Dâu Lười - 42
Cập nhật lúc: 2024-11-06 22:20:37
Lượt xem: 65
Từ Tiểu Doanh nhìn thấy vẻ ngạc nhiên và bối rối của Chu Vân Mộng, cũng không nghĩ nhiều, bởi chính cô ấy cũng bất ngờ không kém.
Vài ngày trước, khi Chu Vân Mộng đến gửi bản thảo qua bưu điện, trong lòng Từ Tiểu Doanh thực sự không mấy kỳ vọng. Dù sao thì, số người nhận được hồi âm từ báo chí không phải là nhiều.
Hơn nữa, việc cô ấy chọn gửi bài cho báo thanh niên và báo nông thôn thành phố, cùng với ba tờ tuần báo tỉnh, nhìn qua cũng chẳng có vẻ gì đặc biệt.
Nhưng vì Chu Vân Mộng đã cho cô ấy kẹo và tỏ ra lịch sự, Từ Tiểu Doanh cũng cảm thấy mình nên giúp đỡ một chút.
Khi nhận được hồi âm dày cộp từ báo thanh niên hôm qua, cô ấy đã rất ngạc nhiên, và nhận ra rằng Chu Vân Mộng thực sự có tài, đã thành công rồi.
Sáng nay, lại nhận được thêm thư từ báo nông thôn thành phố, suy nghĩ của Từ Tiểu Doanh cũng thay đổi. Cô ấy bắt đầu so sánh với chị họ mình, người làm ở bộ phận tuyên truyền của nhà máy dệt. Chị họ chỉ viết vài bài treo trên bảng tuyên truyền thôi mà đã được khen ngợi, nhưng chưa bao giờ được đăng báo.
Vậy mà, nữ đồng chí Chu Vân Mộng này lại làm được điều đó.
Chu Vân Mộng cầm lấy bản thảo, tay cô vuốt nhẹ như không thể tin vào những gì mình đang cầm. Cô nói lời cảm ơn: "Cảm ơn đồng chí, nếu không có cô giới thiệu báo và tạp chí, tôi đã không thể viết được bản thảo và càng không có thư trả lời này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/dau-luoi/42.html.]
Lời nói chân thành của Chu Vân Mộng khiến Từ Tiểu Doanh cảm thấy ấm lòng, và từ đó nảy sinh ý định kết bạn.
Cô ấy nói: "Cô tên Vân Mộng đúng không? Tôi là Từ Tiểu Doanh. Cô thực sự giỏi đấy, đã viết được bài đăng trên báo và tạp chí. Sau này nếu cần gửi bản thảo, cô cứ để tôi giúp lưu ý thư từ."
Chu Vân Mộng cười đáp: "Cảm ơn cô, Tiểu Doanh."
Cô cũng có ý định kết bạn với Từ Tiểu Doanh, vì nghĩ rằng sau này chắc chắn sẽ còn gặp lại nhiều lần.
Sau khi trao đổi vài câu, Chu Vân Mộng vui vẻ cầm hai phong thư, rồi quay người rời đi.
Cô đi đến một chỗ vắng người, rồi mở thư hồi âm từ báo thanh niên ra xem trước.
Trong thư, biên tập viên của báo thanh niên thông báo rằng cả hai bài viết gửi qua bưu điện đều đã được chấp nhận. Với mỗi bài viết dài một ngàn chữ, cô sẽ nhận được năm đồng nhuận bút cho mỗi ngàn chữ. Tổng cộng số tiền nhuận bút là mười hai đồng, kèm theo lời mời cô gửi thêm bản thảo trong tương lai.
Kèm theo đó là một tờ tiền mệnh giá mười đồng, gọi là "tấm đại đoàn kết", cùng với hai đồng tiền lẻ.
---