cô con gái tài giỏi như vậy? Viết được bài báo, cả xã hội chỉ có mỗi con thôi!
Chu Vân Mộng nghe mẹ khen ngợi, mặt đỏ bừng, liền giải thích sơ qua cho bà hiểu nội dung bài viết của mình.
Chu mẫu thì vẫn cầm tờ báo xem một cách nghiêm túc, dù rằng chẳng hiểu một chữ nào, nhưng bà vẫn chăm chú nhìn và gật gù như thể hiểu rõ mọi chuyện.
- Con gái ta thật tài giỏi, ai mà ngờ được vụ thu hoạch lúa mùa cũng có thể viết thành bài báo được cơ chứ!
Chu Vân Mộng lôi từ trong túi ra một phong thư khác.
- Mẹ, con còn viết cho tạp chí xã hội nữa, họ trả con mười hai đồng nhuận bút. Và báo này trả con bốn đồng, tổng cộng con kiếm được mười sáu đồng.
Chu mẫu nghe xong thì gần như không thể tin được, bà tròn mắt hỏi lại:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dau-luoi/54.html.]
- Mười sáu đồng? Con nói sao?
Thấy con gái nghiêm túc gật đầu, bà như muốn nở ra một nụ cười hạnh phúc, nhưng lại tự trách mình:
- Trời ơi, sao lại như thế này chứ? Mười sáu đồng, thật sao? Mới có mấy ngày mà con đã kiếm được bao nhiêu tiền!
Bà nhìn khuôn mặt xinh đẹp của con gái, lòng đầy tự hào, vui mừng không sao tả xiết.
- Ngày trước ta đã bảo con cố gắng học hành, đừng để ý đến những lời người khác nói. Mấy người trong làng chẳng hiểu gì, còn chê bai ta ngốc. Con dâu nhà ta và thằng con trai của ta thì cũng chẳng có gì đặc biệt, vậy mà họ còn dám lên tiếng nói lời chẳng hay.
- Giờ thì con có thể viết văn kiếm tiền, còn họ thì sao? Họ làm được gì không?
Chu mẫu cầm tờ báo trên tay, tiếp tục nói:
- Tiểu Mộng, tờ báo này cho mẹ mượn đi, mẹ sẽ mang về cho mấy người trong làng xem, để họ biết con gái nhà mình giỏi giang đến mức nào!
Ban đầu, Chu Vân Mộng cảm thấy vui vì mẹ tự hào về mình, nhưng càng về sau nàng càng thấy không thoải mái. Khi thấy mẹ chuẩn bị đứng dậy, nàng vội vàng giữ tay mẹ lại, khẽ nói:
- Mẹ, đợi một chút, để con nói mẹ nghe. Mẹ đừng đem chuyện con kiếm tiền bằng viết văn ra ngoài nói nhé.
---